Chương 8
Trên trang chủ của Viêm Hoàng Kỳ Tích có ghi người chơi từ cấp 101 trở lên là có thể vào Nghịch thủy đình. Nhưng một đám người chơi bị mắc lừa, kích động xông vào phó bản, còn chưa qua cửa thứ nhất đã bị chết tan xác, sau khi ra ngoài đã mắng chửi trang chủ là lừa đảo. Ngã một lần khôn hơn một chút, về sau đi Nghịch thủy đình toàn là tổ đội người chơi ngoài cấp 110.
Đây là lần đầu tiên Thiên Trương đi phó bản loại này, cho nên sau khi bọn họ bị trưởng lão truyền vào cung điện u ám, cô mờ mịt không biết làm gì. Thấy Chết Không Cứu tăng lực công kích và phòng ngự cho mỗi thành viên trong đội, Ngôn Mạch không lập tức nhận nhiệm vụ như thường ngày mà kiên nhẫn giảng giải cho Bạch Thiên Trương.
[Đội ngũ] Vũ Thoa Phong Lạp: Thiên Trương, trước tiên em mở ma và nhân đôi kinh nghiệm, lát nữa anh sẽ đi lên đài phía trước tìm cột trụ vận mệnh, hệ thống sẽ tùy cơ thả ra năm con quái vật, em đi theo bọn họ, thấy Mục sư xuất hiện thì gϊếŧ, cẩn thận.
[Đội ngũ] Thấy Chết Không Cứu: Lão đại, lần đầu tiên tôi đi cậu chẳng nói nhảm một câu nào mà dẫn tôi xông thẳng lên phía trước, hại tôi nháy mắt đã nằm ngay đơ, tấm thân trong trắng của tôi cũng chẳng biết là bị BOSS nào cướp đi nữa…
[Đội ngũ] Vũ Thoa Phong Lạp: Nói thêm câu nữa cậu dẫn đội.
[Đội ngũ] Thấy Chết Không Cứu: Tôi câm miệng.
Khi đến cấp 101 tu nghiệm thần ma, mỗi cuối tuần, người chơi sẽ có một khoảng thời gian nhất định để mở thần ma, lúc đó sẽ xuất hiện hiệu ứng ánh sáng đặc biệt, sau lưng tu thần có một vòng hào quang giống như Phật Tổ ở Tây Thiên, sau lưng tu ma là ánh sáng tối tăm, tà ác, hiệu ứng càng hoa lệ càng mạnh mẽ thì chứng tỏ đẳng cấp tu nghiệm càng cao. Dưới trạng thái thần ma, không chỉ công kích và phòng ngự đều tăng lên, còn có kỹ năng cường hóa phân phối điểm với thần ma tu nghiệm tương ứng.
Bạch Thiên Trương nghe theo mở trạng thái ma đạo, vì đẳng cấp tu nghiệm mới được một cấp, hiệu ứng ánh sáng đáng thương chẳng khác gì cái xác rùa đen trên lưng nữ Phù thủy, nhưng mà Bạch Thiên Trương vẫn rất hưng phấn. Phía trước, Vũ Thoa Phong Lạp đã xác định năm con quái vật, những người khác đã quen thuộc thì lập tức ném ra kỹ năng Quần công về phía quái vật, Bạch Thiên Trương cũng vội vàng sử dụng khói độc, năm con BOSS nhanh chóng bại trận.
Hệ thống bay ra lời nhắc nhở: Bạn đã thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ Gϊếŧ hàng loạt, hệ thống thưởng cho bạn 35 bùa Kêu gọi, 100 nghìn điểm kinh nghiệm.
[Đội ngũ] Vũ Thoa Phong Lạp: Thiên Trương, bùa Kêu gọi dùng để gọi NPC trong lúc chúng ta đang đánh quái, trước tiên em cứ giữ lại, sau rồi anh với em đổi.
[Đội ngũ] Thiên Trương Nhục Cốt Đầu: Được, đã hiểu.
