Chương 5.2

Vì thế, hắn mở miệng nói: "Ta đoán, là cái về "tự"."

Điền Kỳ Dĩnh lúng túng: "Quy? Rùa đen? Giống như còn thực sự có điểm giống ai, cái này là ô, cái này là xác, cái này là cái đuôi..."

Lâm Mạt Nhiên: "..."

Hắn không thể không một lần nữa nhắc nhở: "Trở về."

Điền Kỳ Dĩnh: "A? Nga, ta còn tưởng rằng là rùa đen quy, trở về về sao?"

Cô ấy tiếp tục nghiên cứu cái này chữ cái nào giống "Về".

Lâm Mạt Nhiên không tiếp tục nói với cô, hoàn thành xong việc trong tay, tắt bếp lò, xách thùng rác ra cửa.

Chờ đến khi anh ra ngoài đi dạo một vòng rồi quay lại, Điền Kỳ Dĩnh cuối cùng cũng rời khỏi khu vực trọng điểm là bếp, đi đến nơi khác để tiếp tục tìm kiếm manh mối.

Lâm Mạt Nhiên tiếp tục nhìn thấy nguyên liệu nấu ăn buổi trưa đều bị hỏng, anh ngồi xuống lấy điện thoại ra mở trang web tiểu thuyết thường đọc của mình, quả nhiên thấy truyện anh đang theo dõi đã cập nhật chương mới, liền háo hức đọc.

Đang đọc đến đoạn cao trào, bỗng nhiên bên cạnh vang lên tiếng mở cửa.

Không phải cửa chính, mà là cánh cửa kéo ở giữa kia.

Lâm Mạt Nhiên đã biết bên kia khách quý có đầu bếp riêng, và căn bếp này được chia thành hai phần, ngăn cách không gian của hai đầu bếp.

Buổi sáng, khách quý bên kia có lẽ có yêu cầu tài trợ nấu ăn, nên không ăn ở đây, nhưng đến trưa thì chắc chắn sẽ đến.

Cánh cửa kéo được mở ra, lộ ra một người đàn ông trung niên mập mạp, chính là đầu bếp bên kia.

Lâm Mạt Nhiên đang đánh giá đối phương, đồng thời đối phương cũng đang đánh giá anh.

"Anh là đầu bếp họ mời à?" Đầu bếp mập mạp bên kia lên tiếng hỏi anh.**

Lâm Mạt Nhiên nghe đối phương hỏi trực tiếp, không có lời chào hỏi hay chào đón cơ bản nào, nên cũng trả lời thẳng thắn: "Vâng."

"Từ đâu đến vậy?" Người kia lại hỏi.

Lâm Mạt Nhiên nghe giọng điệu không mấy thiện chí của hắn, suy nghĩ một chút đã hiểu nguyên nhân.

Đầu bếp này là người do nhà tài trợ trong nước nhét vào, hắn nghĩ rằng anh là người do James nhét vào.

Đồng nghiệp là oan gia, hắn sợ anh sẽ cướp mất vị trí của mình.

Tuy không ngờ tới phản ứng này, nhưng Lâm Mạt Nhiên vẫn giải thích: "Tôi đến đây chỉ để nấu ăn, không có nhiệm vụ khác."

Tên đầu bếp kia cũng không biết có tin hay không, chỉ liếc nhìn Lâm Mạt Nhiên một lượt, không phát hiện ra bất kỳ đồ vật nào mang nhãn hiệu nhà tài trợ, vì vậy "ầm" một tiếng, đóng sập cửa ngay trước mặt.

Lâm Mạt Nhiên: "..."

Thật là một kẻ vô lễ!

Hắn cũng lười quan tâm, tiếp tục cúi đầu đọc truyện của mình, nào ngờ vừa mới lật trang, nội dung đã hết sạch, lại đúng lúc ở đoạn cao trào.

Lâm Mạt Nhiên cuống quýt bấm nút thúc giục trên màn hình, lại lướt qua khu bình luận, thấy thời gian gần đúng, liền đứng dậy bắt đầu chuẩn bị công việc của mình.

Đợi đến khi hắn cuối cùng cũng mang một món ăn ra nồi, bốn vị khách nước ngoài vừa vặn tới dùng bữa đã trở lại.

Mà bốn vị khách quý trong nước kia, cũng đều từ bên ngoài bước vào phòng bếp của họ.

Vì lý do giao tiếp, cánh cửa ở giữa kia bị kéo ra.

Phương Tự vì bực mình với camera nên trước tiên nhìn thấy Lâm Mạt Nhiên đang đứng ngoài màn hình.

Hắn ta là ở thời điểm phát sóng trực tiếp nhận được một ánh mắt ám chỉ của Phương Đình, thông qua khe hở đi vệ sinh biết được tin tức Lâm Mạt Nhiên cũng ở đây.

Nhưng lúc này tận mắt nhìn lại, hắn ta vẫn cảm thấy tim đập thình thịch không ngừng.

Hắn ta không ngờ Lâm Mạt Nhiên sẽ đột nhiên rời khỏi nhà họ Phương, hơn nữa còn chọn vào ngày sinh nhật của hắn ta, khiến hắn ta và nhà họ Phương trở thành trò cười cho các nhân vật nổi tiếng trong vòng giải trí Hạng Thành.

Hiện tại, Lâm Mạt Nhiên biết rõ hắn ta là khách quý cố định của "Liên minh Người Địa Cầu", lại vẫn chạy tới đây.

Hắn ta muốn làm gì?

Nỗi lo lắng trong lòng Phương Tự dần trở nên rõ rệt và không thể nào bỏ qua.

Hắn ta nghĩ rằng Lâm Mạt Nhiên rốt cuộc cũng muốn vạch trần bộ mặt thật của hắn ta.

Hắn ta sẽ không giả vờ độ lượng mà tiếp tục chịu đựng việc Lâm Mạt Nhiên chiếm lấy vị trí của hắn ta.

Hắn ta sẽ phản công.

Hắn ta sẽ nói cho mọi người biết, Phương Tự chỉ là thiếu gia giả mạo của nhà họ Phương, còn Lâm Mạt Nhiên mới là thiếu gia đích thực mang dòng máu nhà họ Phương.

Trong nháy mắt, lo lắng tột độ khiến dạ dày Phương Tự cũng run rẩy.