Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thiết Lập Thâm Tình Không Thể Sập

Chương 25.3

« Chương TrướcChương Tiếp »
Dịch Vân Kình thấy cậu nhanh chóng hiểu ra chân tướng như vậy, khóe môi cong lên, đang định xoa đầu khen ngợi cậu thì ngay sau đó lại thấy thanh niên viết bốn chữ lên giấy —— phần mềm diệt virus.

Sau đó vẽ một mũi tên chỉ vào hung thần.

Dịch Vân Kình: “...”

Hạ Chí gật đầu, người chế tác trò chơi sáng tạo ra phần mềm diệt virus, bảo vệ trò chơi, dọn sạch virus... chuẩn không cần chỉnh rồi.

Thảo nào anh nói mình không phải người chơi.

Dịch Vân Kình im lặng, tỉ mỉ nghĩ lại. Người chấp pháp và phần mềm diệt virus, về bản chất thật sự không khác nhau là bao... suy nghĩ của anh sắp bị thanh niên đồng hóa rồi.

Hai người vừa nói chuyện vừa đi về phía trước, Hạ Chí chỉ thấy anh đi theo mình tiến vào khu chung cư, kinh ngạc nói: “Anh cũng ở trong khu chung cư này?”

Mặc dù khu chung cư này cách công ty khá gần, nhưng đã cũ kỹ nhiều năm, cơ sở vật chất lạc hậu, nhìn thế nào cũng thấy không xứng với giá trị con người anh.

Dịch Vân Kình thuận miệng nói: “Anh chỉ là có mấy căn nhà ở chỗ này, thi thoảng sẽ tới ở.”

Hạ Chí: “...”

Chỉ là có mấy căn nhà, cậu cảm nhận được sự chênh lệch giàu nghèo một cách sâu sắc.

Đến dưới tòa nhà, Dịch Vân Kình vờ như không để ý nói: “Em ở tòa số bảy à? Trùng hợp quá, anh ở tòa số tám, ngay đối diện em.”

Lúc này, một đám người chơi đi vào khu chung cư.

Lần này có tổng cộng bảy người tiến vào phó bản, bốn nam ba nữ, trong đó có một cặp vợ chồng mới cưới, ba sinh viên đại học bao gồm hai nam một nữ, hai người chơi già dặn kinh nghiệm bao gồm một nam một nữ.

Có điều, chỉ ba sinh viên đại học là người chơi mới thật sự, trước đó cặp vợ chồng đã trải qua một phó bản rồi.

Diệp Mân nhìn lướt qua, coi như hài lòng về sắp xếp đội ngũ hiện giờ. Không dễ mà gặp được một người chơi già dặn kinh nghiệm trong phó bản hai sao, mà người chơi mới cũng coi như nghe lời.

Cô ta nói: “Các bạn khá may mắn đấy, ngẫu nhiên tới phó bản hai sao, mặc dù không đơn giản như phó bản một sao, nhưng tốt hơn những người vừa chơi đã gặp phải phó bản bốn sao năm sao rất nhiều.”

Đó quả thật là chế độ địa ngục.

“Chỉ cần mọi người đồng tâm hiệp lực, phó bản hai sao cũng không khó thông quan.”

Phan Na Na chớp chớp đôi mắt to đeo kính sát tròng, ngọt ngào nói: “Yên tâm đi chị Diệp, tôi nhất định sẽ nghe theo chị và anh Trịnh.”

Anh Trịnh là một người chơi già dặn kinh nghiệm khác, tên đầy đủ là Trịnh Bỉnh Hành, nghe vậy cười hề hề, giơ tay sờ lên đầu.

Tiếng nhắc nhở của hệ thống vang lên: “Tòa số bảy của khu chung cư Hòa Mỹ có một biệt hiệu —— chung cư kỳ quái, trong tòa nhà có bảy gia đình, dường như trong mỗi gia đình đều ẩn giấu bí mật không thể cho người khác biết, mỗi khi màn đêm buông xuống, trong tòa nhà này đều sẽ xảy ra một số chuyện quái lạ...”

Diệp Mân tập trung lắng nghe, nhắc nhở của hệ thống thường xuyên chứa đựng manh mối quan trọng.

Không ngờ ngay sau đó, hệ thống đột nhiên thay đổi: “Mong người chơi gϊếŧ chết anh linh trong vòng chín ngày ——”

Diệp Mân: “?”

Anh linh đâu ra, ngươi lại một câu cũng không nhắc đến!

Phan Na Na đột nhiên ‘ồ’ một tiếng: “Anh Trịnh, anh nhìn cổng chung cư số bảy xem, có phải có một người phụ nữ có thai?”

Cách đó không xa quả thực có một nam một nữ đang đứng, cô gái vác cái bụng bầu, khoảng chừng bảy tám tháng, có vẻ sắp sinh rồi.

Phan Na Na bắt lấy cánh tay Trịnh Bỉnh Hành lắc lắc: “Anh Trịnh, anh nói xem liệu cô ta có phải là mục tiêu của chúng ta không?”

Tay của cô ta mềm mại trắng nõn, trên người có hương thơm như có như không. Trong đầu như có một sợi dây bị giật, trong tay Trịnh Bỉnh Hành bỗng xuất hiện một chiếc bình bốc cháy, trực tiếp ném về phía người phụ nữ có thai.

Diệp Mân hít sâu một hơi.

Hạ Chí đang đứng trước cửa chung cư số bảy, cặp vợ chồng kia cũng là cư dân của chung cư số bảy, ở tại tầng năm, chạng vạng tối xuống dưới khu chung cư đi dạo.

Cậu chào hỏi một tiếng với người phụ nữ có thai, ngay sau đó, Dịch Vân Kình đột nhiên xoay người ngăn cậu ở phía sau. Đồng tử Hạ Chí co rụt lại, ánh mắt phản chiếu ngọn lửa sáng rực quét qua sau lưng người đàn ông.

“Oa oa ——”

Tiếng trẻ sơ sinh khóc vang vọng chân trời.
« Chương TrướcChương Tiếp »