Chương 72

“Mồm miệng không sạch sẽ, cậu sẽ phải chết đấy!”

Bạch Hổ nói một cách lạnh lùng, ánh mắt rét lạnh bao phủ lấy mọi người.

Theo sau vệ sĩ của Lâm Thành Quý ngã vật xuống đất, trong phút chốc cả hiện trường rơi vào sự tĩnh mịch chết chóc.

Tất cả mọi người ngẩn người nhìn về phía Bạch Hổ, không ai dám thở to.

Những người này rốt cuộc là con cháu của nhà ai?

Bá đạo tới vậy?

Tuy rằng bọn họ không biết Lâm Thành Quý, nhưng bọn họ nhận ra Trương Phong.

Đấy là người nhà họ Trương đấy!

Có thể đi ngang hàng với Trương Phong, đủ để chứng minh thân phận của người bị đánh tuyệt đối không kém hơn Trương Phong, rất có thể là khách của nhà họ Trương.

Những người này dám ra tay trước mặt nhà họ Trương, lẽ nào không sợ nhà họ Trương trả thù sao?

Không ai ngờ được, sau khi gϊếŧ người, đánh gãy chân của ông trùm Đông Nam Nhậm Gia Hưng, hai người này còn dám ra tay với khách của nhà họ Trương nữa chứ.

Sự kiêu ngạo trên mặt Mạnh Lỵ lúc này đang ở trong lòng Trương Phong đã biến mất hoàn toàn, ánh mắt có chút dại ra.

Sao Trương Hiên lại dám ra tay với người nhà họ Lâm?

“Về nói cho Lâm Thiên Nam, nếu còn dám ra tay với em gái của Trương Hiên tôi, tôi gϊếŧ cả nhà họ Lâm của ông ta!”

_____

Im lặng!

Giờ thì tất cả mọi người đều biết người bị đánh là ai?

Cậu cả của nhà họ Lâm, Lâm Thành Quý!

Lúc Lâm Thành Quý đến thành phố Đông Sơn nhỏ bé này, anh ta cũng đã gây ra một trận xôn xao không nhỏ.

Sau đó là sự chấn động không gì so sánh được!

Người này không chỉ đánh công tử Lâm Thành Quý dữ dội, mà còn uy hϊếp cả nhà họ Lâm nữa chứ.

Rất nhiều người nhìn trân trân Trương Hiên không nói nên lời vì kinh ngạc, bọn họ rất muốn hỏi anh, anh có biết chọc giận nhà họ Lâm là như thế nào hay không?

Nhà họ Lâm không phải là thế lực một ông trùm của thành phố Đông Nam nhỏ bé ai có thể so sánh được.

Không đúng, ông trùm khu Đông Nam nhỏ bé… Mọi người bỗng không rét mà run, sao bọn họ lại có suy nghĩ lạ lùng như vậy chứ?

Đó chính là ông trùm của khu Đông Nam! Đối với bọn họ mà nói, đó đã là một người có thân phận cao quý rồi.

“Tôi không quan tâm Lâm Thiên Nam nhận được tin tức như thế nào, bảo cậu ta ngừng cái suy nghĩ trong đầu cậu ta đi, tôi cho cậu ba ngày, cút về nhà họ Lâm, bằng không, cậu sẽ ở lại đây mãi mãi.”

“Trương Hiên, thật không ngờ lại là anh!” Trương Phong ở một bên nhìn Trương Hiên bằng ánh mắt lạnh lùng, trong giọng nói của anh ta mang theo chút run rẩy.