Chương 104

Trở lại biệt thự.

Cổ Thành Bắc đang thiền trong sân để điều chỉnh hơi thở.

Tuy nhiên, em gái Nhược Hi chỉ nhìn xem một cách chán nản.

Nhìn thấy Trương Hiên trở về, Nhược Hi cuối cùng cũng nở một nụ cười trên mặt.

“Không ngờ cậu cũng sẽ đi tìm việc làm cơ đấy!” Đúng lúc này, một giọng nói giễu cợt truyền đến.

Không biết từ khi nào, Cổ Thành Bắc đang ngồi thiền điều chỉnh hơi thở đã đứng lên rồi.

Sau đó anh ta đi đến trước mặt Trương Hiên, sờ mạch của Trương Hiên.

Một lúc sau, sắc mặt của anh ta càng thêm thận trọng: “Ít nhất trong vòng một tuần tới, cậu đừng dùng nội lực, nếu không vết thương của cậu càng nặng hơn.”

Trong trận chiến đó, đối thủ là ngũ đại chí tôn cấp bậc cường giả của nước M, cho dù có mạnh như Trương Hiên cũng không thể bình yên vô sự đợc.

Lục phủ ngũ tạng của anh đều bị thương.

Trương Hiên gật đầu, ý bảo mình biết rồi.

Buổi tối, khoanh chân ngồi xếp bằng, tập lại những động tác kỳ quái mà ông già đã dạy cho anh cả mười lần, lúc này cảm giác nóng trong bụng nhẹ đi rất nhiều.

Ngày hôm sau.

Khi đến công ty, người của tập đoàn Mạnh thị đã giao hàng đến từ trước.

Hạ Mộng và đám người Trương Hiên kinh ngạc nhìn họ.

Đây là hàng chục nghìn sản phẩm.

Cho dù với khả năng gia công của nhà họ Mạnh đi chăng nữa thì ít nhất cũng cần ba ngày mới làm xong được.

Ngay lập tức Hạ Mộng đã nghĩ đến việc Mạnh thị ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu, sau đó vội vàng đến mở nó ra.

Nhưng ngay khi vừa mở ra đã bị sốc bởi chất lượng hàng hóa.

Hàng hóa bên kia gửi đến không chỉ đáp ứng yêu cầu của cô, mà còn vượt xa so với yêu cầu của khách hàng của cô.

Vệ sĩ của Mạnh Vị Nhiên cẩn thận quan sát sắc mặt của Trương Hiên, điều này là do ông chủ đã chi rất nhiều tiền và nhờ những người bạn tốt giúp đỡ nên hàng hóa mới có thể được chuẩn bị chỉ trong một đêm như vậy.

_____

Nhìn thấy ánh mắt của Trương Hiên đang ở trên người Hạ Mộng, Vương Hải nhanh chóng đưa mắt trở lại Hạ Mộng.

“Tổng giám đốc Hạ, cô thấy… có được không?”

Vương Hải thận trọng hỏi.

Trước khi anh ta đến, chủ tịch dặn đi dặn lại rằng anh ta phải nhận được sự tha thứ của Trương Hiên, nếu không anh ta cũng không cần quay về nữa.

Hạ Mộng sao lại không muốn có hàng chất lượng tốt như vậy, vội vàng gật đầu nói: “Được, được! Giám đốc Vương, anh thực sự đã giúp chúng tôi rất nhiều. Một lát nữa, chúng ta phải cùng đi ăn cơm rồi mới được đi.”