Chương 44: Tôm nhỏ thì không ra Biển lớn

Edit: ThuTrangFam

Beta: Nguyệt Dao

Bạch Thù lại âm thầm rơi lệ trong lòng.

"Kia không phải là Lí Tô Mặc sao!" Tần Minh Minh cuối cùng nhớ đến chuyện gì đó vỗ trán." Đại soái, nếu anh ta mà cũng giống như các thương nhân khác sau lưng bao nuôi tình nhân, thì nhất định lúc đó tôi là người đầu tiên chạy đến xếp hàng!"

Bạch Thù bất giác cau mày," Cô làm sao biết anh ta không bao dưỡng tình nhân?"

Cô đã từng gặp thằng nhãi này đi chung với hai cô gái rồi nha!

" Cô ngay cả chuyện này cũng không biết?" Tần Minh Minh có chút khó tin nhìn thoáng qua Bạch Thù," Nếu anh ta bao dưỡng tình nhân, còn có thể có tin đồn anh ta là GAY sao?"

Bạch Thù miệng hình chữ "O", " Cô nói anh ta là GAY sao?"

"Cũng không ai biết tường tận, nhưng dù sao anh ta cũng không có phụ nữ! Đã hai mươi sáu tuổi mà tình nhân cũng không có... không biết anh ta giải quyết vấn đề sinh lý như thế nào." Tần Minh Minh buông thõng " Tôi cũng muốn giúp anh ta à."

" Phốc -----" Bạch Thù phì cười.

" Cô đừng cười tôi, người đàn ông cực phẩm như vậy, ai mà chẳng động lòng! Nhìn khuôn mặt anh ta mà xem, tôi tin tưởng có vô số phụ nữ ngã gục, sau nhiều hơn trước, kể cả mất tiền cũng cam lòng".

"Tần Minh Minh, cô rất thoáng nha!"

"Dựa vào, tôi thoáng cái cọng long! Tôi vẫn còn là một người rất trong sáng nhé! Nhưng mà nghe cách nói của cô, hình như cô biết cũng không ít đâu?”

Mặt Bạch Thù ửng đỏ: "Cô có thể không nói đến đề tài này không?"

“Cái gì, thật sự có sao? Thật sự có bạn trai sao?”

Bạch Thù thẹn thùng: "Chỉ vừa mới quen thôi."

“Mối tình đầu?"

Bạch Thù khẽ gật đầu, mặt mang vẻ thẹn thùng với nụ cười ngọt ngào," Chúng ta đi thôi, mọi người đang chờ. "

"Ôi , cô đúng là một cô gái kỳ lạ!" Tần Minh Minh cảm thán ngửa mặt lên trời, vừa vặn đúng tầm mắt Lí Tô Mặc.

Lí Tô Mặc ở phía sau đang hướng về phía các cô đi đến, ánh mắt anh nhìn chằm chằm Bạch Thù. Bạch Thù giật mình dời tầm mắt, cô không thể chọc giận dính dáng gì tới anh ta.

Mà Tần Minh Minh lại đang há hốc mồm nhìn theo hai người bọn họ chỉ chỉ, "Anh ấy…anh ấy…”

Bạch Thù biết là bị hiều lầm vội xua tay " Không phải, không phải, tôi với anh ta không quen biết!"

Tần Minh Minh xem thường liếc một cái, đây là giấu đầu lòi đuôi sao, thật sự là không cần thiết! Nếu vậy Bạch Thù thật hạnh phúc, cư nhiên lại là bạn gái của Lí Tô Mặc, thật là gặp vận cứt chó à.

Sau đó Tần Minh Minh liếc mắt chỉ thấy biểu tình của Bạch Thù giống như chuột thấy mèo, mà Lí Tô Mặc thì bất tri bất giác nhìn Bạch Thù, Tần Minh Minh trong nháy mắt nhận ra tìm được đại soái ca làm bạn trai thật tốt.

" Buổi sáng sao lại chạy nhanh như vậy? Sao vậy? Cô ở cùng một chỗ với tôi đáng sợ đến vậy sao?" Lí Tô Mặc nhìn Bạch Thù mỉm cười, giọng nói mang ý sủng nịnh rõ ràng.

Bạch Thù nhìn Tần Minh Minh mang bộ mặt xem kịch vui , trong lòng bối rối. Lại nhìn Lí Tô Mặc đang nhìn cô trêu tức, cố ý trước mặt mọi người nói nhưng lời ám muội, ánh mắt tức giận nhìn thẳng Lí Tô Mặc, "Tiên sinh, anh nhận lầm người rồi".

╮(╯_╰)╭ Bạch Thù đáng thương, bất tri bất giác đem Lí Tô Mặc trở thành người xa lạ.

Lí Tô Mặc mìm cười, đôi mắt đào hoa nheo lại, chậm rãi nhả từng chữ "Không biết a.."

Giác quan nhạy bén của Bạch Thù trong nháy mắt cảm thấy nguy hiểm, âm thầm mắng chửi bản thân. Ngay lập tức trưng ra bộ dạng nịnh hót " Làm sao có thể không biết, ha ha ha ha. ha haha..."

