Đang suy nghĩ, đột nhiên nguyên khí trong cơ thể không chút dấu hiệu mà sôi trào lên, ngay sau đó chúng từ từ trùng kích kinh mạch. Diệp Tiếu không dám thờ ơ, bình tĩnh lại, từ từ hóa giải nguyên khí trùng kích. Thế nhưng số lượng nguyên khí thực sự quá lớn, căn bản không cách nào hóa giải hết, từ từ khiến hắn cảm thấy khó chịu. Diệp Tiếu vẫn tiếp tục dốc hết toàn lực vận hành tâm pháp thần công, nhưng càng vận hành hắn lại càng khó chịu, một chút cũng không giảm bớt.
Diệp Tiếu có am hiểu rất sâu với đạo tu hành, đương nhiên cũng không xa lạ gì với loại tình huống này, hiện tượng nguyên khí sôi trào rất nguy hiểm, nhưng cũng là gặp gỡ, nếu hiện tại mình lập tức ngừng vận chuyển tâm pháp Tử Khí Đông Lai Thần Công, nguyên khí đang sôi trào cũng sẽ được giảm bớt, dần dần bị đánh tan, nguy cơ được hóa giải. Nhưng nếu mình tiếp tục miễn cưỡng chống đỡ, cuối cùng không cách nào hóa giải nguyên khí sôi trào, khả năng rất lớn sẽ khiến kinh mạch bản thân bị tổn thương.
Nếu dựa theo nguyên lý tu hành Diệp Tiếu biết, lúc này đình chỉ vận chuyển tâm pháp mới là kế sách vẹn toàn. Nhưng giờ phút này, không biết tại sao, đáy lòng hắn lại xuất hiện cảm giác thấu hiểu, hoặc có lẽ là một loại trực giác —— Nếu hiện tại hắn ngừng vận chuyển tâm pháp, chắc chắn sẽ tổn thất thật lớn!
Lựa chọn giữa kinh nghiệm và trực giác, Tiếu quân chủ lựa chọn trực giác!
Hắn cắn răng, khổ cực chống đỡ, liên tục vận chuyển tâm pháp.
Thế nhưng tình huống vẫn không có chuyển biến tốt đẹp, trái lại hắn càng cảm thấy đan điền vẫn đang phồng lên như muốn nổ tung, tựa hồ chỉ cần tăng thêm một chút lực lượng nữa thôi, nó sẽ lập tức nổ tung vậy!
Ngay cả người trầm ổn như Diệp Tiếu, trong lòng cũng không nhịn được nổi lên cảm giác sợ hãi.
Bởi vì tình trạng hiện tại đã vượt khỏi nhận tri của Diệp Tiếu, con đường phía trước mờ mịt khó đoán!
Lẽ nào trực giác này lại là sai?!
Đang tự suy nghĩ xem có nên ngừng hay không, nguyên khí đang dâng trào tới cực điểm trong đan điền bất chợt ngừng lại một cách quỷ dị!
Hoàn toàn không nhúc nhích!
Ngay sau đó, nguyên khí đứng im bất động đột nhiên bốc lên kịch liệt, cùng lúc đó, cảm giác thống khổ như bị đao cắt tức thì kéo tới. Trước mắt Diệp Tiếu tối sầm, há miệng ra, "phốc" một tiếng phun ra một búng máu!
Trong nháy mắt trước người hoàn toàn đỏ ngầu.
Lại ngay sau đó, nguyên khí đang sôi trào trong đan điền tách mạnh ra một cách vô cùng quỷ dị, phân nửa hiện lên màu đỏ, phân nửa hiện lên màu xanh!
Diệp Tiếu trực giác nhạy cảm đoán được đó là hai loại nguyên khí thuộc tính khác nhau.
Nguyên khí màu đỏ mang theo lực lượng nóng rực, đó là một loại cảm giác như có thể đốt cháy hết thảy, mà nguyên khí màu xanh bên trong lại ẩn chứa lực lượng băng hàn, dường như có thể đóng băng tất cả.
Đây là hai con đường? Chỉ cho mình chọn một mà thôi?
Nhất Sinh Nhất Diệt?
Hay là hai thứ có thể đồng thời tồn tại, mở ra Âm Dương lưỡng cực?
