Chương 12

Trang viên Lợi Phất Lễ số 1.

Trương Nhược Hi nhìn anh cả của mình với vẻ hơi rụt rè, đã năm năm không gặp, mặc dù anh cả trông vẫn như vậy, nhưng chung quy vẫn có chút khác, khiến cho cô cảm thấy có chút không quen.

Một màn vừa rồi trông giống như đang quay phim võ hiệp vậy, anh cả tung ra một cú đấm, kẻ địch liền tan thành tro bụi.

Nhưng cuối cùng tình cảm ruột thịt vẫn hơn tất cả, qua một lúc, cảm giác không quen ngắn ngủi này đã biến mất hoàn toàn.

Nếu anh cả đã khác thì có thể làm thế nào?

Anh cả, vẫn là anh cả đó của cô.

“Nhóc con à, nói cho anh biết, em và Lâm Thành Quý kia rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?” Trương Hiên vuốt tóc Trương Nhược Hi, anh trầm giọng hỏi.

Em gái của Trấn Thiên Vương anh, làm sao có thể để người khác ức hϊếp được cơ chứ!

Ở bên ngoài, anh bảo vệ quốc gia!

Ở bên trong, làm sao ngay cả em gái của mình anh cũng không thể bảo vệ được chứ?

Có anh ở đây, trên thế giới này, ai dám ức hϊếp em gái của anh?

Trương Nhược Hi mở miệng, sau đó than thở: “Anh cả, anh đừng để ý, chúng ta không để ý đến anh ta, chẳng lẽ anh ta còn ép em phải ở bên anh ta sao?”

Lúc này, sự bất lực tràn ngập trong lòng Trương Nhược Hi. Trương Hiên làm sao không cảm nhận sự bất lực của em gái chứ?

“Con nhóc này!” Trương Hiên xoa đầu làm rối tóc em gái, khiến cho Trương Nhược Hi trợn mắt trắng, dường như hai người đã trở về năm năm trước.

Con nhóc, có anh ở đây, cho dù là ông trời thì cũng không thể bức bách em được.

“Anh trở về rồi, lẽ nào em vẫn sợ anh ta dám ức hϊếp em sao.”

“Reng reng!”

Tiếng chuông điện thoại đã được thay đổi âm sắc vang lên.

“Tiểu Linh, sao vậy?” Trương Nhược Hi nghe điện thoại, cô ấy nói với vẻ phấn khích.

“Ngày kia, lớp chúng ta sẽ tụ họp, chúng ta cùng đi không?” Bên kia điện thoại truyền đến một giọng nói líu ra líu rít.

Sau khi Trương Nhược Hi nghe xong, vẻ mặt cô trở nên lúng túng.

“Sao vậy Nhược Hi? Chúng ta đều đã tốt nghiệp rồi, nếu không tụ họp, sau này có thể sẽ thật sự không có cơ hội gặp nhau đâu, cậu thì tốt rồi, với thành tích của cậu, nhất định có thể thi vào trường đại học Lỗ Bắc, nhưng nếu tớ có thể thi vào trường đại học Đông Sơn thì tốt rồi…”

Cúp điện thoại, Trương Nhược Hi có chút buồn rầu không vui.

Trương Hiên nhìn em gái bằng ánh mắt cưng chiều, anh nói: “Sao vậy?”