Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thiết Lập Thâm Tình Không Thể Sập

Chương 29.2

« Chương TrướcChương Tiếp »
Dịch Vân Kình mở tủ quần áo, một đống quần áo lăn ra, phần lớn là áo ba lỗ và quần đùi, Hạ Chí tinh mắt, phát hiện dấu vết màu hồng trong đó.

Màu hồng?

Cậu nhấc chiếc áo ba lỗ lên, lộ ra diện mạo thật của dấu vết màu hồng —— đó là một chiếc áσ ɭóŧ ren màu hồng.

Không chỉ có một chiếc áσ ɭóŧ, còn có một chiếc màu tím nhạt một chiếc màu đỏ, cùng với mấy chiếc qυầи ɭóŧ nữ.

Hạ Chí: “...”

Cậu kiểm tra một lượt, áσ ɭóŧ và qυầи ɭóŧ cùng một kích cỡ.

Dịch Vân Kình ờm một tiếng: “Ông ta có đam mê đồ nữ, hoặc là một tên trộm nội y, hai chọn một.”

Hạ Chí cầm chiếc áσ ɭóŧ, thử ướm lên người mình, có vẻ nhỏ.

Cậu không chú ý đến ánh mắt đột nhiên trở nên khác thường của Dịch Vân Kình, dù sao lúc quay phim, cậu cũng không phải chưa từng mặc đồ nữ, cậu nói: “Em nghĩ, có thể là trường hợp sau.”

Hình thể của lão Trần mập hơn cậu, ông ta hẳn không mặc vừa chiếc áσ ɭóŧ này.

Sau đó, Hạ Chí phát hiện một chồng tạp chí sắc tình trong góc tủ, tất cả đều là chân dung của vợ người ta.

Lão Trần là một kẻ yêu thích vợ người ta.

Trong chung cư số bảy, 302 quả thực có một bà mẹ đơn thân, những nội y này đều là của cô ta sao?

Cho nên quả bóng da mới chỉ dẫn bọn họ tìm tới những thứ này, bé trai muốn bọn họ phát hiện ra chuyện này?

Lúc Hạ Chí lặng im suy nghĩ, ánh mắt Dịch Vân Kình lại đặt lên trên chiếc áσ ɭóŧ.

Bây giờ trong đầu của anh đang ngập tràn một số suy nghĩ không thể giải thích, không thể miêu tả, cũng không thích hợp nói ra khỏi miệng.

“Anh đang nhìn cái gì?”

“Em khá là hợp với màu trắng.” Dịch Vân Kình theo bản năng nói ra.

Hạ Chí: “?”

Anh đang nói cái gì?

Còn chưa kịp đặt câu hỏi, đã nghe thấy cửa phòng bịch một tiếng, có người đi vào rồi.

Hạ Chí và Dịch Vân Kình đưa mắt nhìn nhau, hai người vội vàng nhét quần áo lại vào tủ, chưa đầy nửa phút đã dọn dẹp xong hiện trường.

Đợi lão trần đi vào phòng ngủ, tủ quần áo đã trở lại nguyên trạng trước đó.

“Sao các cậu lại ở trong phòng ngủ của tôi?” Lão Trần biến sắc, lông mày dựng ngược, trên mặt toát vẻ hung ác.

Ông ta theo bản năng nhìn về phía tủ quần áo.

Vẻ mặt Hạ Chí tự nhiên như thường: “Khi chúng cháu tới phát hiện cửa nhà chú Trần đang mở, gọi chú cũng không thấy trả lời, hơi lo lắng nên tiến vào xem.”

“Lỡ như chú đột phát xuất huyết não, đau tim, suy hô hấp... ngã ở trong phòng ngủ, chúng tôi cũng có thể gọi xe cấp cứu giúp chú, đúng không?” Dịch Vân Kình nhướng mày, ăn ý nói tiếp, vừa mở miệng đã kể ra một loạt bệnh mang tính đột phát, lão Trần vốn không sao, nghe xong cũng suýt lên cơn đau tim luôn rồi.

Đây không phải là đang trù yểu ông ta sao!

Sắc mặt ông ta ngày càng hung ác, bất kể hai người này có phát hiện ra bí mật của ông ta hay không, cũng không thể giữ lại!

Dịch Vân Kình phát hiện ra ý đồ của ông ta, tiến lên một bước, ngăn Hạ Chí ở phía sau.

Nhưng lão Trần lại hồi lâu không nhúc nhích, ánh nắng rực rỡ bên ngoài cửa sổ xuyên qua cửa kính chiếu thẳng xuống sàn nhà, vạch ra một ranh giới rõ ràng giữa ông ta và Hạ Chí, Dịch Vân Kình.

Giống như Sở hà Hán giới* bên trong bàn cờ tướng.

(*Con sông định ra biên giới giữa nước Sở và nước Hán)

Lão Trần nhíu chặt đôi mày, giống như đang cố gắng nhẫn nhịn cái gì, hồi lâu sau, ông ta cắn răng nói ra: “Như vậy à, vậy chú Trần cảm ơn lòng tốt của cháu.”

Hạ Chí chú ý thấy, ông ta liếc nhìn đồng hồ mấy lần.

Cậu giật mình, đồng hồ đại diện cho cái gì? Thời gian?

Lão Trần không ra tay, là bởi vì không đúng thời điểm?

Lúc bọn họ rời đi, Hạ Chí vẫn có thể cảm giác được ánh mắt của lão Trần dính chặt lên lưng mình.

Đi ngang qua cửa, Hạ Chí nhìn thấy một tờ báo cũ đặt ở trên chiếc tủ trước cửa ra vào, mép tờ báo hơi quăn, xem ra là thường xuyên bị người ta cầm trong tay vuốt ve.

Trang báo mở ra để lộ một tiêu đề —— [Thảm án! Gia đình ba người đi ngang qua đường trong tình trạng say rượu, bị xe tải lớn tông trúng, tử vong tại chỗ!]

Ánh mắt của cậu lướt qua tờ báo.

Ra khỏi 101, cậu nói ra suy đoán của mình, có lẽ lão Trần lòng mang ý xấu với bà mẹ đơn thân ở tầng ba, cô ta là chủ nhân thật sự của nội y trong tủ quần áo.

Ngay sau đó, tiếng nhắc nhở của hệ thống vang lên: “Nhiệm vụ phụ tuyến —— bí mật trong chung cư kỳ quái, tiến độ hoàn thành: 1/7.”
« Chương TrướcChương Tiếp »