Diệp Tiếu cau mày, đây là một sự lựa chọn.
Lực lượng nóng rực thiêu hủy đương nhiên nó lợi ích của có, mà lực lượng băng hàn cũng có ưu thế của nó.
Đối với hai thứ này, Diệp Tiếu không muốn buông tha thứ nào.
Lại trầm tư một chút, hắn vẫn quyết định tạm thời lấy tu luyện lực lượng băng hàn làm chủ.
Bởi vì thế giới này cũng là thế giới hắn sống kiếp trước. Kiếp trước bản thân mình lấy nguyên khí nóng rực bá đạo dương danh, nếu kiếp này vẫn vậy, hơn nữa ngay cả tên cũng không đổi.
Lại bởi vậy mà khiến tam đại tông môn hoài nghi, bằng vào mình hiện tại, tuyệt đối không có chút sức phản kháng nào, đây mới là diệt vong chân chính. Vào lúc chính mình còn chưa lớn mạnh, chưa có thực lực nhất định, tuyệt đối không thể để bọn hắn liên hệ chính mình và Tiếu quân chủ trước kia lại với nhau.
Phàm là người trong tu hành, khi ngoại công căn cơ đều bị phế sạch, không thể không trùng tu, bọn hắn sẽ chỉ lựa chọn loại công pháp, thuộc tính bản thân mình quen thuộc để tu hành lại, tuyệt không có ai lựa chọn công pháp ngược thuộc tính so với công pháp trước kia.
Mà không thể nghi ngờ, lực lượng thuộc tính băng hàn trước mắt có thể hoàn mỹ che giấu điểm này.
Thật ra, còn có một nguyên nhân khác khiến Diệp Tiếu lựa chọn lực lượng thuộc tính hàn băng.
Tử khí đông lai, danh như ý nghĩa, chính là thuộc tính thuần dương, mà giờ khắc này lại đột nhiên diễn sinh ra thuộc tính băng hàn hoàn toàn đối lập, xét thấy Tử Khí Đông Lai Thần Công thần dị, tin tưởng lực lượng thuộc tính băng hàn vừa được diễn sinh ra này tất không bình thường.
Quyết định xong, Diệp Tiếu thử điều động lực lượng băng hàn, chỉ là tâm niệm vừa động, lực lượng thuộc tính băng hàn kia lập tức lấp đầy toàn bộ đan điền!
Mà lực lượng nóng rực màu đỏ kia lại chỉ nháy mắt đã tan biến không còn dấu tích, dường như không có khả năng chống cự, đột nhiên tan biến không còn sót lại chút gì.
Ngay sau đó, một sợi tơ lạnh như băng lao cực nhanh ra từ đan điền, chỉ nháy mắt đã đi một vòng khắp kinh mạch toàn thân. Nơi nó đi qua, tất cả nguyên khí vốn công chính bình hòa đều biến mất không thấy gì nữa, hết thảy biến thành khí băng hàn!
Thuộc tính của nguyên khí được chuyển đổi chỉ trong nháy mắt, nhưng Diệp Tiếu vẫn có thể cảm giác được, đầu óc của mình thanh minh trước nay chưa từng có!
Toàn thân đều toát lên loại lực lượng thanh minh như tế thuỷ trường lưu này, không hề biến mất.
Tâm niệm thay đổi thật nhanh, Diệp Tiếu thử vươn một đầu ngón tay ra, nhẹ nhàng điểm một cái vào chiếc ghế bên người.
Một luồng hàn khí đột nhiên xuất hiện, "bốp" một tiếng, cái ghế bị điểm một điểm kia tức thì bị sương lạnh đóng băng, ngay sau đó bị nứt ra!
Chỉ một chút khí lạnh đã trực tiếp đông nứt cái ghế!
Thế nhưng chỉ lực còn chưa cạn, một luồng khí cực độ lạnh lẽo phát tán ra.
Ngay sau đó, cả phòng như bị nứt.
Nhưng đối với Diệp Tiếu, loại cạnh lẽo cực độ này lại khiến hắn thoải mái cực độ, chẳng những hắn không hề cảm thấy lạnh lẽo, trái lại còn cảm thấy mãn nguyện vô hạn quẩn quanh thân.