Sau khi nhóm Tiểu Mã được Hoàng Hạo tự tay kí tên trên poster thì rất hài lòng rời đi. Trước khi đi, Tiểu Mã giống như lúc trước lại gần Hoàng Hạo thì thầm: “Nếu anh thích em, cứ nói một tiếng với Bạch Thù, cô ấy có số của em.”
Bạch Thù trong lòng tự nhủ: Mình không quen con nhóc này.
Cái gọi là party nhưng thực ra chỉ là bữa cơm giữa các diễn viên, nhà tài trợ cùng đạo diễn và tổ chế tác là chủ yếu, thêm cả buffe nên không quá sáu bàn.
Nhà đầu tư chính cho bộ phim là công ty giải trí quốc tế Triệu thị, nhưng Bạch Thù không ngờ và mất hứng khi thấy vẻ mặt lạnh nhạt của Lí Boss!
Bạch Thù trong lòng toát mồ hôi: Sao anh ta lại ở đây? ( Tha thứ cho tin tức chậm chạp của Bạch Thù)
Trong bàn, Bạch Thù nhìn thấy Điền Điền với vẻ mặt ngọt ngào ngồi cạnh Triệu Đại Vĩ. Nháy mắt, Bạch Thù hiểu rõ thì ra tiểu thuyết cẩu huyết trên mạng có thể chuyển thể thành phim truyền hình vì đó là người phụ nữ của Triệu Đại Vĩ, khó trách.
Triệu Đại Vĩ này có bộ dạng không được tính là anh tuấn, nhưng đôi mắt cương nghị, mày cong rõ ràng, thêm dáng người cũng có chút cao lớn, thoạt nhìn rất đàn ông! Nhưng vậy mà người đàn ông này bên cạnh người phụ nữ của mình lộ ra vẻ làm nũng: Anh muốn ăn cái này, muốn ăn cái kia….
Làm Bạch Thù nổi da gà, rõ ràng tình cảm lãng mạn, tại sao gắn liền với anh ta lại chẳng thấy liên quan gì?
Tần Minh Minh thở dài: "Thì ra trăm thước thuỷ tinh công nghiệp chỉ hướng về cái ôm dịu dàng là thế này! Ai, hành động của nam nữ trên thế gian này thật giống đậu hủ chấm nước chát, đúng là vỏ quýt dày có móng tay nhọn."
Trong bữa cơm không khí vui vẻ bao trùm toàn bộ, không hề xuất hiện hình ảnh ép rượu như trên mạng vẫn đăng, điều này làm Bạch Thù đối với đoàn làm phim và các nhà đầu tư có thiện cảm hơn. Xem ra không phải ai làm giám đốc công ty cũng xấu xa.
Ngồi cùng bàn với Bạch Thù đa số là diễn viên, hơn nữa tất cả đều là người mới. Siêu sao Hoàng Hạo đã sớm được an bài chỗ ngồi ở bàn chủ tọa, có danh tiếng thì đãi ngộ cũng khác nha.
Bạch Thù ngồi cùng bàn với Tần Minh Minh, Tần Minh Minh là người có khả năng hoạt náo, cho nên không khí trong bàn náo nhiệt hẳn. Mội người đều còn trẻ nên sau khi ăn cơm, nâng lên hạ xuống một hai chén, liền vui vẻ đứng lên chúc tụng gọi nhau là anh em.
Cuối bữa ăn các diễn viên đến mời rượu đạo diễn.
Mỗi lần nhìn thấy tình huống này Bạch Thù không khỏi cảm thấy nhức trứng, bạn nói xem tại sao các bữa tiệc lại có nhiều chuyện phiền phức như vậy? Chẳng phải các người đều ngồi trong góc uống rượu rồi sao?
Thở dài nhận nhiệm vụ, nhóm Bạch Thù chỉ có thể cầm lấy lý rượu vang đi tới mời rượu các “cao nhân” ở bàn chủ tọa.
