Chương 18.3: Sỉ nhục

Bùi Nhiên dám chắc An Thần Vũ làm thế này là đang trả thù cô, anh biết rõ cô chưa nhìn thấy cảnh tượng này bao giờ nên cố tình dẫn cô tới đây để làm cô xấu mặt.

Có mấy người phụ nữ ăn mặc thiếu vải kéo nhau đi tới quầy bar, giả vờ uống rượu, ánh mắt không hẹn trước mà cùng nhìn về phía Bùi Nhiên.

"Này, cô gái, xưng hô thế nào đây?" Một người phụ nữ có mái tóc dài trang điểm khói tươi cười hỏi chuyện.

"Tôi họ Bùi." Tầm mắt xuyên qua biển người nhìn thẳng về phía cánh cửa ở đằng kia, Bùi Nhiên có suy nghĩ muốn xông ra ngoài chạy trốn.

Bỗng nhiên có một bàn tay xinh đẹp mang theo chút đùa cợt giật mấy sợi tóc của cô, bởi vì dùng sức hơi quá tay nên giật đau cả da đầu, Bùi Nhiên khó chịu ngước mắt nhìn, chỉ nghe chủ nhân của bàn tay kia nũng nịu nói: "Tôi cứ tưởng là tóc giả cơ, đẹp quá nhỉ, chăm sóc ở tiệm nào vậy? Nước ngoài à?"

Jojo vội vàng hất bàn tay xinh đẹp kia ra, mỉm cười nói "Mi Nhi, đừng đùa nữa, cô ấy là người của An thiếu gia đấy."

"Biết chứ, nếu không thì cô ta đã bị ăn từ lâu rồi." Người phụ nữ được gọi là Mi Nhi làm mặt quỷ với Bùi Nhiên, thái độ có vẻ hơi xem thường, cầm ly cocktail trên bàn rồi cất bước rời đi.

Đám người này thật kỳ quái, hoàn toàn không phải người cùng thế giới với cô. Bùi Nhiên váng đầu hoa mắt ngồi ở quầy bar cả tiếng đồng hồ cũng không đợi được An Thần Vũ xuất hiện, trong đầu vẫn luôn nhung nhớ hai tỷ kia, nếu tiếp tục kéo dài, anh trai cô sẽ phải ngồi tù mất!

"Tôi phải đi tìm anh ta!" Bỗng dưng Bùi Nhiên đứng phắt dậy rồi chạy thẳng về phía cầu thang, Jojo kinh hãi vội vàng bỏ công việc trên tay để đuổi theo, vừa chạy vừa nói: "Bùi tiểu thư, Bùi tiểu thư, không được..."

Hành lang thật dài, hai bên đều là cửa lớn khép kín. Rốt cuộc An Thần Vũ đang ở phòng nào? Bùi Nhiên đứng ngay giữa hành lang do dự.

Jojo đã đuổi kịp, anh ta thở hồng hộc nói: "Bùi tiểu thư, An tiên sinh đang tiêu khiển cùng bạn bè, tuyệt đối đừng đến làm phiền anh ấy vào lúc này, cô vẫn nên đi cùng tôi xuống dưới thì hơn."

"Không được, tôi muốn gặp anh ta, anh ta nợ tôi một khoản tiền." Thái độ của Bùi Nhiên rất kiên quyết, dù anh có là thần linh thì đã sao? Thần linh thì có thể tùy tiện đùa giỡn tình cảm của người khác à?

An Thần Vũ là một tên ác ôn, anh ta hại anh trai, lại còn lừa mất lần đầu tiên của cô, cô sẽ không để yên chuyện này!

Người phụ nữ nói chuyện mà giọng nói phát run, tâm trạng hiện giờ đang rất kích động, Jojo cảm thấy rất khó xử, anh ta giang hai tay ra: "Bùi tiểu thư, cô làm như vậy sẽ khiến tôi mất việc đấy."

"Nhưng nếu không làm như vậy thì anh trai tôi sẽ chết, mà anh... chỉ mất đi một công việc." Cô gào đến rát cổ bỏng họng.

"..." Jojo nghe vậy thì sững cả người, không ngờ cô gái lại nói ra những lời này, một lúc lâu sau, dường như anh ta vừa nhớ đến điều đó, nở một nụ cười tự giễu rồi nói: "Nếu tôi cũng có một người em gái như cô thì tốt rồi. Phòng thứ ba bên tay trái." Người đàn ông nói xong bèn xoay người rời đi.

Nhìn chằm chằm vào bóng lưng của người đàn ông dần đi xa một lúc lâu, trong lòng như có một thứ gì đó ấm áp đang lưu chuyển, Bùi Nhiên sắp xếp lại cảm xúc của mình.

Cô gõ cửa, không có bất cứ động tĩnh gì, một lúc lâu sau mới thấy tay nắm cửa xoay tròn, cánh cửa chậm rãi mở ra, một cô gái mắt to vô cùng xinh đẹp ưỡn bộ ngực cao vυ"t kinh ngạc đánh giá Bùi Nhiên từ trên xuống dưới: "Tiểu thư, cô..."

Sao không phải người làm đến đưa rượu?

"Tôi muốn gặp An Thần Vũ!" Cô nói không quá to nhưng đủ để tất cả mọi người trong phòng không bật nhạc nghe rõ.

Cô gái kinh hãi che miệng lại, làm như nhìn thấy một con hổ cái, cô ta rụt rè mở cửa rộng hơn rồi quay đầu nhìn đám trai gái trong phòng.

Xen lẫn mùi rượu thơm nồng là mùi thuốc lá sặc sụa, tình hình trong gian phòng lập tức bày ra trước mắt cô. Ba người đàn ông An Thần Vũ, Mộ Dung Hàn Việt và Lãnh Sở đang say sưa đánh bài, trên đùi mỗi người đều có một cô gái ăn mặc mát mẻ đến mức không thể mát mẻ hơn. Tất cả những cô gái này đều đẹp đến mê người.

Hoang da^ʍ, vô sỉ, bẩn thỉu... Khoảnh khắc đó, bỗng dưng Bùi Nhiên không có can đảm bước vào cánh cửa này nữa.