Bạch Thiên Trương có chút sùng bái Vũ Thoa Phong Lạp, đại thần đúng là đại thần, một người lãnh đạo sáng suốt, nhìn ra trông rộng, đoạn đường tiếp theo không gặp khó khăn gì đã đến cửa thứ ba.
Nhưng Nghịch thủy đình sở dĩ gọi là Nghịch thủy đình bởi vì có những đoạn rất biếи ŧɦái, nguy hiểm, đoạn đường tiếp theo phải cẩn thận vượt qua những khối đá màu sắc hình thù kì dị ở giữa đường, nhưng không được quấy nhiễu đám sinh vật cổ xưa đang ngủ say trong đó, còn phải tránh né những khối trạm trổ đầu rồng oai phong, phun ra làn sương trắng. Đẳng cấp như Thiên Trương, sương trắng đó có thể gϊếŧ chết cô ngay lập tức. Mục sư kĩ năng trăm cấp có thể tàng hình để đi qua; Chiến sĩ vốn là Huyết Ngưu, lực phòng ngự cao; Pháp sư có kĩ năng dịch chuyển ảo ảnh, nháy mắt có thể di chuyển tới phía đối diện; chỉ có Phù thủy là vô cùng khó khăn.
Năm người đứng giữa giao lộ bàn bạc kế sách.
[Đội ngũ] Thấy Chết Không Cứu: Tôi qua trước, khi nào chị dâu qua thì tôi tăng máu liên tục, được không?
[Đội ngũ] Cách Thức Hóa: Sợ không được, Thiên Trương có khả năng bị ngạt, tăng máu không kịp được đâu.
[Đội ngũ] Tỉnh Giấc Không Thấy Vợ Đâu: Nếu như bị ngạt, ngay lập tức dùng hồng dược hồi phục cũng không kịp.
[Đội ngũ] Thiên Trương Nhục Cốt Đầu: Em làm liên lụy đến mọi người rồi.
[Đội ngũ] Thấy Chết Không Cứu: Chị dâu nói gì đó? Thế không phải xem chúng ta là người ngoài ư!
[Đội ngũ] Cách Thức Hóa: Không sao đâu Thiên Trương, đừng để tâm.
Bạch Thiên Trương nhìn lời nói của mọi người, trong lòng cảm thấy ấm áp, đột nhiên nhận được một yêu cầu được ôm, là Vũ Thoa Phong Lạp gửi tới. Sau lưng Chiến sĩ anh tuấn là thanh Diệt Thiên Trảm, mở rộng vòng tay vươn về phía cô. Cô hơi ngẩn ra rồi chọn chấp nhận, đại thần đúng là đại thần, ngay trong thời khắc nguy hiểm vẫn còn làm được những việc ngoài dự kiến khiến người ta kinh ngạc, ví dụ như lúc này âm thầm tán tỉnh trong phó bản…
Vũ Thoa Phong Lạp ôm lấy Thiên Trương Nhục Cốt Đầu, ra lệnh.
[Đội ngũ] Vũ Thoa Phong Lạp: Tôi ôm Thiên Trương đi qua, như vậy công kích sẽ đều tập trung trên người tôi, Thấy Chết Không Cứu nhớ tăng máu.
Tất cả mọi người đột nhiên sáng tỏ, trong trò chơi thiết lập thật biếи ŧɦái, đại khái tạo điều kiện cho anh hùng xông ra cứu mỹ nhân, trong lúc ôm, nhân vật nữ sẽ không phải chịu công kích, mà sẽ do nhân vật nam đang ôm phải gánh chịu. Nhưng lúc ôm thì không thể chạy nhanh, chỉ có thể đi thong thả, tốc độ càng chậm, thời gian bị công kích khi đi qua giao lộ càng dài, càng dễ bị chết. Bởi vậy cần phải có Mục sư tăng máu để phòng ngừa.
