Phạm Văn Diệp đi theo Độc Cô Diễm ra ngoài sảnh, chỉ thấy một thân ảnh linh hoạt đang cùng thị vệ đánh nhau kịch liệt.
“Mấy người thổ phỉ các ngươi, mau đưa tiểu Văn giao ra đây!” Vi Hạo Vĩ lớn tiếng quát, gậy gộc trong tay vẫn quơ loạn, may mắn là nhà hắn trước kia từng mở võ thuật quán, làm cho hắn từ thuở nhỏ đã được huấn luyện thành một bộ hảo thân thủ, nếu không với số lượng vệ binh cùng võ nghệ tinh thông, hắn đã sớm bỏ thân bỏ xác, máu văng khắp nơi!
” Hạo Vĩ!” Nhìn thấy Vi Hạo Vĩ cư nhiên chạy về phía mình, còn cùng binh lính loạn đánh, Phạm Văn Diệp gấp đến độ không yên, hắn có thể đánh nổi binh lính huấn luyện hàng đầu này sao?
Độc Cô Diễm nghe thấy Phạm Văn Diệp kêu gọi, lúc này mới hiểu được tiểu tử này nguyên lai chính là” Hạo Vĩ”, hắn nguyên lai tính toán bảo mọi người dừng tay, liền lập tức đổi ý quyết định để mặc bọn họ đánh đến ngươi chết ta sống luôn đi.
Nam nhân vì tình yêu mà ăn dấm chua ghen tị, quả nhiên là thực khủng bố.
” Mau gọi bọn hắn dừng tay a!” Phạm Văn Diệp giữ chặt ống tay áo Độc Cô Diễm cầu tình,” Hắn cũng không phải cố ý xông tới.”
” Ngươi thực lo lắng hắn?” Độc Cô Diễm khẩu khí thật không tốt.
” Hắn là bằng hữu của ta, ta đương nhiên lo lắng hắn.” Phạm Văn Diệp nhìn về phía đám người vẫn đang triền đấu không ngớt, chỉ thấy Vi Hạo Vĩ vì thể lực tiêu hao mà bị buộc lui từng bước về phía sau.
Độc Cô Diễm lắc lắc đầu, chăm chú nhìn Phạm Văn Diệp, ánh mắt lóe
ra một tia tính kế,” Phải có điều kiện mới có thể thả người, tự ý xông vào hành cung định hành thích trẫm, chính là tử tội.”
Phạm Văn Diệp phẫn hận liếc mắt nhìn Độc Cô Diễm một cái, hắn định thừa cơ ép buộc người khác sao?
” Được rồi!” Phạm Văn Diệp bất đắc dĩ nói,” Ta với ngươi cùng nhau về Trường An, liền khởi hành đi!”
Này vừa nói xong, Độc Cô Diễm liền nhấc tay ý bảo mọi người lui ra.
Hắn chậm rãi đi lên phía trước, Phạm Văn Diệp cũng khẩn trương muốn lại gần xem Vi Hạo Vĩ, lại bị Độc Cô Diễm ngăn ở phía sau.
” Tiểu Văn! Ngươi không có việc gì đi?” Vi Hạo Vĩ tiến lên muốn nhìn Phạm Văn Diệp, bất đắc dĩ bị người chắn ở phía trước, đành phải hô to:” Uy! Ngươi còn không mau thả hắn cho ta!”
” Lớn mật! Ngươi cư nhiên dám đối với hoàng……”
Tiểu Đức Tử tức giận muốn giaó huấn Vi Hạo Vĩ, lại bị Độc Cô Diễm quát lớn,” Câm mồm!”
” Cáp! Quả dưa chuột lùn, mau biến đi, nơi này không đến phiên ngươi nói chuyện!” Vi Hạo Vĩ không nhịn được trào phúng Tiểu Đức Tử.
” Ngươi……” Tiểu Đức Tử trừng mắt nhìn Vi Hạo Vĩ, hắn là bộ dạng thấp, nhưng hắn tối thống hận người khác nói hắn lùn, hơn nữa đối phương lại cũng là cái gia hỏa không cao hơn là bao.
” Tốt lắm!” Độc Cô Diễm không nghĩ nghe tiếp ngôn từ thừa thãi của hai người bọn hắn, nhìn về phía Vi Hạo Vĩ hỏi:” Ngươi là ai? Tới chỗ này làm cái gì?”
” Hừ! Nghe đây!” Vi Hạo Vĩ học theo khẩu khí của sơn Đại vương trên TV,” Lão tử đi không đổi tên, ngồi không thay họ, Vi Hạo Vĩ chính là ta! Ngươi tốt nhất đem mỹ nhân trong lòng ta thả ra, nếu không…… Hừ hừ hừ! Ta sẽ cho ngươi tay đứt đằng tay, chân gãy đằng chân!”
Oa! Lần đầu tiên có người dám đe dọa như vậy, thực thích!
Này ngu ngốc đang nói cái gì? Tiểu Đức Tử nhẫn nhịn xúc động muốn mắng to trong lòng, hai mắt trợn trắng.
” Hạo Vĩ, ngươi đừng hồ nháo!” Phạm Văn Diệp cũng nhịn không được lên tiếng, chọc giận đương kim hoàng thượng cũng không phải là chuyện đùa, hơn nữa này cũng không phải là thời đại của hắn, không thể để cho hắn làm loạn như thế.
” Hừ hừ!” Độc Cô Diễm hừ lạnh hai tiếng, người kia……” ánh mắt của ngươi cũng không tồi! Cũng biết hắn rất đẹp.”
Nói xong, toàn bộ trong nháy mắt cơ hồ đều bị choáng váng.
Tiểu Đức Tử kinh ngạc nhìn nhìn Hoàng Thượng, ở dưới loại không khí này còn có thể cùng Vi Hạo Vĩ “đàm luận”, có lầm hay không?
Không cần nghĩ nhiều, Độc Cô Diễm chính là bởi Phạm Văn Diệp nguyện ý cùng hắn quay về Trường An mà vui sướиɠ không thôi, đương nhiên sẽ không đi so đo mấy việc nhỏ này đó, huống hồ Vi Hạo Vĩ thái độ không lớn không nhỏ còn rất thú vị.
Mà Phạm Văn Diệp nguyên lai nghĩ đến Độc Cô Diễm có thể sẽ tức giận, đang tính toán mở miệng khuyên can, ai ngờ hắn thế nhưng lại nói ra mấy lời kinh thiên quỷ thần như vậy! Còn…… Còn vì thế mà khen Vi Hạo Vĩ, hắn thực muốn ngất cho rồi.
Mà hai người ” say sưa đàm luận” kia, liền mặc kệ người bên ngoài nghĩ như thế nào, tự mình sôi nổi thảo luận.
” Thật vậy chăng? Ngươi thích hắn chỗ nào? Ta hoan hỷ nhất đôi mắt của Tiểu Văn, lông mi vừa dài lại vừa cong.”
” Ta cũng vậy, nhưng ta thích môi hắn hơn, thực mềm rất thơm, sau khi hôn xong liền trở nên càng hồng nhuận ác!”
