Chương 27: Phán đoán của tiểu mã

Đám người cười nói náo nhiệt, rất nhanh đã trở về phòng ngủ, lúc này, chuông điện thoại của Bạch Thù vang lên.

Tiểu Mật ái muội nhìn Bạch Thù, “Kỳ đại thiếu gia lại gọi? Chậc chậc, quốc tế đường dài nha…”

Mặt Bạch Thù ửng đỏ, không quan tâm nhóm bạn cùng phòng liên tục nhấy mắt mà tiếp điện thoại, “Vâng?”

“Có thời gian không?” Giọng đàn ông trầm thấp, mang theo vẻ gợi cảm thản nhiên truyền tới.

Bạch Thù hóa đá, thanh âm này, không phải là của Lí Tô Mặc sao? Còn nữa, làm sao hắc lại gọi cho cô? Hắn làm sao biết số của cô?

Bởi vì điện thoại của Bạch Thù quá kém, cho nên đám bạn cùng phòng bên cạnh cô tò mò dùng ánh mắt ái muội đánh giá cô.

Bạch Thù 囧, ngay cả trả lời cũng không thèm trả lời, lập tức cú điện thoại.

“Đó không phải là giọng của Kỳ đại thiếu gia, thành thật khai báo, cậu bắt đầu nɠɵạı ŧìиɧ lúc nào?” Tiểu Mật cười gian.

“Tớ không biết anh ta!” Bạch Thù vội vàng giải thích.

“Không biết? Không biết mà lại nói chuyện giống như bạn bè lâu năm, cậu cho rằng chúng tớ là con nít ba tuổi chỉ số thông minh không đủ 70 hay sao?” A La nháy mắt ái muội.

Bạch Thù muốn khóc, Lí Tô Mặc thật sự chỉ biết hại người. Vì thế lại giải thích, “Các cậu hiểu lầm rồi, là gọi nhầm số.”

Bạch Thù rơi lệ, lúc này, điện thoại lại gào lên, Bạch Thù nhìn cũng không thèm nhìn, trực tiếp ngắt điện thoại, chờ sau đó mới phát hiện người gọi tới là Kỳ Liên.

Bạch Thù 囧, lập tức gọi lại, ngay cả cước điện thoại quốc tế đường dài rất đắt cũng quên mất, Kỳ Liên bên kia nhắc máy, “Sao lúc nãy ngắt điện thoại của anh?”

“Ách…ấn nhầm…”

“Anh còn tưởng em xảy ra chuyện gì.”

“Bà nội anh thế nào rồi?”

“Còn trong phòng quan sát.” Kỳ Liên có chút mất mát.

Trong lúc nhất thời hai người trầm mặc gần một phút, đột nhiên, bên tai Bạch Thù vang lên tiếng “tút…tút”, Bạch Thù kinh ngạc, sao lại ngắt rồi? Kỳ Liên sẽ không chủ động ngắt điện thoại của cô, huống chi bọn họ còn chưa kịp nói cái gì.

Bạch Thù lại gọi một lần nữa, bên tai vang lên giọng nữ thanh thúy: Cước phí của bạn không đủ để thực hiện cuộc gọi này…

Một đàn quạ đen bay ngang đầu Bạch Thù…

“Mình nhớ rõ hôm kia mới nạp ba mươi đồng mà…” Bạch Thù rầu rĩ nói.

Mấy cô bạn cùng phòng đứng cạnh Bạch Thù nghe trộm mặt đầy vạch đen.

Tiểu Mã nói, “Chưa thấy qua cái di động nào sát phong cảnh như vậy.

Tiểu Mật nói, “10086 quả nhiên sắc bén.”

A La nói, “Qua chuyện này đã để lại cho chúng ta bài học xương máu, không thể tùy tiện gọi điện thoại quốc tế đường dài.”

***

Xe Lí Tô Mặc đứng ở dưới lầu phòng ngủ của Bạch Thù, giờ phút này hắn ở trong xe nhìn cái điện thoại đang phát ra tiếng “tút…tút” không ngừng, trầm mặc một lát, sau đó cúi đầu cười ra tiếng, trong lòng thầm nghĩ, trên đời này cũng chỉ có cô mới dám ngắt điện thoại của hắn.

Lại gọi một lần nữa, lại nghe thấy, “Thuê bao quý khách vừa gọi hiện đang bận, xin gọi lại sau…”

Lại gọi, vẫn như vậy.

Lí Tô Mặc trước giờ đều không bận tâm thứ gì lúc này gương mặt cũng hơi vặn vẹo. Kỳ thật hôm nay hắn đến là muốn mang cô đi gặp vài người cần thiết, về sau khi cô tiến vào vòng giải trí cũng dễ dàng hơn, cho nên hắn muốn vì cô san phẳng con đường phía trước, nhưng mà người phụ nữ này, thật đúng là có bản lĩnh chọc điên hắn.

Nghĩ một chút, vẫn là quên đi, giống như lời cô nói, bọn họ vẫn chưa đến mức quen thuộc như vậy. Tuy sự thật là, cô không quen thuộc hắn, nhưng hắn lại quen thuộc cô đến khắc vào trong xương.

Tiếp tục yên lặng như bây giờ cũng tốt, dù sao, cô cũng chỉ có thể là của hắn, cô chỉ có thể ở bênh người của hắn mà thôi!

Một lúc sau, Lí Tô Mặc nói với tài xế Tiểu Trương, “Đi thôi.”

“Vâng, thiếu gia.”

Sau đó, chiếc xe màu đen rời đi.