Thiên Trương Nhục Cốt Đầu nằm trong lòng Vũ Thoa Phong Lạp bình yên vượt qua giao lộ, lúc Vũ Thoa Phong Lạp buông Thiên Trương Nhục Cốt Đầu ra, cô khẽ ngửa đầu lên, gương mặt thuần khiết nghiêng một góc bốn mươi lăm độ đẹp đẽ mà đau buồn nhìn Vũ Thoa Phong Lạp, Vũ Thoa Phong Lạp cũng cúi đầu nhìn cô, trong đôi mắt lấp lánh đủ loại màu sắc – đừng hiểu lầm, không phải do hai người ngồi sau máy tính não tàn bày ra bộ dạng sinh ly tử biệt, lưu luyến không rời như vậy, chẳng qua là trò chơi này thiết lập biếи ŧɦái như thế để tô đậm tình cảm, cho dù Bạch Thiên Trương biết rõ, nhưng trong lòng vẫn có pháo hoa nổ tưng bừng, vụиɠ ŧяộʍ cười thầm.
Đến cửa thứ tư, sau khi đội trưởng nhận nhiệm vụ, hệ thống sẽ cho vào hành trang của mỗi thành viên một la bàn do thám. Người chơi phải khóa la bàn do thám lại, tìm ra bảo bối bùa Kêu gọi. Trong thời gian mười phút đồng hồ tìm kiếm, nhìn thì tưởng đơn giản, nhưng hệ thống sẽ tùy cơ thả ra một vài con quái vật tinh anh quấy nhiễu người chơi, không ít các huynh đệ, tỷ muội bạc mệnh đã mất mạng tại đây.
[Đội ngũ] Vũ Thoa Phong Lạp: Thiên Trương, đã nhìn thấy la bàn do thám chưa?
[Đội ngũ] Thiên Trương Nhục Cốt Đầu: Thấy rồi.
[Đội ngũ] Vũ Thoa Phong Lạp: Nhanh chóng kéo la bàn vào trong hộp đựng vật phẩm, sau đó ấn khóa tự động, hệ thống sẽ tự động kiểm tra.
Bạch Thiên Trương làm theo, sau đó bị Vũ Thoa Phong Lạp dẫn tới một góc tường hẻo lánh, lần này Ngôn Mạch không nói trong đội ngũ mà là gửi tin nhắn riêng cho Bạch Thiên Trương: “Bà xã, em đứng yên đừng nhúc nhích, đợi lát nữa hệ thống thả quái ra chồng sẽ giải quyết, cứ giao hết cho chồng là được.” Bạch Thiên Trương cảm thấy đáy lòng như có cái gì đó lướt qua, thậm chí cô còn có thể nghe thấy tiếng nước chảy mềm mại.
Vừa mới thăm dò một cái la bàn, quả nhiên có một con quái vật tinh anh từ trên trời giáng xuống bên cạnh Bạch Thiên Trương, khóe miệng cô run run, nhìn con quái vật khắp mình lóe sáng đang nhảy tránh đòn, bà đây đã trốn đến cái góc xó xỉnh này, chỉ thiếu nước dán lên trường mà ngươi vẫn tìm được sao? Cô đang định đánh quái, thanh Diệt Thiên Trảm của Vũ Thoa Phong Lạp đột nhiên lóe ánh sáng đỏ, cột máu của quái vật tinh anh giảm hơn một nửa, lại lóe sáng, quái vật ngã bịch xuống. Tiếp đó có thêm mấy con quái nữa xuất hiện, đều bị Diệt Thiên Trảm hung hăng đánh cho tan xác. Bạch Thiên Trương không thể không thừa nhận, Vũ Thoa Phong Lạp thực sự rất tuấn tú.
Qua được cửa này là đến nơi sâu nhất trong cung điện.
[Đội ngũ] Vũ Thoa Phong Lạp: Mọi người đến chỗ NPC, một nửa đổi vũ khí, một nửa đừng đổi. Thiên Trương, vũ khí khác không cần thay đổi, theo tỉ lệ 3:1 hoán đổi với Pháp sư và Mục sư, xong rồi thì theo bọn họ đến chỗ cột trụ vận mệnh năm nguồn gốc, thả vũ khí ra, sau đó nấp xa một chút.