” Đúng rồi, còn có……”
“Các ngươi nói đủ chưa?” Phạm Văn Diệp lạnh mặt, trừng mắt nhìn hai người đang thảo luận nhiệt liệt,” Ta còn tưởng rằng– các ngươi căn bản là không đem ta để vào mắt! Cư nhiên dám thảo luận việc này, thật sự là có đủ nhàm chán!”
Phạm Văn Diệp xoay người nghĩ rời đi, hai cái gia hỏa nhàm chán này, cư nhiên lại ở trước mặt bàn dân thiên hạ không e dè bàn luận về hắn, thực tức chết hắn mà!
” Tiểu Văn, ngươi chớ đi a! Ta từ thật xa đuổi tới nơi này, ngươi cư nhiên lại không bị ta làm cho cảm động.” Vi Hạo Vĩ vội xông lên phía trước ôm lấy Phạm Văn Diệp, không cho phép hắn đi.
Hắn đã một đường lao khổ bôn ba đến muốn cứu Phạm Văn Diệp, chẳng qua là cùng tên kia trao đổi một chút yêu thích mà thôi, chỉ là ” Uống rượu cùng tri kỷ ngàn chén ít”, sao lại tức giận như thế đâu?
Ai ngờ hắn còn chưa có ôm đủ, đã bị ” Tri kỷ” đá bay ra sau đầu, không cho hắn tái ôm Phạm Văn Diệp.
” Xem thì có thể, nhưng không chuẩn ngươi đối hắn động tay động chân.” Độc Cô Diễm kéo Phạm Văn Diệp vào trong lòng mình, thừa cơ trộm hôn hắn một ngụm, lớn tiếng phát biểu tất cả quyền lợi của bản thân:” Hắn là của ta, ta không chuẩn bất luận kẻ nào chạm hắn!”
Sau đó lại cúi đầu ôn nhu nhìn nhìn Phạm Văn Diệp:” Ngươi cứ dựa vào ta, đêm hôm qua như vậy chắc vẫn còn chút mỏi mệt, như vậy sẽ tốt hơn một chút.”
Phạm Văn Diệp ngây người hơn một khắc, hắn vừa mới làm cái gì? Còn nói cái gì?
Vi Hạo Vĩ ngã sấp mông ngồi ở trên đất, đau đến nhe răng nhếch miệng, chưa kịp mở miệng kêu Phạm Văn Diệp cứu giúp, lại đột nhiên nghe được phát ngôn mang tính nổ mạnh của Độc Cô Diễm, liền phát ngốc, quên cả đứng lên.
Mà Tiểu Đức Tử lại là mồm miệng há to, nhìn từng người luân phiên thay nhau diễn kịch, cùng Hoàng Thượng đi một chuyến này, thật đúng là đáng giá, thực đáng để xem.
” Ngươi để làm chi!” Kinh ngạc thấy chính mình cư nhiên ở trước mắt nhiều người bị Độc Cô Diễm hôn, còn nói nhưng lời khiến người khác xấu hổ, Phạm Văn Diệp đỏ bừng mặt, muốn tránh thoát khỏi ôm ấp của Độc Cô Diễm, nhưng hắn lại không chịu buông ra, tức giận quát khẽ:” Buông ta ra, có người đang nhìn!”
” Kia…… Nếu không có ai thì có thể a?” Độc Cô Diễm nhìn thấy Phạm Văn Diệp khuôn mặt hồng hồng vì giận dữ cười nói.
” Ngươi!” Người kia, sao toàn nói mấy lời không biết là nghe được từ chỗ nào đi!
” Đáng giận!” Vi Hạo Vĩ xông lên phía trước,” Nơi đó ta còn chưa có hôn qua, ngươi dựa vào cái gì?” Hắn tức giận đến rống to, đó là nơi hắn vẫn nghĩ muốn đánh lén nhưng lại không thể thành công, cư nhiên lại để cho người nầy dễ dàng đắc thủ, hắn không cam lòng a!
” Tiểu Văn, ngươi yên tâm! Ta sẽ vì ‘ trinh tiết’ của ngươi mà đòi lại công đạo!” Hắn hảo thương tâm a, không thể tưởng được người nầy lại nhanh hơn hắn một bước.” Uy! Ta muốn khiêu chiến với ngươi!” Vi Hạo Vĩ ngẩng đầu nhìn thẳng Độc Cô Diễm ánh mắt vẫn là từ chối cho ý kiến, điều này làm cho hắn càng thêm tức giận, hắn tuyệt đối muốn thắng nam nhân quá mức ác liệt này!
” Hạo vĩ! Ngươi đừng hồ nháo!” Phạm Văn Diệp vội vàng lên tiếng ngăn cản, khuôn mặt tức giận đến trướng hồng, liếc mắt nhìn Độc Cô Diễm tà nghễ một cái, nhưng cái kẻ gây ra tai họa kia lại vẻ mặt vô tội mỉm cười, tính toán xem nên làm thế nào cho trò chơi này thêm phần thú vị.
“Thực thú vị nga.” Độc Cô Diễm nhẹ giọng cười,” Kia người thắng, có thể được đến cái gì?” Xem ra Độc Cô Diễm đã nắm chắc mười phần, nếu không hắn sẽ không hỏi quy tắc trò chơi mà trực tiếp hỏi qua giải thưởng.
” Có thể được Tiểu Văn!” Vi Hạo Vĩ nhìn về phía Phạm Văn Diệp, kiên định nói:” Yên tâm, ta sẽ vẫn thích hắn, tuyệt không vì quá khứ của hắn mà buông tay!”
Phạm Văn Diệp giật mình nhìn Vi Hạo Vĩ ngữ khí hùng hồn kinh người, bọn hắn cư nhiên lấy mình ra làm thưởng phẩm? Rốt cuộc có còn coi hắn là người không a?
” Ta cự tuyệt!” Phạm Văn Diệp lớn tiếng bác bỏ đề nghị vớ vẩn này,” Từ đầu tới đuôi, đều là các ngươi ở nơi đó một đáp một xướng, rốt cuộc có hỏi qua ý kiến của ta hay không a!”
” Ta đáp ứng.” Độc Cô Diễm cư nhiên chấp thuận.
” Ngươi thua cũng đừng có đổi ý!” Vi Hạo Vĩ lập tức tiếp lời.
Phạm Văn Diệp kinh sợ nhìn hai người bọn hắn,” Ta nói không chuẩn, các ngươi rốt cuộc có nghe thấy không?” Bọn hắn thật sự là quá phận, lại đem lời nói của hắn coi như gió thổi bên tai!
” Phạm đại nhân.” Tiểu Đức Tử ở phía sau nắm lấy vai Phạm Văn Diệp, giống như an ủi nói,”Việc đã đến nước này, ngài cũng đừng nói thêm cái gì nữa.”
Phạm Văn Diệp trả lời xong lại trừng mắt nhìn Tiểu Đức Tử,” tính toán của ngươi là đến xem diễn có phải không?”
Đáp đúng rồi.
Nói về luận võ, hai người đều lựa chọn kiếm làm vũ khí, sau một tiếng ra lệnh, hai đạo thân ảnh liền lao vào nhau triền đấu cùng một chỗ.