Lúc đám người Bạch Thù đi đến dưới lầu phòng ngủ, vừa vặn thấy khởi động rời đi.

Mắt Tiểu Mã sáng lên, nhanh chóng nhìn về biển số xe “BZ726”, lại là 726, tần suất chiếc xe 726 này xuất hiện dưới phòng ngủ ngày càng nhiều nha.

Đương nhiên, Tiểu Mã sẽ không tin chuyện này chỉ là trùng hợp, cho nên cô thâm ý nhìn thoáng qua Bạch Thù, trong giây lát liền nhớ đến cú điện thoại bị Bạch Thù ngắt kia…

Giống như những điểm rời rạc ấy dần dần nối thành một đường thẳng. “Chân tướng” sự tình dần dần hình thành trong đầu Tiểu Mã.

Chủ nhân chiếc xe vừa rồi, rất có khả năng chính là người mới gọi cho Bạch Thù, lại bị Bạch Thù ngắt máy, hơn nữa xác suất vị tiên sinh này cùng vị tiên sinh đưa Bạch Thù về tối hôm qua là cùng một người có tới 90%!

Không nói đến việc người này có thể ngồi trong chiếc xe sang như thế, chỉ bằng hắn có thể làm một cái biển số xe có ý nghĩa đặc thù như vậy, có thể khẳng định bối cảnh người này không đơn giản!

Quan trọng nhất là, người này đã thích Bạch Thù từ năm nhất! Phải biết rằng cô đã nhìn thấy chiếc xe tối qua từ lúc vừa vào đại học cho đến khi học năm tư! Thâm tình như vậy, nếu là phụ nữ thì đều phải cảm động!

Tiểu Mã đoán, người đó nhất định là rất yêu Bạch Thù, hơn nữa cũng rất hiểu cô ấy, biết cô ấy không muốn yêu đương trong bốn năm đại học, cho nên luôn đứng sau lưng Bạch Thù nhìn cô ấy, chờ cô ấy tốt nghiệp, sau đó hắn mới bắt đầu theo đuổi. Nhưng lại không nghĩ tới giữa đường xuất hiện Kỳ đại thiếu gia, hắn nóng nảy, cho nên hiện tại mới bắt đầu liên tục xuất hiện, thậm chí bắt đầu biểu hiện.

Đương nhiên, hết thảy vẫn còn chưa có chứng cớ, chỉ là Mã Thiến Thiến cô đoán thôi. Nhưng nếu những điều cô đoán là chính xác, như vậy thì đối thủ cạnh tranh của Kỳ Liên quá mạnh rồi!

Không biết làm sao, cô lại thấy vị tiên sinh thần bí kia lại thích hợp với Bạch Thù hơn Kỳ Liên…

Sau khi đầu óc Tiểu Mã loạn nghĩ một lúc liền vô cùng hung phấn, cô cảm thấy 80% phán đoán của mình là chính xác nha!

Cũng có thể, cô cảm thấy trên đời này khó đoán nhất là tình cảm của đàn ông. Suy nghĩ mãi, Tiểu Mã nhịn không được hỏi Bạch Thù, “Bạch Thù, vậy người vừa gọi cậu rốt cuộc là ai?”

Bạch Thù nghe thấy Tiểu Mã hỏi lại lần nữa, trong lòng không ổn định, nghĩ có phải là Tiểu Mã đã nhìn thấy cái gì rồi không nhưng sau đó lại nghĩ, cô có gì phải sợ, cô vô cùng bình thường, trước giờ cũng chẳng liên quan gì đến Lí Tô Mặc, không có gì phải hoảng sợ, vì thế rất bình tĩnh trả lời, “Thật sự là người lạ, tớ cũng không hiểu làm sao người đó có thể dùng giọng điệu quen thuộc như vậy để nói, chỉ có thể nói rằng, đầu năm nay biếи ŧɦái xuất hiện nhiều lắm.”

Tiểu Mã cảm thấy không thể moi ra được tin tức hữu dụng gì từ Bạch Thù liền nhún vai, sợ gì, bản lĩnh lớn nhất của Mã Thiến Thiến cô là điều tra bát quái, chân tướng sự tình nhất định sẽ có một ngày được đưa ra ánh sáng.

Bạch Thù nhìn Tiểu Mã suy nghĩ, trong lòng có chút buồn phiền. Phải biết toàn bộ hệ truyền thông này, Mã Thiến Thiến là người hóng bát quái giỏi nhất, chỉ cần để lại một chút dấu vết là có thể tra ra được tin tức kinh thiên động địa, giống như phiên bản của Kha Nam tái xuất giang hồ! Còn có cuộc gọi kia của Lí Tô Mặc cũng khiến cô phiền lòng, hai người rõ ràng không quen, thậm chí cũng chưa từng trao đổi số điện thoại, vậy thì hắn tìm cô làm gì chứ?

Sẽ không có khả năng muốn bao cô đâu nhỉ, cô vẫn chưa đến nỗi tự kỉ rằng người đàn ông kiêu ngạo như Lí Tô Mặc có thể coi trọng cô. Dù sao câu đầu tiên hắn nói với cô là “Tôi không thích phụ nữ nhìn giống hồ ly tinh”, hơn nữa, thân phận trước mắt của cô là bạn gái Kỳ Liên, lấy gia thế bối cảnh của Lí Tô Mặc, cộng thêm vẻ ngoài của hắn, sẽ không đến mức xuống tay với người yêu của bạn thân chứ!

Vậy tại sao những hành vi khác thường của hắn hiện tại có vẻ giống như thế?