Chương 23

*******************

“ Haha … thoải mái thật đấy. Không ngờ một cậu bé như anh mà cũng có tài lái xe như vậy ah. “ Nhược Tuyết lên tiếng ca ngợi. Cô cũng bất ngờ khi biết được Hạ Lâm sử dụng xe máy, chẳng những vậy mà lại là loại xe đua có tiếng Ninja ZX-10R. Trông thật ngầu.

“ Em thích nó đến vậy sao ? “ Hạ Lâm cũng rất ngạc nhiên khi thấy phản ứng của cô khi nhìn thấy con ngựa sắt yêu quí của mình. Cô cứ quấn quýt lấy nó không rời, vuốt ve, yêu chiều nó như người yêu mình vậy. Điều đó làm anh vô cùng ghen tị với nó. Nhưng, miễn là cô thích là được, không gì hơn là có thể lấy lòng của tiểu mĩ nhân.

“ Hỏi thừa ah, xịn như nó thì ai mà không thích cho được. Em cũng nên thay đổi cách nhìn về anh chứ nhỉ ? Một cậu bé ngây thơ thì không thể đi xe kiểu này nha. “ Nhược Tuyết cũng hiểu, về bề ngoài của anh và tính cách bên trong dường như không mấy đồng nhất, khiến cho người khác cảm thấy bị cuốn hút.

“ Vậy em thích mẫn người như nào ? “ Hạ Lâm dè dặt hỏi. Có vẻ câu hỏi này của anh với một người con gái mới gặp lần đầu không được lịch sự cho lắm nhưng anh hiểu được, trái tim mình muốn gì. Lần đầu tiên trong đời, anh gặp được một cô gái có thể thu hút mình một cách mãnh liệt đến vậy, nên bằng mọi cách. Hạ Lâm sẽ phải chinh phục được tiểu mĩ nhân này.

“ Haha … “ Nhược Tuyết chỉ cười ngượng. Cô đương nhiên hiểu được ý của anh trong câu hoi kia. Nhưng, châm ngôn thường có nói, cô gái ẩn chứa những bí mật mới là sự quyến rũ mãnh liệt nhất nên cô đành chọn cách từ chối trả lời mà thôi.

Hạ Lâm biết cô né tránh nên không đề cập đến nữa. Anh cảm vẫn cảm thấy vui mừng khi cánh tay thon nhỏ đang ôm chặt lấy anh từ phía sau kia của cô chứng tỏ một điều. Diệp Tuyết sẽ không phản đối chuyện anh tiếp cận cô.

Trên con đường tràn đầy ánh đèn led trong màn đêm sâu thẳm, hai thân ảnh ngồi trên chiếc xe máy đang quấn quýt lấy nhau thành một khối. Chiếc xe lướt nhanh qua màn đêm, giống như điềm báo về một tương lai hạnh phúc.

“ Anh nghĩ em nên chỉnh trang lại mái tóc này một chút. “ Hạ Lâm ngồi trầm ngâm nói. Không phải vì anh chê bai gì nó mà trông độ nham nhở của mái tóc dài vốn rất mượt mà kia sẽ khiến Nhược Tuyết trở nên rất khó coi.

“ Em cũng đâu muốn vậy. Chỉ tại cái kéo cùn mà anh đưa thôi. “ Đôi môi bé nhỏ, đáng yêu của cô chu chu lên phản bác. Nhưng, một phần cũng vì cô vốn không ưa mái tóc dài thong lõng kia nên đã không tiếc tai cắt nó thành như vậy. Không khí trong quán coffee này thật yên tĩnh và thoải mái, khác hẳn so với sự nhốn nháo, ồn ào bên trong pub xa hoa kia.

Hạ Lâm vẫn chăm chú nhìn cô. Ánh mắt nhuốm thập phần nhu tình. Nếu là những cô gái khác thì đã không kiềm chế được mà ngã vào trong bể tình sâu thẳm của anh nhưng Nhược Tuyết thì hòan tòan khác. Với tinh thần thép của mình, cô đã không rơi vào trường hợp của mấy cô gái kia nhưng đôi măt e lệ và làn da đỏ hồng vì ngại kia vẫn không thể che giấu được.

Đôi tay cô khua khua trước mặt anh. “ Này, đừng nhìn em như vậy chứ ? Em đâu phải động vật sắp tuyệt chủng. “ Vốn chỉ định phá vỡ bầu không khí ngượng ngùng này nhưng nào ngờ, cô lại càng khiến nó trở nên kinh khủng hơn mà thôi. Khuân mặt đỏ ửng của Hạ Lâm khiến cô ngạc nhiên tột độ.

Nhìn vẻ mặt non nớt, ngây thơ kia của anh cộng thêm vẻ dáng vẻ ngượng ngùng như một đưa bé trẻ bị bắt khi làm chuyện xấu khiên Tiểu Tuyết không nhịn được mà cười phá lên. Hóa ra anh đang thất thần nhìn cô mà không để ý tới xung quanh, khi bị gọi mới trở nene ngại ngùng như vậy. Quả đúng là soái ca ngây thơ hiếm có trên đời. Giờ mẫu đàn ông kiểu này chắc đã tuyệt chủng từ lâu. Không ngờ rằng, Tiểu Tuyết cô tốt số vớ được một bảo bối như vậy.