Chương 50 (H)

Nghe thấy Quý Duyệt Phong mời gọi, Tần Nhuế đôi chút sửng sờ, nhưng chẳng qua chỉ dừng trong chốt lát, liền cúi người hôn nữ nhân bên dưới. Đôi môi mềm mại tiếp xúc với đôi môi mềm mại còn lại, luôn cho người khác cảm giác hết sức thoải mái. Tần Nhuế đầu tiên chỉ dùng môi chạm vào đôi môi hơi mở của Quý Duyệt Phong, không vội vã tiến vào.

Cho đến khi đối phương đặt tay sau lưng mình càng ngày càng gấp, càng ngày hô hấp càng nặng, Tần Nhuế mới đem lưỡi chậm rãi tiến vào trong khoang miệng của Quý Duyệt Phong. Khi thân thể lẫn bộ vi linh hoạt mềm mại cùng nhau đông đưa, song mật giao hợp cùng một chỗ, Quý Duyệt Phong phát ra ngân âm thoải mái, đồng thời đem chân mình chen vào tách chân Tần Nhuế ra, ma sát chỗ tư mật nơi đối phương chỉ mặc mỗi chiếc qυầи иᏂỏ.

Cảm giác thấy nhiệt độ nơi đó nóng khắp chân mình, Quý Duyệt Phong trong lòng cười trộm, không hảo ý tiếp tục trêu đùa.

"Đàng hoàng một chút."

Có lẽ do không chịu nỗi sự quấy rầy của Quý Duyệt Phong, Tần Nhuế mở miệng ngăn cản động tác không an phận của người dưới thân. Tiếp theo, rời hai cánh môi sớm đã bị cô hôn đến sưng đỏ, thậm chí là đôi môi đầy máu*, tiếp tục hướng xuống phía dưới hành động. (Editor: cắn đến chảy máu???? Không hiểu dụng ý tác giả lắm, chắc là hun đến môi đỏ tươi chăng? =.=")

Hôn vào cổ, rồi trên vai của nàng. Cho dù lực đạo rất nhẹ, rất ôn nhu nhưng Quý Duyệt Phong lại cảm thấy thân thể tê dại không nói nên lời, mỗi địa phương được hôn giống như ngọn lửa thiêu đốt. Trước kia, Tần Nhuế luôn đối đãi thô lỗ với nàng, cũng không chịu ở trên người nàng lưu lại một chút ấn ký hoan ái nào.

Quý Duyệt Phong biết, nàng đang băn khoăn, nhưng trong lòng vẫn có chút mất mác. Có lẽ, đây chính là chân chính yêu thương một người. Thậm chí yêu đến ngay cả khi đối phương chỉ cần lưu lại dấu vết, nàng cũng hết sức quý trọng.

"Tần Nhuế, muốn em." Quý Duyệt Phong đứng dậy, để Tần Nhuế thoát quần mình ra đồng thời cởi bỏ y phục của Tần Nhuế.

Chẳng qua nhìn thấy ánh mắt đối phương chợt loé lên một tia kinh hoàng, nàng dừng tay, chuyển sang vịn vai đối phương. Quý Duyệt Phong biết, mình bây giờ có lẽ vẫn không thể chạm vào ranh giới cuối cùng của Tần Nhuế, cho dù quan hệ bây giờ của cả hai là mập mờ không rõ, cho dù nữ nhân này đã bắt đầu cưng chìu mình đi nữa.

"Không sao cả." Tần Nhuế chợt mở miệng nói, thanh âm mang theo vài phần khàn khàn, cơ hồ khiến Quý Duyệt Phong cho rằng mình nghe nhầm. Đang lúc trong lòng nghi ngờ ngẩng đầu nhìn Tần Nhuế, đối phương đã làm một hành động khiến người khác kinh người.

Một thân tây trang màu đen cùng chiếc quần từ từ thoát ra, ánh mắt Quý Duyệt Phong giống như nam châm dính chặt vào trên người Tần Nhuế, không cách nào lấy ra được. Mắt thấy đôi tay vừa mới vuốt ve thân thể của mình, không hoảng hốt không vội vàng cởi bỏ nút áo sơ mi màu trắng ra. Cởi nút đầu tiên, chiếc cổ thon dài của Tần Nhuế hiện ra trước mắt, da thịt nhẵn nhụi, thậm chí ngay cả lỗ chân lông cũng nhỏ đến không nhìn thấy được. Nút thứ hai, nút thứ ba, cổ áo sơ mi bắt đầu mở to ra, trong đó lộ ra nội y màu đen bao quanh lấy hai khỏa xinh đẹp. Trắng đen kết hợp, vào lúc này đây, hành động của Tần Nhuế đẹp đến hoàn mỹ, đến cực hạn.

