“ Bây giờ em tính sao? Bọn chúng chắc biết mặt em nên rất khó để ra ngoài. “ Hạ Lâm cũng loáng thoáng nghe được cuộc nói chuyện của cô trong điện thoại nên giờ muốn lấy lòng tiểu mĩ nhân thì cũng nên thể hiện một chút. “ Anh có kéo không ?” Muốn thóat thân thì cô chỉ đành hi sinh mái tóc này của mình mà thôi. Nhưng nếu mà má Lâm mà biết thì cô chỉ còn con đường chết mất.
Một đoạn tóc khá dài đã bị cắt bỏ. Nhược Tuyết thay bộ đồ thể thao của Hạ Lâm rồi chuẩn bị tìm cách ra ngoài. Hạ Lâm thì thầm vào tai cô. Nụ cười trên mặt của Tiểu Tuyết khiến anh ngây ngốc ngắm nhìn.
“ Em không sợ anh lừa đảo sao ? “ Hạ Lâm đang bế cô trên tay nhẹ giọng hỏi.
“ Nếu nhìn cả hai chúng ta thì trông em giống kẻ lừa đảo hơn. “ Cô thật thà thú nhận. Vẻ mặt non nớt, ngây thơ của anh với vẻ tinh ranh, xảo quyệt của cô thì thật sự người sợ bị lừa phải là anh thì đúng hơn.
“ Haha … chúng ta thật hợp nhau ah. “ Anh cũng phi thường thích cô gái này. Càng tiếp cận, anh càng cảm thấy cô vô cùng đặc biệt. Không chỉ vì vẻ đẹp tinh xảo kia mà còn vì tính cách mạnh mẽ, khôn ngoan. Cô thật sự rất thu hút sự chú ý của người khác.
Hạ Lâm và Nhược Tuyết đi gần tới khu chính của pub. Một nhân viên vội hớt hải chạy tới. “ Cậu Lâm, có chuyện gì sao ? “ Ý cậu ta hỏi Tiểu Tuyết mà anh đang bế trên tay. “Bạn gái tôi hơi say nên không thể đi nổi. Tôi nào nỡ để tiểu mĩ nhân như vậy nên đành ôm chặt mà thôi.” Hạ Lâm trả lời lưu loát. Ánh mắt anh quét qua một lượt quanh pub. Theo như lời của Nhược Tuyểt nói thì đám người đó đang chăm chú nhìn anh, anh nhận ra được có hai kẻ nổi bật chính là Diệp Nhược Phong và Lăng Hạo Thiên. Ánh mắt hung ác của Hạo Thiên đang trừng trừng nhìn về phía anh. Chắc hẳn hắn đang rất ức giận. Anh cũng không ngờ rằng tên đó cũng có mặt tại đây. Đúng là oan gia ngõ hẹp mà.
Hạ Lâm bế Nhược Tuyết đi qua phía họ. Cô vẫn chỉ chăm chăm cúi mặt thật sâu vào l*иg ngực rắn chắc của anh. Mùi hương dịu nhẹ trên cơ thể anh khiến cô cảm thấy rất thoải mái. Đám người kia tỏ rõ thái độ thù địch khi thấy anh đi ngang qua đó, đặc biệt là Lăng Hạo Thiên. Bản tính dã thú khó kiềm chế kia của hắn khi nhìn thấy anh thật giống như hổ đói rình mồi.
“ Chờ một chút. “ Giọng nói nhè nhẹ của Tiểu Tuyết vang lên. Hạ Lâm đương nhiên hiểu cô muốn làm gì nên càng tiến gần về phía chiếc bàn chính của đám người kia. Xong xuôi, anh lại hiên ngang bế cô tiến ra ngoài cửa chính mà không gặp bất cứ sự cản trở nào.
“ Thế nào rồi ? Lâu như vậy mà vẫn chưa tìm ra một con nhỏ. Chúng mày là đám ăn hại sao ? “ Tiếng nạt nộ của Hạo Thiên khiến đám người trong pub run sợ. Họ biết một phần là vì thủ lĩnh muốn giữ thể diện cho bạn gái mình là hoa khôi Trúc Vân vừa bị hành hạ trong phòng vệ sinh kia. Một phần cũng là giận cá chém thớt vì sự xuất hiện của Tử Hạ Lâm, kẻ thù không đội trời chung của anh.
Nhược Phong ngồi đó, khan mặt biểu lộ sự ưu tư. Chỉ cần nghe thấy cái thông tin mà bọn đàn em báo lại về cô gái đã bỏ trốn kia là hắn đã đoán được ra người đứng sau vụ này chắc chắn là bà chị ác quỷ Diệp Nhược Tuyết kia. Nhưng, hắn có gọi điện hay nhắn tin bao nhiêu lần thì cũng không thấy có phản hồi lại. Còn một cách duy nhất để biết được sự thật.
“ Papa, con là Tiểu Phong đây.” Hắn liền gọi điện thẳng về nhà. Đến lúc đó, Tiểu Tuyết có muốn cãi cũng không được.
“ Tiểu tử thối, con đang phá hỏng thời gian quý báu của ta biết không. Có chuyện gì nói mau. “ Ba Diệp đang ân ân ái ái với má Lâm thì không ngờ lại có người phá đám. Liền vội quay sang an ủi lão bà của mình. “ Đừng giận mà em yêu. Không phải lão Trương gọi anh đi uống rượu mà là Tiểu Phong. “.