Cho dù Vi Hạo Vĩ từ khi còn nhỏ đã bị phụ thân bức bách học võ thuật Trung Quốc, nhưng hắn lại vì luôn luôn không có tinh thần chịu ăn khổ nhẫn nại, có thể nhàn hạ liền nhàn hạ, cùng Độc Cô Diễm khi xuất chiêu, thật sự là kém nhiều.
Huống hồ thế kỉ hai mươi mốt làm gì có người nào vác đao đi khắp nơi tìm người tỷ thí? Hai bên đối đầu, bắn một viên đạn, trong vài giây ngắn ngủn liền có thể làm cho một người ngã xuống, cần gì mấy chiêu thức múa may phiền toái như thế? Cho nên hắn muốn chiến thắng căn bản là nằm mơ.
Mà từ lúc Vi Hạo Vĩ cùng thị vệ giao đấu, Độc Cô Diễm đã nhìn ra thực lực của hắn có bao nhiêu, tự nhiên nhàm chán đáp ứng yêu cầu vớ vẩn luận võ này, đơn giản chỉ muốn làm cho Vi Hạo Vĩ thua tâm phục khẩu phục, thứ nhất là đường hoàng trừ khử một cái tình địch, thứ hai chính là hắn thật lâu không có động thủ, coi như thuận tiện luyện tập một chút.
Chỉ thấy Độc Cô Diễm hoàn hảo đỡ trái đánh phải, thừa dịp nghiêng người tìm được sơ hở của Vi Hạo Vĩ liền triển khai phản kích mãnh liệt, trong giây lát, Vi Hạo Vĩ đã gần như bị đả bại, chiêu thức càng ngày càng vô lực.
” Hạo Vĩ, cẩn thận!”
Một tiếng thét kinh hãi truyền vào trong tai Độc Cô Diễm, lúc này hắn vừa chắn một kiếm Vi Hạo Vĩ chém tới, xoay người định phản kích, Vi Hạo Vĩ đến không kịp lui về phòng thủ, trận đấu gần như đã kết thúc, thắng bại đã định.
Nhưng là khi Độc Cô Diễm nghe thấy một tiếng kinh hô tràn ngập lo lắng mà đầy quan tâm của Phạm Văn Diệp, lại quay đầu nhìn thấy thần sắc của hắn, trong lòng nhất thời có chút không vui.
Nếu hắn thật sự thắng Vi Hạo Vĩ, chỉ sợ cũng chẳng được cái gì ưu đãi, ngược lại còn có thể bị Phạm Văn Diệp oán hận. Nhưng nếu là ngược lại, chỉ cần hắn giả vờ, Phạm Văn Diệp vốn có
thiên tính hiền mẫu liền có dịp phát huy…… Hắc hắc, cứ tính toán như thế, người được lợi chính là mình a.
Vì thế Độc Cô Diễm cố ý dưới chân lảo đảo, tốc độ xuất kiếm rõ ràng thực chậm, vừa lúc để cho Vi Hạo Vĩ kịp thời trở lại thế phòng ngự, mũi kiếm đảo qua, ở trên cánh tay phải của Độc Cô Diễm chém thành một đạo vết thương cũng không tính là quá sâu.
” Hoàng Thượng!”
Tiểu Đức Tử kêu sợ hãi một tiếng, hoảng hốt chạy tới kiểm tra thương thế của Độc Cô Diễm, Phạm Văn Diệp cũng vội vàng đi đến bên cạnh hắn.
” Ngươi không có việc gì đi?” Phạm Văn Diệp khẩn trương giúp đỡ Độc Cô Diễm, lấy tay ngăn chận miệng vết thương vẫn không ngừng chảy máu, thấy huyết, hắn liền không nhịn được mà run rẩy, tựa hồ còn cần đến người đỡ hơn so với Độc Cô Diễm.
Phạm Văn Diệp cảm thấy tim mình giống như ngừng đập, hắn vạn lần không nghĩ tới người bị thương lại là Độc Cô Diễm, khi mũi kiếm xẹt qua người hắn, cũng giống như xẹt qua tâm chính mình, những thanh âm khác cứ ở trong tai ông ông rung động, hắn trong lúc nhất thời cũng không biết nên như thế nào cho phải.
” Ta không là…… Oa!” Độc Cô Diễm giả vờ suy yếu ho ra một ngụm máu tươi.
” Ngươi đừng dọa ta!” Phạm Văn Diệp sắc mặt càng thêm trắng bệch, hoảng sợ hô to:” Ngự y đâu? Ngự y!”
Chính là nơi này cũng không phải hoàng cung, hơn nữa Độc Cô Diễm còn tự ý ra khỏi cung, có lí nào lại mang theo ngự y?
” Đem tên kia bắt lại!” Tiểu Đức Tử phẫn nộ hô to, hành thích Hoàng Thượng, tội chết không thể tránh khỏi.
Bọn thị vệ đồng loạt xông lên, đoàn đoàn vây quanh Vi Hạo Vĩ đang ngây ngốc sửng sờ.
Rất khoa trương đi?
Vi Hạo Vĩ nhìn thấy tình thế đột ngột quay ngược từ thua thành thắng, rõ ràng nên nằm ở trên mặt đất phải là chính mình, tại sao tên kia lại đột nhiên ngã xuống, làm cho hắn có cơ hội chém được một kiếm? Hơn nữa, hắn căn bản không có đánh Độc Cô Diễm bị thương, tên kia bất quá là chảy máu ngoài da thịt thôi, sao lại có thể bị hộc máu? Chẳng lẽ chính mình đã luyện thành công phu cách một ngọn núi vẫn đánh chết trâu?
Còn có, cái kia gia hỏa là Hoàng Thượng? Kia…… Khiến Hoàng Thượng bị thương, ở cổ đại…… Không phải là sẽ bị chặt đầu sao?
Oa a! Hắn không muốn chết ở cổ đại không rõ ràng minh bạch như vậy a! Hắn còn chưa có nói lời tạm biệt cùng lão ba lão mẹ, di chúc cũng chưa kịp viết, lão tỷ nợ hắn một vạn nguyên cũng còn chưa trả, hắn cùng Tiểu Văn còn chưa…… Không cần a!
Sau đó, Vi Hạo Vĩ đã bị một đường tha đến đại lao, mà một nhóm khác lại bạo hộ đưa Độc Cô Diễm về nội điện trị liệu thương thế.
Vi Hạo Vĩ trước khi bị tha đi còn thấy Độc Cô Diễm tựa vào người Phạm Văn Diệp, lén lút ở trên vai Phạm Văn Diệp nghiêng đầu nhìn hắn cười.
Cái gia hỏa ác liệt kia, hắn là cố ý a!
May mắn vết thương cũng không tính là rất nặng, lão đại phu được mời đến vốn muốn nói như vậy. Nhưng lại bị Độc Cô Diễm túm lấy cái thân toàn xương cốt già nua của hắn, kéo đến trước mặt, ghé vào lỗ tai hắn thấp giọng đe dọa:” Ngươi nếu không đem thương thế nói ra nghiêm trọng một chút, cẩn thận trẫm cho ngươi vĩnh viễn không ra khỏi cánh cửa này!”
