“ Thằng chó … mày muốn chết hay sao mà lại dám mò tới đây.” Người đang gào lên như một kẻ điên kia chính là một tên đệ tử trong Thiên Phong hội. Tiểu Tuyết nhận ra hắn vì đó chính là kẻ truy bắt cô tối hôm qua. Đứng sau lưng hắn chính là tên thủ lĩnh Lăng Hạo Thiên và tên tiểu da^ʍ ô nhà họ Diệp, Diệp Nhược Phong. Cô không hiểu là bọn khốn này đang nói về ai, là Đình Giang hay Hạ Lâm.
“ Đừng có gây sự tại đây. Tao không rảnh tiếp chúng mày.” Giọng nói của Hạ Lâm thay đổi nhanh chóng, vừa lạnh lùng lại vừa mang theo uy quyền chế áp. “ Vậy mày nói xem mày đến đây làm gì ?” Hạ Thiên bình tĩnh phản kích lại, nhưng trong ánh mắt của anh ta đã nổi rõ những tia tức giận đáng sợ. Tiểu Tuyết được che lấp bởi phần lưng rộng lớn, rắn chắc của Hạ Lâm nên hoàn tòan không hiểu sự việc là gì. Anh quay người lại, thấy cô vẫn đang chăm chú ăn mà không để ý nên thở phào nhẹ nhõm, anh thực sự không muốn cô nhìn thấy một phần khác trong con người anh. Lạnh lùng, tàn nhẫn …
“ Tao đến nhập học. Không phải đi gây sự nên mày có thể rời đi. “
“ Mày tưởng mày nói là được sao? Hôm nay tự dẫn xác tới đây chắc đã có chuẩn bị rồi chứ nhỉ. Àh mà quên, mày đâu có người nhà để an táng ình cơ chứ.” Giọng nói chế giễu của Hạo Thiên khiến anh vô cùng tức giận, đôi bàn tay rắc chắc kia nắm chặt thành quyền, khuân mặt anh lộ rõ vê tức giận.
“ Có chuyện gì sao ?” Một giọng nói đáng yêu cắt đứt bầu không khí đối đầu căng thẳng giữa hai chàng trai. Hạ Lâm liền thay đổi thái độ, ôn nhu cười nói với Nhược Tuyết. “Không có chuyện gì đâu. Đừng lo lắng.” Anh không muốn cô vướng vào chuyện ân oán giữa mình và Lăng Hạo Thiên.
“ Tiểu Tuyết !!!!!” Diệp Nhược Phong hét toáng lên khi nhìn thấy cô đang ở phía sau lưng của Hạ Lâm. Hắn không ngờ người bạn gái trong tin đồn ở trường của Tử Hạ Lâm lại là chị gái mình. Ánh mắt lười biếng của cô nhìn về phía hắn, ý hỏi có chuyện gì mà lại gào lên như vậy.
Hắn không thể tin vào mắt mình nữa. Tiểu Tuyết lại có thể quen với tên khốn Hạ Lâm kia, đã vậy hai người họ còn tình tứ ngay trước mặt hắn. Thật không thể chịu nổi.
“ Em quen với Diệp Nhược Phong sao ?” Ở đây không phải có duy nhất hắn kinh ngạc mà cả Hạ Lâm và Hạo Thiên cũng vậy. Đùng là oan gia ngõ hẹp, trông cử chỉ và hành động của họ như vậy chắc chắn không phải chỉ là quan hệ bình thường.
“ Nó là em trai em !” Tiểu Tuyết với nhẹ người, thì thào thân mật vào tai anh. Bùm … Chỉ riêng hành động đó của cô thôi đã đủ khiến Diệp Phong muốn nhảy bổ vào, đập cho tên họ Tử kia một trận rồi. Trông khuân mặt xám đen vì tức giận, cả người run bật bật không thể kiềm chế kia của tên tiểu da^ʍ ô làm cho Nhược Tuyết mát lòng mát dạ.
“ Em vừa nói gì ? Em trai sao ?” Hạ Lâm kinh ngạc thốt lên. Không ngờ trên đời lại có chuyện trùng hợp đến vậy, người con gái anh đang để ý lại chính là người thân của kẻ thù, Quả thật, lão thiên trêu ngươi mà. Cùng lúc đó, Lăng Hạo Thiên đứng kế bên Nhược Phong nói với giọng lạnh lùng, bá đạo. “ Cô ấy là ai ? Nếu lần này cậu nhất quyết không nói thì tớ sẽ tự đi điểu tra.” Đã rất nhiều lần mọi chuyện của bọn họ đều có vướng phải cô gái này, mà lần nào Diệp Phong cũng ra mặt nói đỡ, bảo đảm cho cô gái kia. Hắn ta thực sự thắc mắc về thân phận của cô.
Mà ban nãy, Nhược Phong có hét .” Tiểu Tuyết ……” Hạo Thiên hòan toàn cứng đơ, trong đầu hắn không thể nghĩ được chuyện gì nữa. Người con gái xinh đẹp trước mặt kia, cô ấy có quan hệ với Diệp Phong, dáng vẻ của cả hai rất giống nhau, tại sao hắn không nhận ra ngay từ đầu. Cô ấy chính là Diệp Nhược Tuyết, cặp đôi song sinh của Diệp gia. Hắn thật không thể tin vào mắt mình, cô gái kia chính là Tuyết Nhi, người mà hắn không bao giờ dám nhớ đến.