Trong đó có năm người đàn ông là nhà tài trợ, nhìn Bạch Thù đi tới không khỏi hân hoan trong lòng, anh mắt thẳng tắm nhìn Bạch Thù chằm chằm. “Vị này là nữ chính sao, thật xinh đẹp nha!”
Bạch Thù bị người đàn ông trung niên nhìn chằm chằm, trong lòng cảm thấy không thoải mái nhưng vẫn lấy vẻ mặt thục nữ mỉm cười: “Cảm ơn Hoàng tổng đã khích lệ.”
Nghe âm thanh ôn nhu của Bạch Thù, tâm tình Hoàng tổng bắt đầu ngứa ngáy.
Mặt Lí Tô Mặc vốn không biểu tình trong nháy mắt nhăn lại, đáy mắt lạnh băng. Nếu là bình thường Triệu Đại Vĩ đã nhận ra sự khác thường trong thái độ của bạn tốt, nhưng hiện tại Triệu Đại Vĩ chỉ lo ngồi làm nũng bạn gái, sao có thể để ý lo lắng đến thái độ của Lí Tô Mặc.
Sau đó, người đàn ông trung niên nói với Bạch Thù: “Bạch tiểu thư có hứng thú gia nhập giải trí quốc tế Triệu Thị sao?”
Tần Minh Minh đi theo sau Bạch Thù không khỏi nghi ngờ: “Bạch Thù, cô không kí hợp đồng với Triệu thị sao?
Bạch Thù mỉm cười: “Cảm ơn ý tốt của ngài, tôi đã tìm được ông chủ cho mình rồi.”
“Ai? Ai nhanh như vậy đã lấy mầm non mà chúng ta tính bồi dưỡng đi rồi?” Triệu Đại Vĩ lấy lại tinh thần, vẻ mặt kinh ngạc, không hề cảm thấy hành động của mình đối với bạn gái rất buồn nôn.
Tập đoàn của mình chưa kịp ra tay, Bạch Thù đã bị công ty khác cướp mất, chuyện này thật quá mất mát đi! TAT.
Bạch Thù tiếp tục mỉm cười, sau đó giơ ly rượu về phía mọi người nói: “Tôi đến đây kính mọi người một ly!” Nói xong uống một hơi cạn sạch.
Mọi người thấy Bạch Thù hào sảng như vậy, trong lòng tán thưởng không ít, vì thế cũng đem ly rượu uống cạn.
Nhưng Tần Minh Minh ở phía sau Bạch Thù không bình tĩnh: “Bạch Thù, tại sao cô không kí hợp đồng với Triệu thị?”
Triệu Đại Vĩ cũng gật gật đầu: “Bạch Thù, cô không phải lo lắng, giải trí quốc tế Triệu thị chúng tôi là công ty giải trí hàng đầu trong nước, nếu cô kí hợp đồng với công ty chúng tôi, chúng tôi cam đoan có thể làm cho cô nổi tiếng.”
Bạch Thù đảo mắt nhìn sắc mặt yên lặng như mặt hồ của Lí Tô Mặc, nở nụ cười đẹp mê hồn: “Cảm ơn Triệu tổng có ý tốt, tôi rất hài lòng với ông chủ hiện tại.”
Có trời mới biết cô muốn đổi ông chủ như thế nào? Nhưng mà tự nói cho chính mình nghe, còn có Lí Tô mặc nắm nhiều nhược điểm của cô trong tay ( sự kiện ảnh chụp lần trước), và bối cảnh của Lí Tô Mặc không phải là người bình thường có thể đắc tội nha!
Huống chi cho dù cô có kí hợp đồng với công ty khác, xem chừng Phong Khiêm cũng không cho cô tự do rời đi. Dù sao ở Phong Khiêm, Lí Tô Mặc nể mặt mũi của Kỳ Liên mà không bạc đãi cô.