Vì thế, lão đại phu đành phải run rẩy gật đầu, sợ hãi hướng Phạm Văn Diệp trần thuật thương thế của Độc Cô Diễm.
” Hoàng Thượng hắn…… Bị thương thực nghiêm trọng, chạm đúng huyết mạch nên máu chảy không ngừng, mà một kiếm này cũng sâu tới tận xương cốt, tiểu nhân đã giúp hắn khâu lại…… Trong khoảng thời gian ngắn tay phải không thể di động hoặc chạm vào nước, ước chừng phải điều dưỡng một tháng mới ổn.”
Nghiêm trọng như vậy? Phạm Văn Diệp càng nghe, mặt mày nhíu càng chặt, đã sớm nói bọn hắn đừng làm ra cái loại tỷ thí nhàm chán này, kết quả cư nhiên lại thảm hại như thế, thật sự là nước đến không kịp chạy.
” Tiểu Đức Tử.” Phạm Văn Diệp quay đầu lại kêu gọi,” Ta phải đi vào xem qua Hoàng Thượng, về phần Hạo Vĩ, ngươi phải hảo hảo chiếu cố, đợi Hoàng Thượng tỉnh lại rồi xử trí.”
“Nhưng mà hắn……” Tiểu Đức Tử bất mãn phản bác, tên kia hại Hoàng Thượng bị thương nghiêm trọng như thế, sao lại không cho hắn ăn chút đau khổ? Hắn đang nghĩ phải dụng hình như thế nào, mượn cơ hội trút giận vì bị mắng là dưa chuột lùn a!
” Nhớ kỹ, nếu hắn có chút tổn thương nào, ta sẽ bẩm Hoàng Thượng hỏi tội ngươi.”
Hoàng Thượng…… Ai, hiện tại Hoàng Thượng đang bị thương, nên nghe theo ai đây? Nếu Phạm đại nhân ở bên tai Hoàng Thượng nói vài câu, chính mình sẽ có nhiều bi thảm, không cần nghĩ cũng biết.
Cái kia kêu Hạo Vĩ, thật sự là tiện nghi cho ngươi!
=================
“Thuốc hảo đắng, ta không muốn uống.” Độc Cô Diễm ngồi ở trên giường, đầu dựa vào Phạm Văn Diệp, bộ dạng thực thoải mái.
A! Lần này ngay cả bản thân hắn cũng không thể không bội phục sách lược của mình thành công như thế, chịu một chút thương ngoài da thịt có đáng cái gì đâu? Cứ nhìn vào hắn hiện giờ, mượn thân phận người bệnh, có thể mượn cơ hội làm nũng, ăn đậu hủ của Phạm Văn Diệp, thật sự là rất hạnh phúc! Nếu không phải hắn có chút tâm cơ, chỉ sợ chuyện tiện nghi này, liền phải nhường cho Vi Hạo Vĩ hưởng thụ!
” Ngươi phải uống mới có thể hảo a.” Phạm Văn Diệp kiềm chế sự kích động khuyên dỗ.
Độc Cô Diễm người nầy, cư nhiên lại giống như tiểu oa nhi sợ dược đắn mà không uống, thật sự là…… Ai!
” Ta sợ đắng thôi! Bằng không…… Ngươi dùng miệng uy ta.” Độc Cô Diễm hướng Phạm Văn Diệp lê lại gần, tay trái không bị thương, lại không an phận sờ lên đùi Phạm Văn Diệp.
Này gia hỏa tính cách ác liệt lại tự tung tự tác, ngay cả bị thương vẫn còn có thể “Tính trí bừng bừng” như thế?
” Mau bỏ tay của ngươi ra!” Phạm Văn Diệp liếc mắt trừng Độc Cô Diễm một cái, nhẫn nhịn xúc động muốn đánh hắn.
” Ngươi dùng miệng uy ta, ta mới bỏ ra.” Độc Cô Diễm kiên trì nói.
“Làm ơn đi!” Phạm Văn Diệp cố gắng đánh tan ý niệm vớ vẩn này khỏi đầu hắn,” Cho dù dùng miệng uy, dược vẫn là đắng a!”
” Không giống nhau!” Độc Cô Diễm phá hư cười,”Miệng của ngươi thực ngọt, ta hôn qua nhiều lần như vậy, mỗi lần đều giống như đang nếm mật ngọt.”
Nhìn thấy Phạm Văn Diệp vì những lời này mà hai gò má phiếm hồng, Độc Cô Diễm liền tặng cho hắn một mạt tươi cười chết người không đền mạng.
” Mau lên!” Hắn phóng nhuyễn ngữ điệu dỗ dành Phạm Văn Diệp,” Bằng không ta sẽ không uống thuốc cho đến chết mới thôi ác.”
Phạm Văn Diệp nghe thấy Độc Cô Diễm lấy tánh mạng chính mình ra uy hϊếp hắn, chỉ là vì muốn hắn phải uy dược “bằng miệng”! Loại hành vi chẳng phân biệt được nặng nhẹ này làm cho hắn vừa tức giận vừa buồn cười, lại cũng không thể từ chối nữa.
Hắn tức giận trừng mắt nhìn Độc Cô Diễm nằm ở trong ngực hắn, nhưng nếu cứ tiếp tục cùng hắn tranh luận tiếp, thuốc sắc mấy canh giờ đều bị nguội, thôi, cắn răng một cái, nhắm mắt lại, rất nhanh liền qua.
Hắn chậm rãi giơ thìa lên, tới gần bên môi ngậm vào một ngụm, thoáng chần chờ một chút, sau đó lại cúi đầu tiếp cận Độc Cô Diễm trong lòng đầy chờ mong.
Cảm thấy động tác này giống như chính mình đang chủ động hiến môi hôn, làm cho Phạm Văn Diệp đỏ cả mặt, chậm chạp không chịu cúi xuống.
” Nhanh lên a……”
Độc Cô Diễm ánh mắt đầy khıêυ khí©h nhìn chăm chú thần thái của Phạm Văn Diệp, khi mở miệng nói chuyện hơi thở thổi phất qua mặt hắn, tạo thành một loại cảm giác nóng nóng ngứa ngứa, Phạm Văn Diệp không tự giác bị hấp dẫn, như thiêu thân lao vào trung tâm ngọn lửa.
Khi môi Phạm Văn Diệp vừa đυ.ng tới hắn, Độc Cô Diễm liền dùng tay trái kéo hắn lại càng gần, làm cho bát thuốc suýt không cẩn thận sánh ra ngòai.
Phạm Văn Diệp bị Độc Cô Diễm cường chế dùng lưỡi khiêu mở miệng, đem thuốc đưa vào trong miệng mình. Nhưng Độc Cô Diễm cũng không đơn giản bỏ qua như vậy, hắn chính là muốn cùng mình diễn giả thành thật, làm cho Phạm Văn Diệp bị hôn đến sắp bị ngạt không khí, mới luyến tiếc buông hắn ra, sau đó lại làm như vô tình liếʍ liếʍ thuốc còn lưu lại ở trên môi, khiến Phạm Văn Diệp trên mặt lại là một trận hồng triều.
