“Hơn nữa, hai gia đình chúng ta có hôn ước, em là vợ của Vương Thuỵ Phàm anh cơ mà.”
“Bây giờ em đang làm cái gì vậy? Công khai tuyển trợ lý nam? Em muốn cắm sừng anh đấy à?”
Vương Thuỵ Phàm giống như một con sói đói, nhìn chằm chằm Hạ Mộng, anh ta đã yêu Hạ Mộng từ rất lâu rồi, Hạ Mộng có ngoại hình xinh đẹp, khí chất xuất chúng, trên người có một sức hấp dẫn đặc biệt, rất thu hút anh ta.
Hơn nữa, chỉ trong vài năm, cô đã thành lập nên một công ty như vậy, mặc dù anh ta là cậu cả của nhà họ Vương, nhưng với năng lực xuất chúng của em hai thì xác suất anh ta có thể kế thừa nhà họ Vương là chưa đến 0,1%.
Nhưng nếu kết hôn với Hạ Mộng, xác suất lại khác.
Hơn nữa, dù Hạ Mộng rõ ràng đã cắt đứt quan hệ với nhà họ Hạ, nhưng một khi họ kết hôn, anh ta vẫn có cách để nhân cơ hội leo vào mối quan hệ của nhà họ Hạ.
Với quan hệ của nhà họ Hạ, anh ta gần như chắc suất người chưởng quản của nhà họ Hạ rồi.
Hạ Mộng sẽ là của một mình anh ta, không có người đàn ông nào dám ve vãn xung quanh cô nữa.
“Anh bạn à, tôi không biết mục đích của anh khi xuất hiện ở đây là gì. Tôi cho anh năm phút để suy nghĩ rồi cút ra khỏi công ty này. Tôi sẽ đưa cho anh mười vạn, nhưng nếu anh được voi mà đòi tiên thì… hừ!”
Vương Thuỵ Phàm lạnh lùng nhìn Trương Hiên, đe dọa.
“Vương Thuỵ Phàm, anh đừng có lộn xộn ở đây, cút ra ngoài, nếu không, tôi sẽ gọi cảnh sát đấy!” Hạ Mộng lạnh lùng nói.
Vừa nghe lời này, Vương Thuỵ Phàm bỗng cười lớn một tiếng, lấy điện thoại ra đưa cho Hạ Mộng, cười lạnh nói: “Báo đi, ha ha, để tôi xem có ai tới không!”
“Mấy ngày trước em đã ký hợp đồng với một công ty. Em dám nhận một đơn hàng lớn như vậy.”
“Nếu không muốn phá bỏ hợp đồng, chỉ cần ngoan ngoãn tuân theo, nếu không, em sẽ phải bồi thường tiền vi phạm hợp đồng!”
“Sao anh biết? Anh muốn làm gì?” Đôi mắt xinh đẹp của Hạ Mộng như muốn toát ra lửa, hai bàn tay hồng hào nắm chặt, trên làn da trắng nõn hiện rõ những đường gân xanh.
“Làm sao tôi biết, em không cần lo lắng, bây giờ em hãy đi theo tôi, bằng không, em chờ đến lúc phá sản đi.”
“Tôi biết em không sợ, nhưng con gái em thì sao? Em không muốn con gái mình xảy ra chuyện gì khi đang đi học về chứ, đúng không?”
Vương Thuỵ Phàm cười lớn, trông như thể anh ta đã ăn chắc Hạ Mộng rồi.