Nút thứ tư rồi nút thứ năm, phảng phất như cuộn phim đang quay chậm. Chiếc rốn bên trong người Tần Nhuế triển lộ ra ngoài, so với mắt rốn của người khác nhỏ hơn một vòng, nó giống như hang động thâm sâu hấp thụ tầm mắt cùng tâm hồn của Quý Duyệt Phong. Khiến nàng hận không thể liền nhào tới hung hăng hôn, liếʍ lấy.

Đến nút cuối cùng, theo tiếng mà mở. Áo sơ mi trắng nõn hoàn toàn bị thoát ra, Tần Nhuế trên người chỉ còn mặc chiếc áo ngực, từ bên trong xuất hiện trước mặt Quý Duyệt Phong. Thân thể nữ nhân này, không mang một vết sẹo nào, sạch sẽ đủ để khiến bất kỳ ai cũng cảm thấy mặc cảm tự ti. Đôi chân thon dài, không giống như lần trước ở bệnh viện thoát ẩn thoát hiện, lần này hoàn toàn hoàn chỉnh cho nàng thưởng thức. Đôi chân không mang một chút thịt dư nào dán chặt lấy tiểu khố màu đen bên trong, nếu như cẩn thận nhìn, thậm chí có thể nhìn thấy dịch mật được cất giấu bên trong lớp vải mỏng kia.

"Tần Nhuế" Quý Duyệt Phong gắt gao chế trụ mép giường, nàng sợ mình sẽ không nhịn được nhào tới ôm lấy nữ nhân này. Càng sợ mình không tự chủ mà muốn cô.

"Đến đây." Tần Nhuế nhẹ giọng nói, lại một lần nữa áp lên người của Quý Duyệt Phong. Tần Nhuế làm loại chuyện này, sẽ luôn quên đi ngượng ngùng, vứt bỏ bản tính buồn tao, cô cường thế giống như một công quân.

Khi da thịt hai người dán vào nhau, giống như nước cùng nước dung hoà. Mềm mại, hoà hợp.

"Tần Nhuế! Tần Nhuế!" Quý Duyệt Phong không tự chủ kêu tên Tần Nhuế, hai trở ngại cuối cùng trên thân thể vô tình được cởi ra. Cảm giác được hạt đậu hồng trên ngực của mình đã sớm cương cứng đang được Tần Nhuế ngậm vào miệng, loại cảm giác tê dại nóng bỏng làm cho Quý Duyệt Phong cơ hồ đánh mất đi tự chủ.

Mặc dù đây không phải là lần đầu tiên cùng Tần Nhuế làm loại chuyện như vậy, cũng không phải lần đầu nhìn thấy Tần Nhuế lõa thể. Nhưng hai người thẳng thắng cùng nhau làm loại chuyện thân mật như thế, chân chính cũng là lần đầu tiên. Tần Nhuế đối với nàng mà nói, luôn cao hơn nàng một bậc. Nàng là tù nhân, còn cô là ngục trưởng quản lý nàng. Thậm chí, có nhiều lúc, Tần Nhuế chỉ nói một câu, liền có thể quyết định sự sống chết của Quý Duyệt Phong.

Vị trí tương đối của hai người như vậy, Quý Duyệt Phong giả vờ như hoàn toàn không để ý, nhưng trong lòng vẫn rất khó chịu. Đối mặt với sự thô bạo của Tần Nhuế, xong việc liền đi. Mỗi một lần, đều làm lòng Quý Duyệt Phong chua xót cơ hồ muốn hỏng mất. Chẳng qua, Tần Nhuế lần này so với trước kia hoàn toàn bất đồng.

Ánh mắt hiện giờ của nàng như ngọn lửa nóng rực, nhưng động tác trên tay mang theo một loại ôn nhu, kể cả chiếc lưỡi cũng mềm mại như kẹo ngọt. Nàng không giống như trước kia làm mình đau, cũng không nói những lời khiến mình tổn thương.

Quý Duyệt Phong đưa tay ôm lấy Tần Nhuế đang ở trên người mình, cảm giác cơ hồ hạnh phúc có thể chết đi.

"Thoải mái không?" Tần Nhuế đang lúc mai phục giữa hai chân Quý Duyệt Phong, nhìn chỗ tư mật của đối phương chảy ra dịch mật sớm đã làm ướt một mảng ga giường, vừa có chút kinh ngạc vừa có chút xấu xa hỏi.

"Ân, Tần Nhuế đừng dừng lại." Quý Duyệt Phong mở miệng thúc giục Tần Nhuế, đồng thời dùng sức đem đầu của cô hướng vào hai chân mình nhấn xuống.

