Lúc này cuối cùng cô cũng thở phào nhẹ nhõm.
Sau đó là niềm vui không gì sánh nổi.
Quả nhiên anh trai cô ấy không nói dối.
Anh là quân nhân, sau này có thể quang minh chính đại đi dưới ánh mặt trời.
Mạnh Lỵ ngây ra!
Chuyện này sao có thể?
Trương Hiên không phải là kẻ gϊếŧ người ư? Sao có thể là người trong bộ đội?
Nhất định có hiểu lầm trong này!
“Cảnh sát, anh nhìn kĩ lại xem, đây là tội phạm gϊếŧ người? Là tội phạm gϊếŧ người vào 5 năm trước!” Vẻ mặt Mạnh Lỵ vô cùng khó tin.
Đây… chắc chắn không phải là thật!
“Cảnh sát, mọi người đã nhìn kĩ lại chưa, giấy xác nhận của họ rất có thể là giả đấy, anh gọi điện hỏi thử xem, nhất định là giả!”
Mạnh Lỵ có chút điên loạn, anh trai của Trương Nhược Hi sao có thể là bộ đội?
Những người bên Công an trả lại giấy xác nhận cho Bạch Hổ một cách cung kính, sau đó nhìn về phía Mạnh Lỵ một cách lạnh lùng.
“Tôi nhìn rất rõ ràng, cô có cần kiểm tra lại một lần không?”
Mạnh Lỵ nghe vậy, sắc mặt thay đổi, ánh mắt của các cô gái trong lớp nhìn về phía cô ta cũng thay đổi.
Tiểu Linh tới bên cạnh Trương Hiên, hai má hồng hồng, nói nhỏ: “Anh à, cô ta cũng góp phần gây ra vết thương của Nhược Hi!”
Nghe xong câu này, cơ thể Mạnh Lỵ cứng lại, chỉ cảm thấy mình bị sát khí bao phủ.
_____
“Chuyện gì vậy?” Trương Hiên hỏi với giọng lạnh lùng.
Tiểu Linh ngay lập tức kể lại chuyện mà Mạnh Lỵ làm, trong đó có thêm mắm dặm muối một chút.
Trương Hiên nghe vậy thì quay sang nhìn Mạnh Lỵ bằng đôi mắt lạnh lùng.
“Vốn tưởng chuyện này không liên quan gì tới cô, nếu cô đã tham gia vào, vậy ba ngày sau, dẫn theo người nhà của cô tới nhà tôi xin lỗi, nếu không, cô không thể tưởng tượng nổi hậu quả như thế nào đâu.”
Những người bên Công an: “…”
Mạnh Lỵ: “…”
Trong lòng cô ta hừ lạnh một tiếng, ai cho anh ta sự can đảm đó vậy?
Không phải chỉ là người liên quan đến bộ đội thôi sao?
Người của bộ đội thì đã làm sao?
Giỏi lắm à?
Nhà họ Mạnh của cô tuy không phải mạnh nhất thành phố Đông Sơn nhưng cũng là một gia tộc có thực lực.
Một người trong bộ đội như anh ta đúng là đánh nhau rất giỏi, nhưng có giỏi nữa thì có đọ lại được với sát thủ không? Có chặn được đạn của tay súng bắn tỉa không?
Sắc mặt Mạnh Lỵ xanh mét, lúc ra khỏi phòng bao đi tới đại sảnh, cắn chặt môi, ánh mắt oán độc nhìn về phía phòng bao.