Chương 8

Dáng vẻ run rẩy không ngừng của Finn cứ quanh quẩn trong đầu của Cyril.

Ngồi ở trên ngai vàng của mình nhấm nháp ly rượu đỏ trên tay. Ánh mắt nhìn xuống bên dưới vài tên người hầu, xinh đẹp có, quyến rũ cũng không thiếu. Nhưng không hiểu sao chỉ thấy chẳng có gì hay ho cả, dù chúng là do anh mang về, chơi đùa cũng không còn thú vị nữa.

Nhớ lại ngày đó khi thoả mãn xong, thì anh cũng không chú ý đến hắn lắm.

Cảm giác chỉ là thoáng qua kia sẽ không thay đổi con người vốn có của anh. Anh cũng không sai bất cứ ai hầu hạ hay chăm lo vết thương cho hắn cả.

Thiên thần mang sức mạnh chữa lành thì cần gì anh bận tâm. Chuyện cỏm con thế anh không quản, thêm nữa ai bảo hắn là thiên thần.

Môi nhếch một cười.

Nhưng không thể phủ nhận thân thể của một thiên thần lại có thể câu hồn đến thế. Cơ thể thiên thần dâʍ ɭσạи như vậy mà lại luôn tự cho là thanh cao.

Miệng luôn nói không nhưng lại kẹp chặt đến không muốn rời xa, thật dơ bẩn.

Nụ cười của anh thu hút ánh nhìn của một tiểu yêu xinh đẹp bên dưới. Biết là không ai cả gan được nhìn chúa tể nhưng cậu lại không thể cưỡng lại được.

Đã cả gan ngắm nhìn ngài.

Cyril chú ý ánh mắt hâm mộ của kẻ thấp hèn bên dưới. Anh đưa tay lên ngoắc ngoắc tiểu yêu kia.

Vẻ đẹp kia đã nhanh chóng xâm chiếm tâm trí của cậu, cậu mừng rỡ tiếng lại.

Từ từ tiến gần vị chúa tể mà ai cũng sùng bái, trái tim như muốn vỡ vì hồi hộp.

Mắt thấy kẻ thấp hèn đến gần mình, nụ cười bỗng chốc vụt mất. Không khí loan toả mùi vị chết chóc nhanh chóng.

Tiểu yêu cảm thấy khí lực vô hình nào đó đang nắm lấy tóc mình mạnh mẽ kéo ra sau. Mạnh đến nỗi như muốn kéo cả da đầu.

Những người bên dưới không dám nhìn lên run sợ lui bước.

Vị chú tể thì ung dung dựa vào ngai vàng của mình, một tay chống đầu, một tay để trên tay ngai vàng lạnh lùng nhìn.

"Dơ bẩn, ngươi đang nhìn ai?"

"Xin, xin tha lỗi cho kẻ hèn.....chúa tể."

"Tự tay móc mắt đi."

"....nhưng.....xin ngài....tôi...tôi....chỉ muốn tôn sùng ngài thôi, chúa tể tối cao... Ahhh......"

Tiểu yêu bị đạo lực vô hình nắm tóc kia nhấc cả người lên, chân không chạm mặt đất toàn thân như bị đốt nóng từ trong ra ngoài. Không phải thể xác, mà là linh hồn bị nung nóng.

Tiểu yêu thấy được cái chết đau đớn của mình, sợ hãi nhưng không hối hận vì đã được chết dưới tay người cậu tôn sùng.

Bỗng cậu được thả ra, rơi tự do xuống đất. Đau đớn run rẩy nhìn lên trên.

Ánh mắt màu xanh tự trên cao nhìn xuống thứ đồ dơ bẩn thấp kém không một tia cảm xót. Anh lạnh lùng đưa chân về phía tiểu yêu, đạp vai cậu như đạp rác.

"Cầu xin ta. Cầu xin bằng mọi thứ mà ngươi có."

Đầu Cyril bất giác nghĩ, nếu hắn cũng có thể trưng bộ mặt thấp hèn này, hướng anh cầu xin. Dùng thân thể dâʍ đãиɠ kia phục vụ anh thì thú vị bao nhiêu a.

Nghĩ thôi đã hưng phấn rồi.

Cyrus bước vào.

"Ngươi đã làm gì?"

"Làm gì?"

"Anh trai, ta không biết là ngươi lại muốn ôm một thiên thần như thế." Anh cười lạnh.

"Phải, ta không những ôm mà khiến hắn phục tùng kia. Cơ thể hắn thèm khát ta và chỉ ta mà thôi. Em trai, ngươi không cần lo, dù sao thì ngươi cũng không quan tâm mà."

"Anh trai, vấn bẩy thiên thần việc làm thú vị như vậy thì sao thiếu phần ta. Bây giờ ta tìm hắn vui vẻ ngươi cũng đừng làm phiền. Dù sao ngươi cũng không cần mà."

Cyrus mỉm cười, nụ cười khinh bỉ, miệng cười nhưng không thật sự cười.

Cyril nhìn dáng vẻ đi ra của Cyrus mà lửa giận nổi lên.

Người hầu có thể cảm nhận được nơi này sẽ nổ tung lên mất. Tại sao chứ??

Cyrus thật sự đi đến phòng của Finn.

Anh lạnh lùng đi vào, đứng bên gường từ trên cao nhìn xuống.