“Rất đáng tiếc, rất đáng tiếc!” Triệu Đại Vĩ rất hận, vì sao bộ phận quan hệ xã hội công ty mình không đẩy nhanh tốc độ một chút? Quả nhiên là xuống tay không chớp mắt mà! Vì thế Triệu Đại Vĩ chỉ có thể đen mặt nhìn ánh sáng màu vàng của "¥" mà nói bye bye.
Mọi người luân phiên kính rượu, sau khi hoàn tất, Hoàng tổng híp mắt thưởng thức vẻ xinh đẹp của Bạch Thù hỏi: “Bạch tiểu thư, không biết năm nay bao nhiêu tuổi?”
Bạch Thù bình tĩnh trả lời: “ Hoàng tiên sinh, hỏi tuổi phụ nữ là điều tối kị nha.”
Hoàng tổng cười, lộ ra ánh sáng của chiếc răng vàng: “Chính xác chính xác, mấy người phụ nữ bên cạnh tôi đều không thích tôi hỏi tuổi.”
Ấn tượng của Bạch Thù đối với con người này càng chán ghét, nhưng trên mặt vẫn treo nụ cười xinh đẹp. Mà Lí Tô Mặc với vẻ mặt khó chịu đang tiến đến.
Tần Minh Minh kéo kéo tay áo Bạch Thù, ý bảo cô để ý Lí Tô Mặc. Bạch Thù vừa quay lại đã thấy người nào đó đầy tức khí tiến tới.
Tần Minh Minh nhỏ giọng bên tai Bạch Thù: “Chậc chậc, bạn trai cô muốn phát hỏa nha! Thật sự không tưởng tượng được, người trầm ổn thiên tiên như thiếu gia Lí Tô Mặc cũng có có lúc tức giận nha! Thật tốt, thật tốt!”
Bạch Thù vốn đang bình tĩnh nhưng nghe Tần Mình Minh nói, bao nhiêu bình tĩnh đều mất sạch.
Nhưng người có mặt tại bàn đều lộ ra vẻ mặt lấy lòng, nhất là bạn gái Triệu Đại Vĩ khuân mặt tròn gấp đến độ cũng muốn xoắn lại.
Triệu Đại Vĩ một bên trấn an bạn gái nhỏ, chính bản thân cũng có chút khẩn trương, ai cũng là nhà tài trợ nha. Thật không có tố chất!
Sau này, họ mới biết được nguyên nhân là do họ hàng của Phó Đạo Diễn muốn nhận được hợp đồng, Phó Đạo Diễn thì nghĩ nhiều nhà Tài Trợ cũng không ảnh hưởng nhiều, vì thế lên ban chút ân tình mà không nghĩ rằng vì nguyên nhân này mà tự đánh đổ bát cơm của chính mình. Nhưng mà chuyện này để sau nói… (ND: Chắc ý là ông Hoàng này là bà con của phó đạo diễn???)
Hoàng tổng tựa hồ không quan tâm đến thái độ không thiện cảm của những ngươi xung quanh đối với mình, vẫn cố tâng bốc bản thân như trước: “Bạch tiểu thư, cô xinh đẹp như vậy chắc có nhiều đàn ông theo đuổi nha?”
Trong đôi mắt ti hí ánh lên dâʍ đãиɠ ti bỉ, làm Bạch Thù đã chán ghét càng chán ghét hơn.
“Ha ha, Làm sao có thể…”
“Nếu sau này Bạch tiểu thư có gì cần tôi hỗ trợ thì cứ việc tìm tôi!” Hoàng tổng cười, chiếc răng vàng lộ ra làm Bạch Thù hoa mắt. Sau đó hắn rút chiếc danh thϊếp vàng chói lọi trên người mình, vươn tay hướng tới bàn tay nhỏ nhắn của Bạch Thù: “Danh thϊếp, danh tiếp của tôi.”
Trong giây lát Lí Tô Mặc đứng dậy đẩy người đó ra nắm lấy cổ tay Bạch Thù.