Tần Minh Minh lén lén nhìn, cô sợ nếu tiếp tục nhìn thì hình tượng Bạch Thù trong lòng cô sẽ sụp đổ mất, thế nên pha trò cùng Bạch Thù," Bạch Thù, tôi cần đi vệ sinh, vợ chồng hai người cứ trò chuyện, tôi đi trước."

Trán Bạch Thù đầy hắc tuyến, vệ sinh? Chẳng phải bọn họ mới từ trong toilet ra sao! Soa lại có thể lấy cớ không có đầu óc như vậy!

Lí Tô Mặc nhìn Tần Minh Minh vội vàng bỏ chạy trong lòng thầm tự nhủ, nhân tài về sau có thể bồi dưỡng.

Bạch Thù nhìn Lí Tô Mặc giọng nói vô cùng nịnh hót: " Lý thiếu? Lí Boss?"

" Ha Ha, không phải không biết sao?"

" Làm sao có thể không biết nha, anh là cơm áo, là cha mẹ, tôi làm sao có thể không biết anh được! ha ha ha ha."

" A…A…?" Lí Tô Mặc cúi đầu sửa sang cổ tay áo, sau đó ngẩng đầu nhìn Bạch Thù " Cô vẫn chưa trả lời cầu hỏi của tôi? Ở cùng một chỗ với tôi thật sự đáng sợ như vậy sao?"

" Làm sao có thể" Bạch Thù vội vàng nói, " Anh có vẻ đẹp quốc sắc thiên hương....."

" Quốc sắc thiên hương?" Lí Tô Mặc lạnh lùng cắt đứt lời nịnh hót của Bạch Thù.

" Là dung mạo thần thánh, tình tình sâu sắc!" Bạch Thù lập tức sửa miệng, " Anh nhìn ở xa cao cao tại thượng như thần tiên, lại gần như một cực phẩm bích họa, tôi ở gần cạnh anh chính là bị anh đầu độc!"

Lí Tô Măc sờ cằm, " Thì ra trong lòng cô hình ảnh của tôi không phải là người."

Bạch Thù rơi lệ, thật khi dễ người mà!

" Hừ hừ, đi, ăn cơm đi." Lí Tô Mặc nhìn thấy biểu tình khổ sở của Bạch Thì cũng không chọc cô nữa.

Bạch Thù dứt khoát lắc đầu, " Lâm chế tác nói mời chúng tôi ăn cơm, tôi là người mới mà tỏ thái độ kiêu căng từ chối thì không phải là chuyện tốt."

Lí Tô Mặc gật đầu, thầm nghĩ, cô trước đây cũng không có kiêu căng. Mà chỉ nghĩ cô thà theo người xa lạ ăn cơm còn hơn là theo anh ăn cơm thì trong lòng cảm thấy khó chịu, " Tôi đi cùng hai người, nói chuyện với chế tác một chút."

Lí công tử rất tự tin, lại hoàn toàn không biết, anh ở trong lòng cô không chỉ là người xa lạ mà còn muốn làm cho cô nuốt không trôi.

Vừa nghe thấy Lí công tử muốn đi cùng gặp Lâm chế tác, Bạch Thù lập tức giữ chặt anh hét lên: "Không cho phép anh đi!"

Lí Tô Măc nho nhã nhìn tay Bạch Thù giữ chặt tay anh," Lý do?"

" Anh là nhân vật lớn, Lâm chế tác mời tôi ăn cơm, anh cũng đi người khác thấy sẽ như thế nào!" Ah, Tần Minh Minh đã hiểu lầm rồi.

Bọn họ rõ ràng là quan hệ ông chủ và nhân viên đơn thuần, nhưng anh ta nhất định phải ở trước mặt người ngoài có những biểu cảm ái muội, hại cô bị mọi người hiểu lầm?!?

Càng nghĩ càng bực mình, Bạch Thù ai oán liếc mắt lườm Lí Tô Mặc.

Lí Tô Mặc bị đôi mắt đầy ai oán của Bạch Thù liếc mà giật mình, sau đó bình tĩnh nói," Được, nhưng ngày mai cô phải cùng ăn cơm với tôi."

Bạch Thù mặt nổi đầy gân xanh, TAT, anh muốn tiếp tục làm cho tôi khó tiêu sao? Tôi không muốn mình phải ăn thuốc a.

" Nhìn biểu tình cảm động của cô mà tôi cảm thấy rất mong đợi nha." Lí Tô Mặc mỉm cười gật đầu trưng ra bộ mặt " Tôi rất hài lòng"

Còn Bạch Thù có cảm giác như nuốt phải ruồi, mặt như bị táo bón, cuối cùng chỉ có thể gật đầu, " Uhm, tôi đi trước."

Lí Tô Mặc cười giơ tay lên " Đi thôi, ăn cơm xong điện thoại lại cho tôi."

Bạch Thù chỉ nghe thấy duy nhất hai chữ " Đi thôi", xong lập tức co chân chạy như điên làm sao có thể nghe thay hắn nói gì sau đó.

Lí Tô Mặc cau chặt mày, thầm tự nhủ, từ từ sẽ đến.