🖼️ Chương này có nội dung ảnh, vui lòng xem trên
Phiên bản đầy đủ Chẳng lẽ ông ta đã nắm được điểm yếu của Cao Cấn Bằng, vậy nên mới cuồng ngạo như vậy?
Nhưng bất luận thế nào, những điều này không liên quan gì đến Tiêu Sách.
"Thật sao? Mạc phó tổng uy phong lớn như vậy, ngay cả Cao tổng cũng không thể đuổi anh ta đi được sao? Vậy chúng ta mời Cao tổng đến đây, hy vọng ông không hối hận."
Tiêu Sách chế nhạo, không thể trực tiếp đánh Mạc Dương một trận, vẫn nên gọi điện cho Cao Cấn Băng.
Nghe vậy, Mạc Dương vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh, nhàn nhạt nói: "Vậy thì có thể mời Cao tổng đến đây, haha, hy vọng cậu sẽ không hối hận."
Sở dĩ Mạc Dương tự tin là vì ông ta cảm thấy giữa ông ta và Tiêu Sách, Cao Cân Bằng sẽ không bao giờ vì Tiêu Sách mà đắc tội với ông ta.
Xét cho cùng, Tiêu Sách cũng chỉ là vệ sĩ của Cao Cấn Bằng.
Còn ông ta là phó tổng dược phẩm Tinh Quang, dưới một người trên vạn người, dược phẩm Tinh Quang có thể phát triển như bây giờ, ông ta cũng đã bỏ rất nhiều sức lực vào trong đó.
Hơn nữa, cổ phiếu của dược phẩm Tinh Quang đang bấp bênh, ông ta nắm trong tay 4% cổ phần của dược phẩm Tinh Quang, một khi bán tháo ra cũng đủ khiến giá cổ phiếu của dược phẩm Tinh Quang lại sụp đổ.
Trong trường hợp đó, các cổ đông sẽ hoảng sợ, theo số đông mà bán phá giá, giá cổ phiếu của dược phẩm Tinh Quang sẽ trực tiếp rơi xuống đáy, nếu xử lí không tốt, dược phẩm Tinh Quang có lẽ không bao lâu nữa sẽ phá sản.
Vì vậy, Mạc Dương khẳng định rằng Cao Cấn Bằng lúc này sẽ vì sự ổn định của công ty, không thể vì một vệ sĩ nhỏ mà đắc tội với ông ta, ngược lại ông ta có thể dùng cái này để đòi hỏi nhiều quyền hơn, hoặc thậm chí làm mất quyền lực của Cao Cấn Băng cũng là điều có thể.
Ông ta nghĩ rất hay, nhưng lại sai một chỗ.
Đó là tầm quan trọng của Tiêu Sách đối với Cao Cẩn Băng và đối với dược phẩm Tinh Quang, hiện còn cao hơn cả ông ta!
“Không cần gọi, tôi đến rồi.”
Đúng lúc này, bên ngoài bộ phận marketing đột nhiên xuất hiện bóng dáng của hai người, chính là Cao Cấn Băng và Thiên Diệp.
Không biết cô ấy nắm bắt được tình hình từ đâu, lại tự mình đến.
Hơn nữa khi Cao Cấn Băng đến, tất cả những người trong bộ phận marketing đột nhiên thay đổi biểu cảm và có chút run rẩy, họ không ngờ Cao Cấn Bằng sẽ vì chút chuyện nhỏ này mà đến đây.
Cao Cấn Băng bước tới, nhìn về phía Mạc Vân, đột nhiên lạnh lùng nói: "Tại sao anh lại ở đây?".
Mạc Vân run rẩy nói: "Cao tổng, tôi hiện tại...".
"Câm miệng, chính tôi đuổi việc anh, sao anh còn ở đây? Là ai coi lời nói của tôi như gió thoảng bên tai?" Cao Cẩn Băng lạnh lùng ngắt lời Mạc Vân.
Mạc Vân đột nhiên hoảng sợ nhìn Mạc Dương.
Mạc Dương không ngờ rằng Cao Cấn Băng vừa tới đã cứng rắn như vậy, lập tức nói: "Cao tổng, Mạc Vân là cháu của tôi, là tôi kêu nó trở về.."
"Ông kêu anh ta trở về? Vậy ông coi lời nói của tôi là cái khỉ gì thế? Hay là dược phẩm Tinh Quang, là tài sản của nhà họ Mạc ông? Còn tôi, Cao Cấn Bằng đây, đang làm thuê cho ông?"
"Cao tổng, cô..."
"Câm miệng, chuyện gì xảy ra ở đây tôi đã biết hết, bao gồm lời nói của mỗi người ở đây, tôi cũng đã nghe thấy hết, hay lắm, uy phong cũng lớn thật, tôi nghĩ không bao lâu nữa công ty này cũng không đến lượt tôi lên tiếng nữa đúng không?"
Cao Cấn Băng lạnh lùng liếc nhìn xung quanh, mọi người lập tức rùng mình kinh hãi.
Mạc Dương mở miệng, vẻ mặt u ám, nhất thời dưới khí thế của Cao Cấn Băng, không dám nói thêm gì nữa.
Ông ta không ngờ khi Cao Cấn Băng lộ diện, cô ấy sẽ đứng về phía Tiêu Sách, rồi trực tiếp khiển trách ông ta, điều này khiến ông ta rất bất ngờ và có linh cảm có chuyện không hay.
Chẳng lẽ Cao Cấn Bằng không sợ ông ta trở mặt sao? Vì một vệ sĩ, có đáng không?
Ông ta nhìn Cao Cấn Bằng với vẻ mặt u ám, trong khi Mạc Vân và những người trong bộ phận marketing lúc này đã có chút sợ hãi, vẻ mặt bối rối.