Tần Nhuế chuyên tâm vận động miệng, không phát hiện Quý Duyệt Phong cơ hồ trên mặt đỏ ửng như muốn rỉ máu.

Dùng miệng phục vụ, tựa hồ luôn làm cho Quý Duyệt Phong đặc biệt dễ dàng thỏa mãn. Tần Nhuế nhìn hoa hạch sớm đã trương cứng, há miệng nuốt vào, đồng thời cắn, dùng lưỡi ma sát qua lại.

"Ân, Tần Nhuế...a." Địa phương mẫn cảm bị Tần Nhuế như vậy đối đãi, Quý Duyệt Phong không khống chế được mà kêu lên một tiếng. Chỉ cần nghĩ tới việc Tần Nhuế là người sống theo nguyên tắc của mình, nữ nhân hoàn mỹ yêu thích khiết khích (bệnh sạch sẽ) như vậy lại đang vì mình mà làm loại chuyện như thế, Quý Duyệt Phong thân thể liền thỏa mãn cơ hồ muốn đạt đến cao triều.

Quý Duyệt Phong biết, bộ dáng bây giờ của mình nhất định cực kỳ phóng đãng, cũng biết thân thể nhất định chảy ra rất nhiều dịch mật. Nếu không, bắp đùi sẽ không ướt, sẽ không nóng như vậy.

Tình cảm, là loại cảm xúc mà trên thế giới này không có người nào có thể khống chế được. Họ giống như đang cỡi trên lưng ngựa hoang, cho dù trong lòng của đối phương loạn hướng không để tâm đến, cho dù đem địa phương yếu ớt nhất của họ đυ.ng vào, cho dù đó là vết thương, cho dù là mệt mỏi, họ vẫn không từ bỏ, không bỏ rơi đối phương, thậm chí còn liều chết liều sống đi bảo vệ, đi truy đuổi.

Quý Duyệt Phong rất muốn nói cho Tần Nhuế biết, mình thật sự rất yêu cô. Chỉ là hiện giờ, vẫn chưa phải lúc.

"Ân...A Tần Nhuế đi vào... đi vào... muốn em...ngô!" Mắt thấy Tần Nhuế chỉ dùng lưỡi không ngừng kí©h thí©ɧ bộ vi mẫn cảm bên ngoài nhưng lại không đi vào bên trong mình. Thân thể trống rỗng khiến cho Quý Duyệt Phong không thể chờ đợi mà mở miệng yêu cầu, Tần Nhuế một bên chưa phản ứng kịp, nàng đã lấy tay phải của đối phương tiến vào nơi ẩm ướt của mình. Tay còn lại, Quý Duyệt Phong mở miệng ngậm vào.

"Quý Duyệt Phong"

"Ân? Nhuế Nhuế xấu hổ sao?"

Quý Duyệt Phong lên xuống chuyển động, nhẹ giọng hỏi. Tần Nhuế ngẩng đầu nhìn nàng, đập vào mi mắt là một màn vô cùng chật vật. Giờ phút này, Quý Duyệt Phong giống như chú mèo nhỏ vùi vào thân mình. Trên mặt nàng mang theo một tầng phiếm hồng động tình cùng những giọt mồ hôi mỏng, đôi mắt phượng màu đen hàm chứa hơi nước cứ như vậy nhìn mình, đầy quyến rũ lại mang theo một tia yếu ớt. Dưới ánh đèn mờ, hết sức mê người.

Nhìn thấy chiếc lưỡi béo mập từ từ đưa ra, hoàn toàn lộ ra rồi lại lùi về. Ngón tay giữa cùng ngón trỏ bị chiếc lưỡi bướng bỉnh từ từ tách ra, sau đó xuyên vào chính giữa. Một cổ điện lưu kỳ diệu từ tay truyền khắp cơ thể, loại cảm giác này, tới quá nhanh quá mạnh, thiếu chút nữa làm cho Tần Nhuế kêu lên thành tiếng.

Kinh hoàng, Tần Nhuế vội vàng rút tay từ trong miệng Quý Duyệt Phong ra, cả khuôn mặt đỏ bừng không dám nhìn Quý Duyệt Phong. Cô thế nào cũng nghĩ không thông, rõ ràng mình đang ở phía trên nàng, tại sao lại còn bị Quý Duyệt Phong đùa giỡn. Nghĩ tới đây, Tần Nhuế trong lòng sinh ra một loại cảm giác mất thăng bằng, muốn trả thù nàng, liền tăng nhanh động tác trên tay.

Thế công chợt trở nên mãnh liệt làm cho Quý Duyệt Phong ứng phó không kịp, nàng nắm chặt Tần Nhuế, đồng thời ngồi dậy đem cằm đặt trên vai cô.

