Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thiếu Gia Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn Mất Trí Nhớ

Chương 20: Quyết tâm làm bánh

« Chương TrướcChương Tiếp »
Ban đầu dì Lý chỉ lo Quý Tinh Nhiên mệt, nhưng thấy cậu đã có tâm như vậy, hơn nữa với tính cách của Quý Tinh Nhiên, không làm gì thì cậu lại càng lo lắng, nên dì nghĩ chi bằng để cậu bận rộn một chút.

Thế là dì Lý nhường chỗ, rồi tròng một chiếc tạp dề mới cho Quý Tinh Nhiên, bắt đầu chỉ cậu cách nướng bánh cupcake.

Quý Tinh Nhiên học rất nghiêm túc và tập trung.

Trong những khoảng trống của trí nhớ, cậu không biết quá khứ mình từng là ai, thích gì hay đã trải qua những gì.

Nhưng từ khi tỉnh lại, cậu cảm thấy thế giới này đầy sắc màu, mọi thứ đều rất sống động và thú vị.

Giống như khi ra ngoài cùng Lộ tiên sinh, dù không thể ăn món lẩu cay mà mình thèm muốn, nhưng chỉ cần ngửi mùi hương quen thuộc ấy thôi, cũng đã đủ làm ký ức trở nên rực rỡ.

Tuy rằng không thể sờ vào lớp lông mềm mại của Trái Dừa, nhưng khoảng thời gian chơi đùa cùng chú chó ấy cũng thật rực rỡ sắc màu. Giống như bây giờ, khi cậu đang học cách nướng bánh cupcake, Quý Tinh Nhiên cảm thấy đây là việc thú vị nhất mà cậu từng trải qua, một trải nghiệm ngập tràn sắc màu.

Quý Tinh Nhiên bỗng nhiên rất muốn khôi phục ký ức. Chỉ mới tỉnh lại vài ngày thôi mà đã có biết bao nhiêu điều thú vị như vậy, chắc hẳn trong ký ức đã lãng quên kia cũng chứa đựng vô số kỷ niệm vui vẻ.

Dì Lý vừa mở lò nướng, vừa mỉm cười nói: "Đến rồi, chúng ta xem thử mẻ bánh cupcake đầu tiên của bé ngoan như thế nào nhé."

Bà đeo bao tay cách nhiệt, nhẹ nhàng lấy khay bánh ra khỏi lò. Mùi hương ngọt ngào từ những chiếc bánh mới nướng lan tỏa khắp gian bếp và cả tòa biệt thự.

Trong mẻ bánh đầu tiên này, Quý Tinh Nhiên chỉ nướng bốn chiếc cupcake để luyện tập. Cậu nhìn chăm chú vào khay bánh khi dì Lý lấy ra, thấy những chiếc bánh nở đều và mềm mại, cậu vui mừng đến nỗi khóe mắt khẽ cong lên, tạo thành hình một vầng trăng non xinh đẹp.

Dì Lý không tiếc lời khen ngợi, giống như đang dỗ dành một đứa trẻ: "Bé ngoan, mẻ bánh đầu tiên của con rất thành công đấy."

Càng nhìn Quý Tinh Nhiên, dì Lý càng thấy thương cảm. Cậu bé này thật ngoan ngoãn, dễ thương, khiến ai nhìn cũng cảm thấy đau lòng. Không biết gia đình của cậu hiện giờ đang sốt ruột tìm kiếm thế nào.

Quý Tinh Nhiên nhẹ nhàng hít hít mùi hương, trong lòng tràn đầy cảm giác thành tựu chưa từng có. Bây giờ, cậu chỉ mong sao nhanh chóng mang những chiếc bánh này cho Lộ tiên sinh, để ngài ấy nếm thử và nghe đánh giá.

Không thể chờ đợi lâu hơn, Quý Tinh Nhiên quay người bắt đầu chuẩn bị mẻ bánh tiếp theo: "Dì Lý, mẻ này để dì chia cho mọi người nhé. Con muốn tự mình nướng thêm một mẻ nữa."

Như hiểu rõ ý đồ của cậu, dì Lý cười nói: "Không cần dì giúp một tay sao?"

Quý Tinh Nhiên nghiêm túc gật đầu: "Cảm ơn dì Lý đã dạy con vừa rồi."

"Ôi dào, có gì đâu mà gọi là dốc túi truyền dạy chứ." Dì Lý nghe cậu nói cảm ơn mà thấy mình hơi quá mức được coi trọng, "Dì còn biết làm nhiều món ngọt khác nữa. Nếu con muốn học, dì sẽ dạy hết cho con."

Hai mắt Quý Tinh Nhiên lập tức sáng rực lên: "Thật vậy ạ!"

Bị đôi mắt lấp lánh của cậu bé xinh đẹp nhìn chăm chú, dì Lý bỗng hiểu cảm giác của những nhân vật nam trong các bộ phim truyền hình bị mê hoặc đến nỗi mê mẩn. Một đứa trẻ ngoan ngoãn và xinh xắn thế này, muốn gì thì bà cũng nguyện lòng đáp ứng, dù là hái sao hay trăng cũng không ngại.

Dì Lý gật đầu quả quyết: "Đương nhiên rồi, chỉ cần con muốn học!"

"Cảm ơn dì Lý!"

Làm bánh cupcake không phải là việc quá phức tạp, mà Quý Tinh Nhiên lại là một đứa trẻ thông minh, nên dì Lý yên tâm cầm mẻ bánh đi chia cho mọi người.

Trong lòng Quý Tinh Nhiên chỉ có một suy nghĩ: phải làm ra những chiếc bánh cupcake ngon nhất trên đời để tặng Lộ Quy Chu. Cậu chăm chú nhào nặn bột, như thể đang xử lý một bảo vật quý giá.

Mẻ bánh cupcake đầu tiên mà Quý Tinh Nhiên tự tay làm ra có một chút cháy xém, chưa hoàn toàn hoàn hảo.

Tiếp theo là mẻ thứ hai.

Mẻ thứ hai, bánh bị lõm một chút, chưa đủ phồng và căng mọng.

Rồi đến mẻ thứ ba…

..........
« Chương TrướcChương Tiếp »