” Hảo ngọt a.” Độc Cô Diễm vừa lòng cười nói.
Sau khi sửng sốt một lúc lâu, Phạm Văn Diệp mới từ trong tình cảnh khiến kẻ khác mặt đỏ tim đập phục hồi lại tinh thần.
” Không phải chỉ là uy dược thôi sao?” Phạm Văn Diệp tức giận hỏi.
Chỉ là uy dược, cần chi ngay cả đầu lưỡi cũng phải tiến vào, còn hôn hắn phóng tứ như vậy!
” Bởi vì nhịn không được thôi……” Độc Cô Diễm vô tội nhìn nhìn Phạm Văn Diệp,”Thuốc trở nên dễ uống lắm, cho nên……”
” Hừ!” Phạm Văn Diệp mạnh đứng lên, Độc Cô Diễm không có chỗ dựa vào, cả người phanh một tiếng ngã ở trên giường.
” Hảo đau……” Độc Cô Diễm ai thanh quát to, đáng tiếc Phạm Văn Diệp ngay cả liếc mắt nhìn một cái cũng không thèm.
” Nếu dược trở lên dễ uống như vậy, thì phiền toái Hoàng Thượng ngươi chậm rãi nhấm nháp đi, thứ cho vi thần cáo lui trước!”
Lời vừa nói xong, Phạm Văn Diệp dùng sức đem bát thuốc đặt ở trên bàn, cũng không quay đầu lại nhanh chóng rời khỏi tẩm thất của Độc Cô Diễm, nếu còn ở thêm một lát nữa, chỉ sợ người phải nằm ở trên giường kia, sẽ biến thành hắn.
Phạm Văn Diệp cơ hồ sắp bị Độc Cô Diễm khiến cho hỏng rồi.
Độc Cô Diễm kiên trì nói Phạm Văn Diệp nếu không chiếu cố hắn, hắn liền để mặc cho thương thế hoại tử cho đến chết. Phạm Văn Diệp không thể nào lựa chọn, chỉ có thể gánh lấy trách nhiệm này, miễn cho phải mang trên lưng chi tội “Giết vua”.
Hắn, đường đường một thượng thư tiền nhiệm, xuất thân quan thư thế gia, từ nhỏ đến lớn chỉ có để cho người ta hầu hạ mình, chứ làm gì có chuyện bắt hắn hầu hạ người khác?
Kỳ thật này cũng không sao cả, cũng không phải là chuyện quan trọng mà vấn đề lớn nhấtchính là Độc Cô Diễm càng ngày càng yêu cầu quá phận! Độc Cô Diễm người này, nếu thuận theo ý hắn một lần, sẽ có lần thứ hai, lần thứ ba…… Hơn nữa còn rất đa dạng sáng tạo, thật đúng làkhông hổ danh” Thông minh tài trí” duy nhất ở trên đời a!
Giống như hiện tại– trừng mắt nhìn Độc Cô Diễm vẻ mặt cười cợt đến biến dạng, Phạm Văn Diệp phát hiện chính mình ngay cả sức lực để tức giận đều không có.
Mấy ngày nay, Độc Cô Diễm vì thương thế không thể đυ.ng vào nước, đều là Phạm Văn Diệp giúp hắn chà lau thân thể.
Đây là công tác gian nan hạng nhất, chẳng những tiêu phí sức lao động, mà còn phải tập trung tinh thần đề phòng phản kháng.
Hắn tất nhiên phải thay Độc Cô Diễm thoát hạ quần áo, sau đó tỉ mỉ chà lau từng bộ phận trên thân thể, đương nhiên cũng chính là…… Nơi đó, hắn mỗi lần đều là trừng mắt nhìn du͙© vọиɠ nhịn không được giơ lên cao của Độc Cô Diễm, còn bàn tay không yên phận ở trên mông mình nhẹ nhàng xoa nắn. Phạm Văn Diệp từng trách cứ hắn, nhưng Độc Cô Diễm lại lấy một câu phản bác:” Đây là phản ứng bình thường thôi! Người âu yếm chạm ta, nếu không có phản ứng, liền thật sự rất có lỗi với ngươi.”
” Này lại không phải ta tự nguyện! Rõ ràng chính là ngươi tự mình…… Không biết xấu hổ!”
Phạm Văn Diệp bởi vì hắn nói lăng lung tung mà tức giận không thôi, hắn chỉ đơn thuần giúp Độc Cô Diễm chà lau người mà thôi, sao lại nói giống như là hắn đang chủ động câu dẫn đối phương!
Nhưng cùng người như thế tranh luận vĩnh viễn đều uổng phí khí lực, Phạm Văn Diệp liền mặc kệ hắn, nhanh chóng làm cho xong công tác, lạnh mặt rời đi.
Ngày hôm đó, Độc Cô Diễm lại nháo loạn đòi chơi một trò vô lí mới.
” Ta phải tắm rửa.” Độc Cô Diễm giương mắt nhìn nhìn Phạm Văn Diệp hạ giọng yêu cầu, hắn biết Phạm Văn Diệp là người có
cá tính ăn mềm chứ không ăn cứng, cho nên liền gạt bỏ tư thế xa cách cao cao tại thượng.
” Tay của ngươi còn chưa thể chạm nước.” Phạm Văn Diệp lạnh lùng phản bác.
Kỳ thật thương thế của Độc Cô Diễm đã sớm khỏi hẳn, nhưng hắn vẫn không ngừng bức bách lão đại phu đáng thương giúp hắn ngụy trang, làm cho Phạm Văn Diệp cùng Tiểu Đức Tử vẫn hồn nhiên chẳng hay biết gì, ngây ngốc giúp hắn sắc thuốc uy dược, chịu thực nhiều yêu cầu vô lí của hắn.
” Cho nên mới cần ngươi giúp ta a.” Độc Cô Diễm theo lý lẽ đương nhiên phản bác trở về.
” Ngươi!” Phạm Văn Diệp một chút cũng không muốn ở một mình cùng hắn, ai biết hắn sẽ lại mượn cơ hội làm ra chuyện gì đó, mỗi ngày đều phải chịu đựng Độc Cô Diễm động tay động chân cũng nhanh trở thành thói quen, nhưng nếu cứ tiếp tục như vậy, hắn vốn tinh lực đang trong thời kì thịnh vượng, nhất định sẽ đem chính mình…… Quên đi, không nói cũng thế, có thể phòng liền phòng.
” Được rồi! Nếu ngươi không muốn như vậy, ta tự mình làm là được.” lần này khó có dịp Độc Cô Diễm lại không
kiên trì, chỉ thấy hắn ngồi dậy, nghĩ muốn một tay mặc vào ngoại y.
Nhưng chỉ dùng một tay thật sự rất khó khăn, Độc Cô Diễm mặc kệ lộng như thế nào đều không thể thuận lợi thành công, hắn buồn phiền muốn dùng tay phải hỗ trợ, lại không cẩn thận chạm vào vết thương, đau kêu một tiếng.
