Sau khi nói chuyện với Lykke xong, Jungkook đi ra ngoài, lấy điện thoại ra. Mặc dù đây là ở trong rừng, nhưng may mắn là vẫn còn sóng a.
Jungkook gọi cho Sehun, còn chưa kịp chào hỏi, giọng của Sehun liền ào ạt qua đường dây khiến Jungkook phải nhăn mặt mà để cái điện thoại ra xa một chút.
Một lúc lâu sau, có vẻ Sehun bên kia đã bình tĩnh lại, Jungkook mới chậm rãi mở miệng, giọng nói hoàn toàn bằng phẳng khiến người khác không thể biết được cậu vui hay buồn, đau khổ hay hạnh phúc, "Một tuần sau tôi sẽ trở lại. Bây giờ tôi cần thời gian nghỉ ngơi."
Chỉ với hai câu ngắn ngủn nhưng lại khiến đầu dây bên kia như bùng nổ, Sehun hỏi, "Một tuần? Tại sao? Cậu sao có thể nghỉ ngơi ngay cái nơi khỉ gió đó?!"
Jungkook nhếch môi, "Tớ cần thời gian... để tìm ra sự thật..."
Không đợi Sehun tò mò hỏi, Jungkook liền tạm biệt, "Không cần phải kêu người tới đón, tớ sẽ tự về Jeon gia và mang theo sự thật." Rồi cúp máy.
Jungkook để điện thoại vào túi, vì cậu phải ở đây một tuần nên bây giờ phải đi tìm quần áo để mặc mới được. Jungkook đi vào trong nhà, "Ông nội, nhà có quần áo không ạ?"
Lykke nhìn cậu rồi chỉ vào một tủ đồ, "Trong đấy, ba mẹ cháu lâu lâu sẽ tới đây nên họ đã chuẩn bị đồ hết đấy."
Jungkook kinh ngạc, Lykke liền giật mình lấy tay che miệng. Chết rồi, ông vô tình nói ra điều phải che giấu rồi...
Jungkook lên tiếng chất vấn, "Ba mẹ cháu tới đây? Có nghĩa là họ biết Hage ở đây đúng không? Vậy tại sao lại không mang Hage về Jeon gia?"
Lykke chối, "Đâu có, cứ mỗi lần hai đứa ấy tới đi thì Hage đều phải đi tìm thức ăn hết rồi."
"Vậy không lẽ cứ mỗi lần ba mẹ cháu tới là Hage liền đi tìm thức ăn? Ông nội, thật trùng hợp quá vậy?"
Một sự trùng hợp bất bình thường!
Lykke lựa chọn im lặng, Jungkook cũng không nói nhiều. Jungkook lại ra khỏi nhà, cậu đi đến một nơi cách căn nhà rất xa, Jungkook trèo lên một cái cây cổ đại to lớn.
Nếu ba mẹ đã tới đây chơi, đồng nghĩa với việc đã gặp được Hage. Hage là con của họ, nếu theo tính cách của họ, chắc là sẽ vui mừng mang Hage về Jeon gia chứ. Hay là... lại có một cái lí do nào khác khiến mọi người phải che giấu Hage?
Hage khoảng chừng chín hay mười tuổi, Jungkook thì được mười tám tuổi rồi. Vậy là cậu lớn hơn Hage khoảng tám tuổi và Hage được sinh sau cậu tám năm, vậy... tại sao cậu lại không hề biết đến sự hiện diện của Hage? Và ngay cả ba mẹ cũng chẳng bao giờ nhắc đến Hage?
Jungkook đã gặp Hage, cũng có thể biết được tính cách của thằng nhóc, Hage có vẻ là người hướng ngoại, khuôn mặt thằng nhóc như ánh ban mai rực rỡ khiến lòng người cảm thấy ấm áp. Nhưng, Hage lại thuộc kiểu người có trách nhiệm, nếu có việc gì xảy ra với người nhóc thương yêu, chắc chắn Hage sẽ đổ hết trách nhiệm lên người mình. Hage là người có tố chất lãnh đạo cần thiết cho Jeon gia.
Jiyong và SeungRi đều là người rất thông minh, có đứa con như Hage đáng lẽ phải tự hào chứ, vậy tại sao lại che giấu Hage?
Đang suy nghĩ, tiếng nói non nớt của Hage liền đánh thức khiến Jungkook phải xoá bỏ những suy nghĩ đó, "Jack, sao anh lại ở đây? Mà còn ngồi trên đó nữa chứ. Xuống đây đi, nguy hiểm lắm á."
Giọng nói ngây thơ trong sáng của nhóc khiến Jungkook cảm thấy ấm lòng, Hage đang lo lắng cho cậu a.
Jungkook nhảy xuống đất, tay phủi bụi bám trên người.
Jungkook và Hage ngồi xuống đất, Jungkook hỏi, "Hage, em được mấy tuổi rồi?"
Hage nhanh nhảu trả lời, "Em được mười tuổi a."
Jungkook nhìn xung quanh, "Đây chỉ là rừng rậm, vậy em đi học bằng cách nào? Em đi với bạn à?"
Hage cúi đầu xuống, giọng nói tiếc nuối, "Em không đi học... em cũng không có bạn bè..."
Jungkook nhíu mày, Hage đáng lẽ phải được đi học chứ, ba mẹ cậu không lẽ lại nhẫn tâm đến mức như vậy sao?, "Tại sao?"
Hage lấy một nhánh cây, chọt chọt xuống đất, "Có hai chú cực kì xinh đẹp và tốt bụng đã kêu em không nên đi học."
Hai chú xinh đẹp? Là từ miêu tả cho đàn ông sao? Là chỉ Jiyong và SeungRi rồi.
Tốt bụng? Họ đã nói em không nên đi học, và em vẫn coi họ là người tốt bụng?
Jungkook chạnh lòng, Hage thật quá thiện lương, nhóc khác xa với sự lạnh lùng xa cách của cậu nhiều, "Tại sao hai người họ lại kêu em không thể đi học?"
"Là vì sẽ rất nguy hiểm."
"Nguy hiểm?"
Hage lắc đầu, "Em không biết tại sao lại nguy hiểm. Nhưng hai người họ cứ mãi tới chỗ của em a."
Jiyong và SeungRi mới tới chỗ của Hage, khi nói về ba mẹ ruột của mình, có lẽ Hage nên vui chứ, hoặc nhóc nên buồn khi thấy hai người họ không đưa nhóc về Jeon gia chứ, vậy tại sao nhóc vẫn bình thản?
Jungkook nắm chặt tay lại, đôi mắt sáng lên.
Trừ khi... Hage hoàn toàn không biết gì về chuyện đó cả!