Finn lúc này do mệt mỏi mà lâm vào ngủ sâu.

Đồ đã đũợc thay, xích đã được đeo vào, nhưng những vết tra tấn tìиɧ ɖu͙© không thể che hết, ẩn bên dưới lớp áo là muôn vàn các dấu vết được để lại mang tính sở hữu.

Và sự mệt mỏi, cùng hàng nước mắt khô cằn còn đọng lại trên gương mặt trắng ngọc tuyệt mỹ kia.

Anh ngồi xuống bên gường, tay chóng bên gường xoay eo nhìn Finn.

Anh dùng ma thuật đánh thức Finn dậy.

Đôi mắt hoảng sợ nhìn anh.

"Không sợ, là ta a Finn." Cyrus mỉm cười.

"Ngươi thế nào rồi."

Thấy Cyrus ân cần hỏi han, còn cười với hắn, tuy có bẳt ngờ nhưng tâm hắn cũng thả lỏng.

Finn lại mỉm cười nhìn anh trong mệt mỏi.

Lại cười!!!

Cyrus không hiểu sao có một lửa giận bốc lên.

"Đêm qua đã làm với hắn."

Fin mím môi không muốn nhắc.

"Vết thương thế nào?" Anh cố kìm nỗi giận không biết từ đâu.

Tay đưa bất chợt nắm chặt cổ áo. Hắn nhìn Cyrus mỉm cười lắc đầu. Ý bảo không muốn anh quan tâm, dù lời quan tâm của anh làm hắn rất vui.

Hơn nữa những vết thương nhơ nhuốc này sao hắn dám nói ra với ai. Việc này là điều mất mặt nhất trong cuộc đời của hắn.

"Cho tay xem."

Finn bất ngờ, tay nắm cổ áo chặt hơn, tay kia xua xua bảo không cần.

Cyrus lạnh lùng nắm sợ dâu xích nối hai tay hắn ấn vào đầu gường.

Hai tay bị ép giơ lên, thân thể giật mình vô tình chạm đến vết thương làm Finn đau đến muốn khóc.

Cyrus cười lạnh.

"Cho ta xem, được chứ, ta sẽ chữa cho ngươi"

Lời nói có vẻ nhẹ nhàng nhưng hành động thì ngược lại.

Anh không cần sự đồng ý của hắn đã mạnh tay kéo áo hắn, làm đứt cả hàng núc để lộ khuông ngực trắng cùng chằng chịt các vết đỏ, vết thâm tím.

Ánh mắt Cyrus lạnh thêm vài phần, nhưng không dừng lại.

Tay anh chạm vào da thịt hắn.

Cảm xúc tiếp xúc làm Finn run lên, ánh mắt phức tạp lo sợ hành động của Cyrus.

Một luồng khí bao quanh tay Cyrus, mỗi lần tay anh chạm vào đâu nơi đó trên cơ thể Finn lại nóng lạ thường.

Cyrus là ác qủy có sức mạnh hủy diệt tuy cũng có thể chữa thương nhưng không hoàn toàn như năng lực của Finn. Anh chỉ có thể khiến vết thương khép miệng giảm đau mà thôi. Chứ không chữa lành 100% như Finn.

Hành động của Cyrus tuy thô bạo nhưng làm tâm hắn buông lỏng chút ít.

Ánh mắt cảm kích nhìn chầm chầm anh.

Bỗng Cyrus cảm thấy ánh mắt trong như suối của hắn có phần thực đáng yêu.

Nhưng làm nó khóc đến đỏ hết thì thú vị hơn.

Xong phần ngực, anh đơn nhiên không bỏ qua phần bên dưới.

Tay nắm lấy lưng quần hắn và giực ra.

Một mảnh to được xé ra, phần bị xé là phần che bộ vị quan trọng kia. Nói đúng hơn phần bị xé chỉ có đũng quần.

Finn xấu hổ cực điểm, khuôn mặt bỗng chốc đỏ một mảnh.

Chân không tự nhiên run run khép chặt lại. Hai tay trên đỉnh đầu không có cơ hội che đi bộ phận kia, thì chỉ có thể dùng chân tận lực che đi. Nhưng càng hoạt động càng đυ.ng vết thương.

Nhìn đến thứ trắng không tỳ vế, bắp đùi thon gọn hiện rõ kia thật muốn chà đạp. Làm thế có thể che được bao nhiêu. Ngu ngốc.

"Ngươi cố ý mời gọi đúng không?"

Finn khó hiểu nhìn anh.

"Dùng cách này câu dẫn hắn?"

Tay Cyrus từ bụng hắn bắt đầu rượt xuống.

Finn hoảng sợ lắc đầu.

Thấy tay anh đã đến bộ phận kia, hắn liền theo phản xạ co chân lại liều mạng khép chân lại.

Cyrus cười khinh, co chân thì sao, đúng là cố ý muốn anh thấy chỗ hắn và anh trai vui vẻ với nhau à.

Tiện Nhân!!!!

Bàn tay thô bạo hơn đưa xuyên qua bắp đùi hắn, chạm vào lổ nhỏ kia.

Đυ.ng chạm nơi đau đớn, Finn run rẩy không thôi, vô ý siết bắp đùi mà giữa là tay của Cyrus.

"Ta chẳng phải đang chữa thương cho ngươi sao?"

Khuôn mặt anh đột nhiên áp sát hắn.