Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thiếu Gia Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn Mất Trí Nhớ

Chương 21: Thật là cậu bé ngoan ngoãn đáng yêu

« Chương TrướcChương Tiếp »
Ngày hôm ấy, trong biệt thự, tất cả mọi người đều được no nê với những chiếc bánh cupcake, đến nỗi Quý Tinh Nhiên chẳng cần ăn trưa, chỉ mãi mê thưởng thức những chiếc bánh chưa thật hoàn hảo.

Đến buổi chiều, mặc dù hình dáng của những chiếc bánh đã đủ đẹp, nhưng Quý Tinh Nhiên lại thấy chúng quá đơn điệu. Vì vậy, cậu bắt đầu học cách trang trí bánh, từ tạo hình những bông hoa xinh đẹp cho đến những chi tiết nhỏ nhắn khác.

Cũng vì thế, Quý Tinh Nhiên không kịp mang bánh đến cho Lộ Quy Chu dùng làm trà chiều như dự định ban đầu.

Khi đến giờ cơm tối, Quý Tinh Nhiên có chút tiếc nuối, thu dọn dụng cụ và nhường lại gian bếp cho Dư đầu bếp để chuẩn bị bữa tối. Cậu muốn giữ kín sự bất ngờ nhỏ cho Lộ tiên sinh, nên đã giấu kỹ các dụng cụ của mình. Dù biết Lộ tiên sinh hầu như không bao giờ vào bếp, cậu vẫn cẩn thận đề phòng.

Sau khi giấu xong, Quý Tinh Nhiên quay lại, thấy Dư đầu bếp đã chuẩn bị xong mọi nguyên liệu cho bữa tối. Cậu tò mò hỏi: "Tối nay chúng ta sẽ ăn gì vậy?"

Dư đầu bếp mỉm cười: "Làm canh cá để bồi bổ cho con."

"Cảm ơn chú Dư." Quý Tinh Nhiên cảm thấy ấm lòng trước sự quan tâm ấy, cậu mỉm cười và tiếp tục tò mò, "Vậy Lộ tiên sinh tối nay sẽ ăn gì?"

Dư đầu bếp đáp: "Tiên sinh tối nay không về ăn cơm."

Quý Tinh Nhiên hơi sững sờ: "Tại sao vậy ạ?"

Dư đầu bếp thở dài: "Công ty đang bận rộn, tiên sinh thường xuyên không về nhà ăn cơm."

Cũng vì thế, tài nghệ nấu nướng của ông thường không có cơ hội trổ tài, khiến ông nhiều khi cảm thấy mình nhận lương cao mà không xứng đáng.

"Vậy sao..." Quý Tinh Nhiên khẽ gật đầu, trong lòng dấy lên một chút hụt hẫng khó tả.

Có lẽ hôm nay cậu sẽ không được gặp Lộ tiên sinh.

Và đúng như vậy, tối hôm đó, dù đã đến giờ ngủ, cậu vẫn không thấy bóng dáng Lộ Quy Chu đâu. Chú Ngô đã giải thích rằng Lộ tiên sinh phải ở lại công ty đêm nay.

Sáng hôm sau, Quý Tinh Nhiên lại tiếp tục hành trình làm bánh của mình. Dù không có ai thúc giục hay đặt ra yêu cầu, cậu vẫn làm một cách nghiêm túc nhất, đến mức cậu trở thành người dành nhiều thời gian nhất trong bếp suốt hai ngày qua.

Quý Tinh Nhiên nhận ra rằng cậu thực sự rất thích làm bánh ngọt. Không chỉ vì mong đợi phản ứng của Lộ Quy Chu khi nếm thử, mà còn bởi cảm giác thành tựu khi nhìn thấy những chiếc bánh xinh đẹp và ngon miệng mà mình tự tay làm ra.