Ai! Quên đi! Phạm Văn Diệp thở dài, đi lên phía trước giúp hắn mang áo nói:” Ta gọi người chuẩn bị nước ấm.”
Cẩn thận thay Độc Cô Diễm xỏ tay vào trong áo, Phạm Văn Diệp lại vô tình không thấy thấy khóe miệng kia gợi lên một mạt cười gian đầy quỷ kế.
==========================
Hơi nước tràn ngập trong bồn tắm lớn, Độc Cô Diễm thoải mái tựa vào bên thành, để cho Phạm Văn Diệp giúp hắn chà lau lưng.
Mái tóc dài đen mượt của Phạm Văn Diệp rơi về phía trước, thỉnh thoảng lại chạm vào trước ngực Độc Cô Diễm, vì động tác chà lau mà hơi hơi chớp lên, Độc Cô Diễm tiện tay nắm lên lọn tóc kia nhẹ nhàng đem ngoạn, Phạm Văn Diệp nhìn thấy, liền muốn kéo lại.
” Ngươi đừng nghịch loạn như thế này!” Phạm Văn Diệp bởi vì không kéo về được lọn tóc kia mà tức giận trách mắng.
” Ngươi cũng xuống dưới cùng nhau tẩy thôi.” Độc Cô Diễm buông tóc, xoay người đối mặt với Phạm Văn Diệp.
” Ta mới không cần…… A!” Phạm Văn Diệp nói còn chưa nói xong, đã bị Độc Cô Diễm lôi xuống nước.
” Ngươi làm cái gì!” gạt tóc ướt còn dính ở trên mặt qua một bên, Phạm Văn Diệp tức giận quát, hắn cả người ướt đẫm. Lại nói bản thân không cần lại
lãng phí khí lực đi tức giận Độc Cô Diễm.
Lộ ra tươi cười khoái trá, Độc Cô Diễm không ngừng tới gần Phạm Văn Diệp nói:” Như vậy tựa như đang tẩy uyên ương dục a.”
Hắn lại nhếch miệng cười, giống như một đứa nhỏ to xác.
Phạm Văn Diệp bị hắn bức đến góc ao, không thể động đậy.
” Ta mới không cần cùng ngươi tẩy cái gì uyên ương dục đâu!” Trừng mắt nhìn Độc Cô Diễm đang tươi cười thực thoải mái, Phạm Văn Diệp nghĩ muốn đẩy hắn ra, lại bị biểu tình bi ai khổ sở muốn chết của hắn đả bại trong giây lát gian.
” Ngươi hảo lãnh đạm a, Tiểu Diệp.” Độc Cô Diễm ôm hắn thấp giọng nén giận,” Ta chỉ là nghĩ ngươi vất vả chiếu cố ta hảo mấy ngày này, thân thể nhất định mệt chết đi, cũng không có cơ hội hảo hảo phóng túng một chút, nên mới muốn cùng ngươi tắm một cái……”
Thấy Độc Cô Diễm dùng ngữ khí ủy khuất như vậy nói chuyện, Phạm Văn Diệp cảm thấy được lửa giận của mình tựa hồ cũng quá lớn nên cố gắng thu nhỏ lại, huống hồ đây là xuất phát từ ý tốt của hắn
(Diệp nhi, ngươi xác định sao?), bản thân cứ tiếp tục
tức giận cũng không tốt.
” Ai cho ngươi mỗi lần đều…… Uy!” Phạm Văn Diệp đột nhiên cảm thấy trên cổ có một cỗ ấm nóng liền cả kinh co rụt lại.
Người nầy! Mới nghĩ phải tha thứ hắn, lại lập tức làm ra mấy trò phóng tứ.
” Ngươi đang bị thương, không thể náo loạn.” Phạm Văn Diệp chỉ có thể nhẹ nhàng tận tình khuyên bảo, khiến cho Độc Cô Diễm không có biện pháp.
” Thực xin lỗi.” Độc Cô Diễm hôn một chút lên cánh môi mềm mại của hắn, mới tiếp tục nói:” thương của ta không có nghiêm trọng như vậy, đã sớm tốt lắm.”
” Di? Chính là thầy thuốc nói……” Thầy thuốc không phải nói thực nghiêm trọng, phải đợi một tháng mới có thể phục hồi sao?
” Là ta ép hắn lừa các ngươi.” Độc Cô Diễm lộ ra tươi cười tỏ vẻ hối lỗi, nhìn vẻ nghi hoặc trên mặt Phạm Văn Diệp, hắn lại bổ sung nói:” Như vậy ngươi mới có thể một mực ở bên cạnh ta chiếu cố ta a!”
” Ngươi người nầy!” Giật mình hiểu ra khiến cho Phạm Văn Diệp khó thở mắng to,” Thực quá phận!”
Vì lý do này, hắn mỗi ngày đều phải cố nén xấu hổ dùng miệng uy dược, giúp hắn chà lau thân mình, sau đó còn bị bắt nhận đủ loại nháo loạn vô lí của hắn. Càng nghĩ lại càng khiến cho hắn tức giận đến lửa cao ba trượng.
” Tha thứ ta đi!” Độc Cô Diễm làm nũng giống như đang xin lỗi,” Bởi vì ta sợ ngươi bị cái kêu‘ Hạo Vĩ’ kia cướp đi, mới có thể làm ra hạ sách này……”
” Ý tứ là ngươi bị thương…… Cũng là cố ý?” Phạm Văn Diệp đề cao thanh âm, tức giận đùng đùng chất vấn.
” Ách……” Quỷ kế bị phát hiện, Độc Cô Diễm chỉ có thể giả vờ làm ra vẻ mặt vô tội nhìn Phạm Văn Diệp cười.
” Ngươi nói a?” Phạm Văn Diệp đẩy ngực hắn, lại cao giọng chất vấn, giống như mấy tức phụ mắng chửi trên đường phố.
Hắn dám nói phải, liền bắt hắn lập tức đem thả Vi Hạo Vĩ, càng đừng nghĩ muốn hắn cùng quay về Trường An. Đường đường vua của một nước, thế nhưng lại nháo loạn gạt người xem diễn như vậy!
Nhìn thấy Phạm Văn Diệp hai mắt tràn đầy lửa giận, Độc Cô Diễm không nghĩ tới hắn lại sinh khí như thế, đành phải nhanh chóng nghĩ ra biện pháp chuyển rời lực chú ý của hắn.
” Bởi vì ta yêu ngươi thôi!” Độc Cô Diễm ôm lấy Phạm Văn Diệp, ủy khuất la hét.
Hắn hao hết tâm tư như thế, còn không phải đều là bởi vì sợ hãi bất an, lo lắng Phạm Văn Diệp sẽ rời xa hắn, bất đắc dĩ nên mới làm như thế.
” Tiểu Diệp, ngươi thích ta sao?” Độc Cô Diễm bỗng nhiên ngẩng đầu lên, dùng ánh mắt chuyên chú nhìn chằm chằm Phạm Văn Diệp hỏi.