Bạch Thiên Trương làm theo, trông thấy đám người Thấy Chết Không Cứu đã đến chỗ cột trụ vận mệnh, thả vũ khí, Cách Thức Hóa nói OK trên kênh Đội ngũ, Vũ Thoa Phong Lạp ở bên kia lập tức nhận nhiệm vụ, bốn phía cột trụ đột nhiên xuất hiện một con BOSS Hỏa thần và một đám quái vật tinh anh có công kích phòng ngự rất biếи ŧɦái. Bạch Thiên Trương ngây người, con BOSS vĩ đại gần như chiếm một phần ba toàn màn hình, thực sự là đội trời đạp đất. Cô vừa cảm thán, vừa nghi ngờ trình độ thiết kế hình ảnh của trò chơi, BOSS này chẳng có chút duyên dáng nào cả!
Tỉnh Giấc Không Thấy Vợ Đâu và Cách Thức Hóa đang đánh ở phía xa, Thấy Chết Không Cứu theo dõi cột máu của các thành viên để kịp thời tiếp máu. Vũ Thoa Phong Lạp nháy mắt đã giáng một đao bão táp xuống bên cạnh quái vật, gia nhập chiến đấu. Con BOSS không hề duyên dáng này có thể căn cứ vào công kích của người chơi mà đoán được ai là kẻ bỏ đi nhất, sau đó sẽ chọn kẻ yếu để bắt nạt. Bạch Thiên Trương cảm thấy hoa mắt chóng mặt, không phân biệt nổi ai là người chơi ai là quái, cô ném ra một kĩ năng của Phù thủy làm giảm phòng ngự và công kích của BOSS, làm BOSS nổi điên, hơn nữa cô chính là người yếu nhất trong năm người, BOSS đại nhân đột nhiên nhảy tới bên cạnh cô, Bạch Thiên Trương chưa kịp phản ứng, trên màn hình đột nhiên xuất hiện một nút phục sinh, cùng với âm thanh báo bỏ mạng ầm ầm vang lên.
[Đội ngũ] Thiên Trương Nhục Cốt Đầu: 99999999… (*)
(*) cái hình này như là “cứu” thì phải :-?
Thấy Chết Không Cứu thấy Thiên Trương đã chết, lập tức chạy đến bên cạnh thi thể cô sử dụng thuật tái sinh, không hiểu sao cả sáu lần thực hiện đều bị quái vật công kích cắt ngang, Cách Thức Hóa thấy vậy, tấn công dữ dội giải quyết đám quái bên cạnh Thấy Chết Không Cứu, nhưng lượng máu của anh lại bị sụt giảm liên tiếp. Cả đoàn gặp nguy hiểm, Vũ Thoa Phong Lạp không thể chấp nhận thất bại nhục nhã, dẫn dắt tất cả nộ khí của quái vật xung quanh tập trung lên người mình, Thấy Chết Không Cứu tranh thủ thời gian cứu Bạch Thiên Trương, tăng máu cho Cách Thức Hóa, lại tăng thêm máu cho Vũ Thoa Phong Lạp đang bị một đống quái vần vũ vây quanh, cuối cùng vượt qua tình thế nguy hiểm.
Cuối cùng cột máu của BOSS dần dần tụt xuống, ầm một tiếng ngã ra đất không dậy nổi, Vũ Thoa Phong Lạp nhặt lấy một đống đồ vật, vũ khí vừa tuôn ra, đang định xử lý luôn trong đội ngũ, bỗng nhiên phát hiện thiếu mất một người.
[Đội ngũ] Cách Thức Hóa: Tỉnh Giấc Không Thấy Vợ Đâu đâu rồi?
[Đội ngũ] Thấy Chết Không Cứu: Vừa rồi còn ở đây mà!
[Đội ngũ] Tỉnh Giấc Không Thấy Vợ Đâu: Đây! Mọi người vẫn ở trong đội à?! Tốt lắm tốt lắm, tôi ở trong thành chờ các vị chiến thắng trở về!