Khi chờ đợi lò nướng kết thúc quá trình nướng bánh, Quý Tinh Nhiên lại suy nghĩ, có lẽ trước khi mất trí nhớ, cậu cũng thích làm bánh ngọt. Nhưng cậu không biết liệu tay nghề của mình khi ấy như thế nào, bởi bây giờ cậu vẫn cảm thấy rất mới mẻ và chưa thành thạo. Nếu khôi phục được trí nhớ, cậu nghĩ mình có thể làm ra những chiếc bánh còn đẹp mắt và tinh tế hơn hiện tại.

Hai ngày này, Quý Tinh Nhiên đã khổ luyện không ngừng, và Lộ Quy Chu vẫn chưa về nhà. Cậu càng thêm nghiêm túc với công việc của mình, như thể muốn nghẹn một hơi để hoàn thiện tác phẩm tuyệt đẹp nhất dành cho Lộ tiên sinh.

Vào buổi chiều ngày thứ ba sau khi bắt đầu tiếp xúc với việc làm bánh, Quý Tinh Nhiên đã hoàn thiện những chi tiết cuối cùng, vẽ xong bông hoa trang trí cuối cùng trên chiếc bánh. Cậu đứng dậy, vươn vai giãn cơ bắp, rồi nhìn ngắm thành quả của mình trong sự hài lòng và nở một nụ cười mãn nguyện.

Cậu cẩn thận đóng gói bánh vào hộp, rồi quay lại hỏi Chú Ngô, người vẫn đứng ở cửa bếp nhìn cậu từ lâu: "Chú Ngô, chú có thể đưa cháu đến công ty của Lộ tiên sinh được không?"

Chú Ngô gật đầu, ngạc nhiên trước vẻ đẹp của chiếc bánh: "Bé ngoan, chiếc bánh này thật sự rất đẹp, giống như một tác phẩm nghệ thuật vậy. Những chiếc bánh bán ở ngoài tiệm còn không tinh xảo bằng con làm. Tiên sinh chắc chắn sẽ thích."

Nghe lời khen ngợi từ chú Ngô , Quý Tinh Nhiên khẽ mỉm cười, trong lòng cảm thấy an tâm hơn.

Ngồi trên xe, hướng về phía công ty của Lộ Quy Chu, Quý Tinh Nhiên tràn đầy chờ đợi. Cậu tự hỏi, Lộ tiên sinh sẽ phản ứng ra sao khi nhìn thấy cậu? Mấy ngày không gặp, cậu nên chào hỏi Lộ tiên sinh thế nào, liệu Lộ tiên sinh có thích những chiếc bánh mà cậu đã dày công làm không?

Khi đến nơi, chú Ngô, người đã chăm sóc Lộ Quy Chu từ nhỏ, thông báo trước với văn phòng tổng tài, sau đó để Quý Tinh Nhiên tự mình đi lên. Chú Ngô còn có công việc cần làm, nên không thể ở lại lâu.

Lúc ấy, Lộ Quy Chu vẫn đang họp, trợ lý dẫn Quý Tinh Nhiên vào phòng khách ngồi đợi và mang cho cậu một ly trà hoa. Trợ lý lặng lẽ quan sát cậu, cảm thấy Quý Tinh Nhiên thật xinh đẹp, đến nỗi khi cậu ngoan ngoãn nói cảm ơn, lòng cô như tan chảy.

Cô thầm thắc mắc, không biết đứa trẻ xinh đẹp như thế này có mối quan hệ gì với Lộ tổng. Trước nay cô chưa từng nghe nói Lộ tổng có người thân nào đáng yêu như vậy.

Quý Tinh Nhiên đặt chiếc hộp bánh lên bàn, an tĩnh ngồi chờ đợi. Cậu nhìn chiếc đồng hồ đơn giản treo trên tường, lúc ấy là hai giờ chiều, trợ lý nói rằng cuộc họp sắp kết thúc, nhưng cậu không biết họp sẽ kéo dài bao lâu, và không rõ Lộ tiên sinh có ăn uống đầy đủ hay không.
« Chương TrướcChương Tiếp »