Chương 22: Hình phạt chạy mười vòng
"Thầy giáo, có chuyện gì vậy?" Phỉ Lệ Á chân mỏi nhừ, kiên trì đến trước mặt hỏi thầy thể dục.
"Mọi người đang trong tiết học lại có thể nhân cơ hội thầy không ở đây đi mua đùi gà ăn, đây là vô lễ với giáo viên! Em còn nói nữa thầy phạt thành hai mươi vòng!" Thầy thể dục chỉ vào An Sơ Hạ, vẻ mặt oán hận.
Cô biết chắc chắn Mạc Hân Vi không hề tốt với cô như vậy! An Sơ Hạ cúi đầu, cam chịu chuẩn bị chạy. Dù sao bây giờ có nói gì nữa cũng vô ích, nhân chứng vật chứng đều ở đây, cho dù có nhảy xuống Thái Bình Dương cũng không rửa sạch được nỗi oan này. Không bằng ngoan ngoãn chạy hết mười vòng.
"Chờ một chút." Phỉ Lệ Á giữ chặt An Sơ Hạ, dũng khí không biết từ đâu nói với thầy giáo: "Thầy, chuyện này là hiểu lầm."
"Đúng, thầy à, cậu ấy không phải đi mua đùi gà ăn..." Cả lớp bắt đầu rục rịch.
"Không phải đi mua đùi gà ăn vậy cầm đùi gà làm gì a? Chẳng lẽ còn có người cố ý muốn hãm hại em ấy?" Hoàn Tử không chút khách khí đánh gãy lời nói của bọn họ.
"Ai còn nói nữa sẽ chạy mười vòng!" Sân thể dục đang ồn ào vì câu nói này của thầy thể dục lập tức yên tĩnh lại. Có mấy nữ sinh đã bắt đầu khóc sướt mướt, nức nở nói không chạy được.
Bọn họ ở trong nhà được nuông chiều từ nhỏ, mang tiếng là tiểu thư, làm sao chạy nổi mười vòng quanh sân thể dục hơn bốn trăm thước này?
"Thầy, em lập tức chạy, xin đừng phạt mọi người!" Cô khom người chào, đẩy đám người trước mặt ra bắt đầu chạy.
Mười vòng thầy nói, cũng chỉ hơn bốn ngàn thước... Cô có thể làm được!
Hoàn Tử cảm thấy hài lòng hướng Mạc Hân Vi ở bên kia dùng tay ra hiệu "OK", bên kia bắt đầu reo hò nhảy nhót. Mà lớp A đều ủ rũ, lòng đầy áy náy với An Sơ Hạ. Biết rõ ràng cô bị oan, bị người ta vu khống, nhưng lại không làm được gì.
Cũng tại bọn họ yếu đuối, vì mỗi câu nói của bọn họ ở Tư Đế Lan nếu không cẩn thận đều có thể bị phá hủy cả gia tộc.
"Thầy giáo, thầy đi nghỉ ngơi đi. Em sẽ canh cậu ấy, lúc nãy không ngăn được cậu ấy em thật xin lỗi!" Hoàn Tử giả bộ thành thật nói.
"Em vất vả rồi, phòng làm việc của thầy còn có chút việc." Thầy thể dục mỉm cười với Hoàn Tử rồi xoay người rời đi.
Mạc Hân Vi cùng một đám người vẻ mặt sung sướиɠ, vừa nhìn An Sơ Hạ chạy bộ vừa hướng đó đi tới, dọc đường chỉ trỏ, thậm chí còn giả dáng vẻ chạy bộ của An Sơ Hạ, không thể kiêu ngạo hơn được!
Tất cả những kịch bản từ đầu cho đến bây giờ đều có thể thực hiện hết, chẳng lẽ mắt thượng đế bị mù sao? Sơ Hạ rõ ràng là không làm gì cả, lại bị phạt chạy mười vòng...
Nhìn Sơ Hạ chạy có chút hỗn độn khác thường, Phỉ Lệ Á nắm chặt tay rốt cục quyết định hướng cô chạy tới.
"Cô ta qua đó làm gì?" đám người Mạc Hân Vi bên kia khó hiểu nhìn, ngược lại Mạc Hân Vi nhìn thấu ý đồ của Phỉ Lệ Á. Ngẩng cao đầu, ánh mắt lạnh lùng.
Không nghĩ tới con nhỏ kia vừa mới vào học ở Tư Đế Lan đã có người chịu làm bạn. Dường như chính mình đã xem thường cô ta rồi... Mạc Hân Vi lập tức cảm thấy khó chịu đứng lên.
"Cậu tới đây làm gì?" Mới được hai vòng, An Sơ Hạ đầu đầy mồ hôi, thở cũng không xong.
Phỉ Lệ Á không nói gì, chỉ ở bên cạnh cùng Sơ Hạ chạy, mồ hôi một giọt chảy xuống cô cũng hoàn toàn không để ý.
Thấy Phỉ Lệ Á làm vậy, hầu như nam sinh có thể lực tốt của lớp đều chạy qua, một đám chạy theo sau cùng An Sơ Hạ.