Vấn đề này phi thường trọng yếu, hắn rõ ràng Phạm Văn Diệp sớm không đem đương kim Hoàng Thượng hắn để vào trong mắt, nhưng trong lòng đến tột cùng là nghĩ như thế nào? Tình yêu phải được chính miệng nói ra xác nhận, nếu cứ mù mờ tự hiểu, sẽ lại càng dễ dàng loạn thất bát tao. Cho nên, hắn muốn Phạm Văn Diệp phải đích thân nói ra, để cho hắn có thể thật sâu cảm nhận.
Không dự đoán được đề tài đột nhiên chuyển biến thành Độc Cô Diễm chất vấn chính mình, điều này làm cho Phạm Văn Diệp không kịp phản ứng, nhất thời không thể mở miệng.
Hắn trong lòng lặng lẽ suy xét: Chính mình có thích hắn không? Khi Độc Cô Diễm một lần nữa xuất hiện ở trước mắt, chính mình cũng không còn căm hận đối với hành vi ác liệt lúc trước của hắn, liệu…… Có thể yêu hắn sao?
Đã nhiều ngày nay, hắn thấy một Độc Cô Diễm hoàn toàn bất đồng với quá khứ: Đứa nhỏ hay hờ dỗi, yêu làm nũng, tuy vẫn có bá đạo chuyên chế, nhưng lại ôn nhu hơn trước, bởi vì bất an ăn dấm chua mà sử dụng thủ đoạn, còn cầu hắn ở lại bên người……
Đối với sự thay đổi này của Độc Cô Diễm, hắn là vừa tức giận vừa buồn cười, lại mang theo một tia thương tiếc, bởi vì hắn không nghĩ tới quân vương trước kia trong mắt hết thảy đều không có cái gì, thế nhưng lại có một mặt bàng hoàng bất an như vậy.
Nghĩ đến chính mình gần đây luôn vì một cái mỉm cười của hắn mà tâm tình đại loạn, tim đập gia tốc, bao dung rất nhiều hành vi ác liệt của hắn, mà chỉ cần một cái hôn hoặc ôm của hắn liền khiến cho chính mình tâm thần mê loạn, không thể tự kềm chế……
Loại hành vi vượt qua cả lý trí này, đã chỉ ra một sự kiện: Nguyên lai trong lúc bất tri bất giác, Độc Cô Diễm lại có thể khiến tâm hắn rung động không thôi, làm cho hắn rốt cuộc không thể rời đi.
” Tiểu Diệp……” Độc Cô Diễm thấy Phạm Văn Diệp suy nghĩ lâu như vậy, khuôn mặt còn lộ ra chút nhăn nhíu, duy nghĩ xem có thích hắn hay không cũng cần lo lắng lâu như vậy? Xem ra là vô vọng……
Sau khi tự hỏi xong, Phạm Văn Diệp không có lựa chọn nào khác ngoài việc khẽ thở dài một hơi, bất đắc dĩ liếc mắt nhìn Độc Cô Diễm một cái, trên mặt nhiễm thượng hai rặng mây đỏ,” Cho dù có thích, hiện tại cũng bị ngươi làm cho không thích.”
Ý tứ kia nghĩa là gì a?
Không nghĩ tới chính mình có thể nhận được đáp án tuyệt vời đến như vậy, Độc Cô Diễm mở to mắt nhìn chằm chằm Phạm Văn Diệp vì ngại ngùng mà ửng đỏ hai gò má, vui vẻ đến cực điểm. Chưa có một thời khắc nào làm cho hắn vui sướиɠ như thế, hưng phấn trong lòng cũng sắp tràn đầy cả ra ngoài, hắn gắt gao ôm lấy Phạm Văn Diệp.
” Ngươi nói ngươi thích ta?” Độc Cô Diễm ôm lại càng dùng sức, làm cho Phạm Văn Diệp thiếu chút nữa không thể hô hấp.
” Uy!” Phạm Văn Diệp thế nhưng lại không nghĩ để cho Độc Cô Diễm bỏ qua đề tài cũ, tránh được một kiếp,” Ta nói không thích chính là vì chuyện vừa nãy.”
Hắn tức giận đẩy Độc Cô Diễm cách xa chính mình một chút,” Hiện tại ta còn chưa tha thứ ngươi!”
Thấy Độc Cô Diễm khuôn mặt nhích lại gần sát, Phạm Văn Diệp không duyệt trừng mắt nhìn hắn,” Ngươi có đang nghe hay không a?” Nhìn biểu tình hắn một bộ quỷ quái, khẳng định không có nghe vào!
” Có a! Cho nên ta sẽ cho ngươi thoải mái lại khoái hoạt, coi như bồi tội!” Hắn gắt gao ôm lấy Phạm Văn Diệp.
Bị Độc Cô Diễm nhanh chóng dán sát thân hình lại, Phạm Văn Diệp liền phát hiện có một vật thể để ở trên bụng hắn, còn chưa kịp cự tuyệt “Bồi lễ” vớ vẩn này liền bị Độc Cô Diễm che lại đôi môi.
Độc Cô Diễm dùng hết tất cả kĩ năng trên người để câu dẫn dục niệm của Phạm Văn Diệp, muốn hắn cùng mình trầm luân mê mẩn.
” Không…… Nga!” bàn tay Độc Cô Diễm ở dưới nước nhẹ nhàng bao phủ làm cho kháng nghị của Phạm Văn Diệp dần dần hóa thành một tiếng thở dốc.
Độc Cô Diễm nhanh chóng dùng hai tay cởi xuống quần áo ướt đẫm của Phạm Văn Diệp, làm cho hắn cũng trần trụi giống như chính mình.
“Làm ở trong nước chính là có một phen tư vị khác nga!” Độc Cô Diễm cười thật sự đáng giận.
Này tươi cười không biết vì sao làm cho Phạm Văn Diệp đầy một bụng hỏa.
” Ngươi nói cũng không thể đứng đắn được một chút sao!” Hắn tức giận đánh lên đầu vai Độc Cô Diễm.
” Ở dưới loại tình huống này, rất khó!” Độc Cô Diễm cười giống như thực sự khó xử.
Ngữ khí kia làm cho Phạm Văn Diệp tức giận đến xấu hổ nghĩ muốn đá hắn một cước, nhưng ở trong nước khí lực căn bản không lớn, chỉ có thể kích khởi một trận bọt nước.
Chỉ thấy Độc Cô Diễm dùng sức đem Phạm Văn Diệp giơ lên, để cho hắn ngồi ở bên cạnh ao.
” Chúng ta đến thử xem đi!” Độc Cô Diễm đột nhiên mỉm cười cực anh tuấn phi phàm, làm cho Phạm Văn Diệp liền cảm thấy bản thân hít thở không thông.
Độc Cô Diễm đem Phạm Văn Diệp cả người nằm ngã trên mặt đất, mà hắn lại len vào đứng giữa hai chân bị bắt tách ra của Phạm Văn Diệp. Phạm Văn Diệp sườn đùi trong bị chân Độc Cô Diễm có chút giống như vô tình khẽ chạm phải, làm cho thân mình mẫn cảm của hắn rất nhanh ửng đỏ.