[Đội ngũ] Thiên Trương Nhục Cốt Đầu: …
[Đội ngũ] Thấy Chết Không Cứu: Khốn! Ông đây suýt nữa đã bị tan xác! Ngươi dám lẻn đi!
[Đội ngủ] Cách Thức Hóa: Thật quá không có nghĩa khí!
Ngôn Mạch cảm thấy anh lộn xộn với đám người này thì hơi mất mặt, yên lặng chia trang bị, sau đó thẳng tay đá ba tên đàn ông ra khỏi đội, Bạch Thiên Trương thấy thế thì kinh hồn bạt vía, cô đang định tự rời đi để chừa lại chút danh dự, Ngôn Mạch đã dẫn cô ra khỏi phó bản, lên núi Côn Luân. Trước mắt Bạch Thiên Trương cuộn lên biển trời rung động, cô nghĩ trong lòng: Tuy trò chơi này cần phải cải thiện mảng trang trí BOSS, nhưng phong cảnh thì thật sự đẹp miễn bàn!
Cô vẫn đang chấn động chưa lấy lại tinh thần, Ngôn Mạch đã đưa cô tới đáy biển Nam Hải.
[Đội ngũ] Thiên Trương Nhục Cốt Đầu: A! Sao dưới đáy biển lại có cung điện! Em không hề biết đấy!
[Đội ngũ] Thiên Trương Nhục Cốt Đầu: Trời ơi! San hô đẹp quá!
[Đội ngũ] Thiên Trương Nhục Cốt Đầu: A a a a a! Anh nhìn con rùa đen này!
Ngôn Mạch ngồi sau máy tính tưởng tượng bộ dạng Bạch Thiên Trương tung tăng như chim sẻ, khóe miệng bất giác cong lên nụ cười nhẹ nhàng.
[Đội ngũ] Vũ Thoa Phong Lạp: Thiên Trương, cuối tuần này anh đến thành phố W công tác.
[Đội ngũ] Thiên Trương Nhục Cốt Đầu: Vậy sao? Ha ha…
[Đội ngũ] Vũ Thoa Phong Lạp: Khách sạn anh ở rất gần đại học W.
[Đội ngũ] Thiên Trương Nhục Cốt Đầu: …
Ngôn Mạch hơi căng thẳng, anh đã nói đến nước này, anh sợ Thiên Trương sẽ từ chối anh, trong lòng chờ mong giày vò, lúc lạnh lúc nóng, như thuốc đang trên chảo nóng lại bị ném vào chậu nước đá. Ở bên kia Thiên Trương đang do dự, dù sao cô cũng không tin vào thứ tình yêu qua mạng hư vô này, bây giờ nếu gặp mặt ngoài đời thực, khó tránh khỏi sẽ có những lúc hoài nghi, chùn bước. Ngôn Mạch không phát hiện ra anh đang nín thở, nhìn chằm chằm không chớp mắt vào khung đối thoại. Anh cảm thấy một giây dài như một thế kỷ, cho đến khi kiểu chữ màu xanh da trời hiện lên trong khung đối thoại, anh mới thật sự nhẹ nhàng thở ra.
[Đội ngũ] Thiên Trương Nhục Cốt Đầu: Ừm, nếu anh rảnh, em mời anh ăn cơm nhé, thứ Sáu tuần này thế nào?
[Đội ngũ] Vũ Thoa Phong Lạp: Được, anh đến cửa Đông của trường đại học đón em.
Bạch Thiên Trương 囧, ngay đến cả trường cô có mấy cổng mà cũng biết, rốt cuộc anh đã biết được bao nhiêu về cô rồi. Lúc đầu cô nghe Đỗ Khanh Cách nói Ngôn Mạch vì để được nhìn thấy cô mà uống rượu đến trúng độc, chỉ cảm thấy anh thật ngốc nghếch đáng yêu, nhưng sao bây giờ cô lại thấy bỏ ra cái vẻ ngoài đáng yêu đó, bên trong cũng là lòng dạ đen tối khó lường…