Bên tai ngày càng hô hấp nặng nề cùng thân ngâm khiến cho Tần Nhuế gợi lên khóe miệng, người trong ngực run rẩy thân thể làm cô càng hưng phấn dị thường.

Tần Nhuế đưa tay đè tiểu bộ vi bên trong của Quý Duyệt Phong, chỗ địa phương này so với địa phương khác càng thêm nóng bỏng. Cảm giác được nơi ấy theo tay mình qua lại tiến vào, Tần Nhuế giống như tiểu hài tử phát hiện ra vùng đất mới, theo tiết tấu qua lại ma sát chỗ địa phương kia. Quý Duyệt Phong nhịn không được kêu lên, ý muốn thoát khỏi tay của Tần Nhuế đang đặt tại tiểu bộ vi của mình, vậy mà đối phương lại bất mãn dùng sức đè lại.

Khi tiểu bộ vi kia bị đè xuống, đồng thời ngón tay Tần Nhuế càng hãm sâu vào. Một tầng thịt mẫn cảm bên trong bị hung hăng tấn công, khiến cho Quý Duyệt Phong thoải mái cơ hồ muốn khóc. (editor: là điểm G, ai ko biết thì Google nhé)

Nàng bắt đầu có chút sợ loại cảm giác này, càng sợ mình sẽ chịu không nổi mà phá hư Tần Nhuế.

"Tần Nhuế, đừng như vậy." Quý Duyệt Phong nhỏ giọng cầu xin tha thứ, âm thanh kia đứt quãng xen lẫn van xin cùng hơi thở dốc, ngược lại càng khiến Tần Nhuế không cách nào tự khống chế được.

"Quý Duyệt Phong!" Tần Nhuế không biết nên biểu đạt tình cảm hiện giờ của mình như thế nào, chỉ có thể kêu tên Quý Duyệt Phong, đồng thời trên tay hoạt động càng nhanh hơn.

Khi hai ngón tay rả rời căn bản không thể động đậy được, mà nữ nhân trong ngực cũng bắt đầu kịch liệt run rẩy, Tần Nhuế biết Quý Duyệt Phong đã đến. Nhìn người dưới thân đầy mồ hôi, trên mặt mệt mỏi rồi lại thoả mãn, Tần Nhuế chợt rất muốn đem nàng ôm vào trong ngực. Đúng, cô quả thật đã làm như vậy.

"Tần Nhuế?" Chợt bị ôm vào lòng ngực mềm mại, Quý Duyệt Phong không hiểu mở miệng nghi ngờ hỏi, khiến Tần Nhuế trong lòng run lên. Cô cúi đầu nhìn Quý Duyệt Phong nằm trong ngực mình. Nữ nhân này, chẳng qua chỉ hưởng thụ một cái ôm đơn giản của mình, lại thụ sủng nhược kinh (kinh ngạc) như vậy sao? Xem ra, mình trước kia thật sự đối xử với nàng quá kém. Giống như khách nhân đi tìm thú vui, cùng người trải qua chuyện giường sự, sau cũng không thèm nhìn đối phương sống chết cùng cảm nhận ra sao.

Trước kia đối đãi với nàng như vậy, bởi vì Tần Nhuế không muốn cùng Quý Duyệt Phong có liên quan nào. Nhưng bây giờ, hành động như vậy chỉ bởi vì trong lòng không thể từ bỏ nữ nhân này được nữa.

"Không có gì, cô hẳn là rất mệt, tôi ôm cô ngủ."

"Ân."

Nghe được lời của Tần Nhuế, Quý Duyệt Phong thỏa mãn nằm vào trong ngực cô, cặp mắt hàm chứa vui vẻ nhắm lại. Trải qua một trận phiên vân phúc vũ (mây mưa), hai người đã sớm mệt mỏi cũng lười dọn dẹp lại ga giường, nằm ở trên giường liền trực tiếp ôm nhau ngủ.

Cảm thụ mùi hương cùng thân nhiệt của nhau, cho dù trong mộng, cũng cùng đối phương mộng đẹp bên nhau cả đời.

-Hết chương 50-

Editor: Muốn chửi thề lắm nghe, cảm xúc nóng bỏng ở đâu không thấy, tôi chỉ muốn đập đầu vô gối tự tử vì cái chương này thôi. Edit chương này khó nhất từ trước đến nay! QT gì mà khó edit kinh khủng, toàn mấy từ khó hiểu. Các ngươi đọc vui vẻ đi, ta tìm chỗ khóc đây! Nếu bạn nào đọc không hiểu, cũng ráng tưởng tượng đi, editor có vài chỗ tưởng tượng thật ko ra.

Ps: mình bê nguyên si lời edit YUL vô nha ko phải mình nói mọi người đừng nhầm thành mình, thank!