” Ta không nghĩ muốn ngươi bồi tội!” Phạm Văn Diệp bắt lấy cái tay đang trượt dần xuống, cậy mạnh cự tuyệt, cho dù trong lòng hắn cũng có một tia khát vọng bị gợi lên, nhưng vẫn còn chưa tính toán sẽ tha thứ cho của nói dối hắn.
” Ngươi chính là yêu cậy mạnh.” Độc Cô Diễm ở bên cổ hắn nhẹ giọng cười, đột nhiên hàm trụ vành tai Phạm Văn Diệp, duyện hôn liếʍ mút, mà bàn tay không an phận cũng đã chạm đến căn nguyên của hắn……
” Ta…… Mới không có…… A!” Phạm Văn Diệp vẫn là ương ngạnh phủ nhận, nhưng lại không cẩn thận bật ra rêи ɾỉ còn thành thật hơn hắn nhiều.
” Thật sự là không thành thật.” Độc Cô Diễm tâm địa phá hư cười, cúi đầu ở trên chỗ mẫn cảm của hắn cắn một ngụm, mà tốc độ trên tay lại càng nhanh hơn, làm cho Phạm Văn Diệp ở dưới hai thứ kích thích không thể khắc chế tiết ra nhiệt tình.
Cảm giác ở phía sau truyền đến một trận xâm nhập đau đớn, Phạm Văn Diệp vẫn là cảm thấy không quen, theo bản năng nhăn mày kháng cự,” Không cần!”
“Thả lỏng một chút.” Độc Cô Diễm thanh âm thầm thì khàn khàn giống như dòng nước ấm áp chảy vào trong tai Phạm Văn Diệp.
” Tốt lắm……” Độc Cô Diễm mang theo đôi mắt tối đen tràn ngập *** nhìn ngắm hắn, nhanh chóng đem Phạm Văn Diệp ôm lại vào trong nước.
” Di?” Phạm Văn Diệp kinh hoảng quay đầu lại nhìn Độc Cô Diễm, hắn lúc này đang đưa lưng về phía Độc Cô Diễm, ngồi ở trên đùi hắn, tuy là ở trong nước, vẫn cảm giác được vật thể lửa nóng để ở phía sau hắn đang ngo ngoe muốn động.
“Thả lỏng, ta phải đi vào.” Độc Cô Diễm giữ lấy eo Phạm Văn Diệp, ôn nhu nhắc nhở, sau đó tay hắn vừa thu lại, liền nương theo nước làm mềm mại, để cho chính mình xâm nhập thật sâu bên trong thân thể nhỏ hẹp mềm mại của Phạm Văn Diệp.
” A……” Cơ hồ không có cảm giác đau đớn, chỉ có một trận tê dại ba ba từ thắt lưng truyền đến, kɧoáı ©ảʍ cực lớn khiến Phạm Văn Diệp khó nhịn ngưỡng đầu lên, vô lực tựa vào vòm ngực tráng kiện của Độc Cô Diễm mà thở dốc.
” Cảm giác tốt lắm đi?” tay Độc Cô Diễm vòng đến trước ngực Phạm Văn Diệp, bắt lấy một đóa nhụy hoa xoa bóp khıêυ khí©h, mà miệng cũng không nhàn rỗi, nhẹ nhàng duyện cắn đầu vai cùng cần cổ thơm mềm của hắn.
” Ngô…… A……” Phạm Văn Diệp rất muốn lắc đầu phủ nhận vấn đề làm kẻ khác xấu hổ này, nhưng *** không ngừng dâng cao lại vẫn thúc giục buộc hắn phun ra rêи ɾỉ tuyệt vời lại khoái hoạt, hắn không tự chủ được nhẹ nhàng lay động, muốn Độc Cô Diễm giữ lấy hắn thật sâu cùng yêu thương.
Cảm nhận được động tác yêu thương cùng khıêυ khí©h của hắn, Độc Cô Diễm từ trong cổ họng phát ra thanh âm tê hống khàn khàn:” Tiểu Diệp……” Hắn bắt đầu cuồng liệt luật động.
” Diễm…… A……” Phạm Văn Diệp đáp lại giống như đang nỉ non tên Độc Cô Diễm, mỗi một lần kêu gọi, đều đưa tới một lần xâm nhập kịch liệt hơn, làm cho hắn ý loạn tình mê bật ra càng nhiều thanh âm kiều mị.
Nước ấm trong lúc Độc Cô Diễm tiến nhập liền chầm chậm tiến vào trong cơ thể Phạm Văn Diệp, cảm giác kỳ dị, nhưng lại khiến cho Độc Cô Diễm thuận lợi xâm nhập hơn, cũng làm cho Phạm Văn Diệp cả người khoái hoạt run rẩy, giống như xương cốt sắp phải tan ra.
Hơi nóng tràn ngập trong bồn tắm, không ngừng truyền ra bọt nước lẫn trong thanh âm quát to khi đạt tới cao trào, hai thân thể ẩm ướt mồ hôi, lần nữa trao đổi ôm hôn thật sâu cùng kí©ɧ ŧìиɧ triền miên.
Bởi vì nước trong bồn dần dần chuyển lạnh, Độc Cô Diễm liền ôm lấy Phạm Văn Diệp đi đến trên giường trong tẩm thất tiếp tục triền miên, may mắn dục trì ngay cạnh tẩm thất, cũng không có làm cho những người khác nhìn thấy, nếu không Phạm Văn Diệp về sau phải làm người như thế nào nha!
Bởi vì hai bên lưỡng tình tương duyệt, Phạm Văn Diệp biểu hiện nhiệt tình lại càng làm cho Độc Cô Diễm không thể rời đi được, trên giường sớm đã vì hai người kích tình mà hỗn độn không chịu nổi.
” Ngô…… Diễm…… Diễm!” Phạm Văn Diệp cầm lấy bờ vai rộng lớn của Độc Cô Diễm, không ngừng kêu gọi tên của ái nhân, thanh âm vừa kiều lại vừa mị, hắn cả người hư nhuyễn, thân thể vì tác cầu của Độc Cô Diễm mà không ngừng chớp lên, giường lớn bởi vì loại động tác cuồng liệt này mà không ngừng vang lên từng đợt y nha y nha.
Thanh âm thở dốc nồng đậm quanh quẩn ở trong phòng, yêu ngữ đan xen vấn vít lẫn nhau không rời, làm cho Tiểu Đức Tử nguyên lai tính toán phải thay Độc Cô Diễm sơ tẩy, cùng dâng lên đồ ăn sáng, ngây ngốc dừng lại cước bộ ở bên ngoài mà không dám tiến vào.
Ai nha! Này thật đúng là xấu hổ chết người! Sáng sớm liền như vậy, nhưng lại phát ra thanh âm lớn như vậy…… Phạm đại nhân hẳn đã bị Hoàng Thượng dạy phá hư hoàn toàn rồi. May mắn thị nữ trong hành cung vẫn còn nhỏ, nếu không này chẳng phải là khiến mấy cho đại cô nương chưa thành thân này mặt đỏ tim đập nhanh hay sao?
Thật sự là, trẻ nhỏ không nên lại gần, Tiểu Đức Tử hắn vẫn là tránh mau đi!