Chương 34

6:00 am

Mọi người đang ngồi ở bàn ăn và đang dùng bữa sáng, Kin có điện thoại, anh nhấc mày:

-Có chuyện gì???

-………??? (người bên kia cáu gắt)

- Không???? Anh nói với giọng âm 100 độ

-……….!!!!

-Ông gọi cho tôi chỉ vì cái chuyện này thôi à??? –Anh lạnh giọng

-……….

Cốp, anh tức giận ném chiếc điện thoại xuống đất làm nó vỡ tan, anh chửi thề:

-CHẾT TIỆT.

Anna, Mary và nó ngạc nhiên, Mary hỏi:

-Có chuyện gì vậy anh????

-Không có gì đâu.

Kin dịu giọng xuống rùi ngồi ăn tiếp, nó đặt dĩa và thìa xuống, nhìn Kin nói:

-Ông ta hỏi anh về chuyện của Ngọc Diệp và Kiễm Diều phải không???

Kin gật đầu, mặt nó lạnh băng, nói:

-Em đi trước.

Nó nói rùi cầm balo đi, Anna, Mary và Kin một lúc sau cũng đi học.

Tại trường Royal

“RẦM” Kelvin vừa tới lớp đã vứt balo một cách thô bạo, khuôn mặt tức giận, Kelvin chửi thề:

-KHỐN NẠN, SAO ÔNG TA GIÁM……..

Cả lớp sợ hãi, hoàng tử nụ cười của họ đợt nhiên biến thành King thứ 2, hắn nhìn Kelvin rồi ngồi xuống.

-HÙ. –Anna nhảy lên ôm cổ Kelvin từ phía sau.

-Bx tới rồià. –Kelvin quay lại phía Anna.

-Có chuyện gì mà tức giận vậy ox?? –Anna hỏi

Mặt Kelvin tối sầm lại khiến Anna sợ hãi, anh nói:

-Ông chủ tịch Trần gọi điện cho ba anh, nói về chuyện của Ngọc Diệp và Diễm Kiều, ba anh tức giận, gọi điện trách móc anh.

-Tao cũng vừa bị ông ta gọi điện chửi nè. –Kin lững thững đi vào.

-HA … HA … HA … aaaa

Tiếng cười man rợ từ cửa phát vào, đi vào là Ngọc Diệp và Diễm Kiều, nhỏ Diễm Kiều nói:

-Đấy là giá phải trả khi đánh tôi.

-Không chỉ có như vậy thôi đâu, lát nữa các người sẽ phải chịu hậu quả nặng hơn. –Ngọc Diệp.

REENG … REENG … REENG ….

Tiếng chuông vang lên, mọi người về chỗ, bỗng nhiên có tiếng loa từ phòng hiệu trưởng:

-H/s Trần Đình Thiên Ân, Trịnh Minh Quân, Lãnh Hàn Thiên Băng, Triệu Lý Như Ngọc, Nguyễn Hà Nhật Linh, Lâm Hải Nam, Trần Ngọc Diệp, Trần Diễm Kiều và GVCN lớp 11A1 lên phòng hiệu trưởng gấp

Nhỏ Ngọc Diệp nhìn sang hướng Kin, cười khinh bỉ, anh nhăn mặt.

Sau đó, họ lên phòng hiệu trưởng, trước mặt họ đã có ông Trần, bà Rose, ông hiệu trưởng và cô Trúc đang ngồi ở đó, ông hiệu trưởng nói:

-Các em ngồi đi.

8 người ngồi xuống (hắn cũng đi theo nha), HT nhìn một loạt, rồi nói:

-Lãnh Hàn Thiên Băng đâu???

-Bạn ấy chưa đến thưa thầy, thầy phải sử phạt bạn ấy thật nặng vào. –Diễm Kiều nói.

Mọi người khẽ nhăn mặt, ông Trần nói:

-Các người biết tại sao lại bị gọi lên phòng ht không???

-Có chuyện gì ông nói mau đi. –Kin lạnh lùng nói.

-Sao lại có người nói với ba mình như vậy chứ??? –Bà Rose.

-Con có coi ta là ba nữa không vậy???. –Ông Trần.

-Tôi nói rùi mà …… KHÔNG. –Kin lạnh lùng.

-Được rùi, ta cũng không trách con được, nhưng Ngọc Diệp và Diễm Kiều là em con, con phải bảo vệ hai em, hãy xem tụi nó như Tiểu Băng. –Ông Trần nói đều đều.

-ÔNG KHÔNG CÓ QUYỀN GỌI EM ẤY LÀ “TIỂU BĂNG”, còn …….. hai nhỏ kia không phải em tôi, tụi nó làm gì thì phải nhận hậu quả của nó. -Kin

-Mày … mày …. Có phải mày từ khi giao du với hai con nhỏ hạ lưu kia nên đã chở nên hư đốn vậy không??? –Bà Rose tức giận.

-Bà cẩn thận lời nói đó. –Mary

-Trần phu nhân, theo bà thế nào là hạ lưu???-Kelvin

-Là nghèo khổ, bám theo người khác, luôn mong chờ người khác chu cấp, ăn nói chợ búa, hành động thô lỗ. –Bà Rose

-Giống Trần phu nhân đúng không??? -Anna

-Mày.... mày...... mày.....người tao nói chính là 2 bọn mày!! -Bà Rose tức giận

-Vậy thì bà chờ xem, ai mới là hạ lưu nha, người đàn bà giật chồng người khác. –Mary gằn từng từ.

-Mày … mày … -Bà Rose tức giận

-Kin, ngay ngày mai con không được giao du với đám này nữa và quay trở về nhà sống nếu ……. Con không muốn 3 đứa này (chỉ về phía Ken, Mary và Anna) bị đuổi học và gia đình bọn chúng phá sản. –Ba Kin

-Ông định làm gì ……

-Ông có quyền gì mà đuổi bạn tôi. -Chưa nói xong câu thì chợt có nó từ đâu ngắt lời.

Ông Trần ngạc nhiên, quay sang hỏi HT:

-Cô gái này là……

-Lãnh Hàn Thiên Băng. –HT

-Ba ơi, vì con nhỏ này mà con bị đánh đó ba. –Diễm Kiều nũng nịu.

-Này con nhỏ kia, tao nói cho mày biết, không chỉ mày và 3 đứa này bị đuổi đâu, mà ngay cả GVCN 11A1 cũng bị đuổi vì giám phạt con ta. –Bà Rose.

-Các người có quyền gì mà đuổi người ở trường này??? –Ken nói.

-Ta sẽ là chủ nhân của cái trường này (quay sang phía Ken)….. HT, ta sẽ mua lại trường này, với giá 5 triệu $ (quay sang phía HT). –Ông Trần.

-Xin lỗi thưa ông, nhưng trường đã có chủ tịch rồi. –HT

-Cho ta gặp người đó, nói là ta sẽ trả giá gấp 10 lần, người đó là ai??? –Ông Trần.

-Là nữ hoàng Anh thưa ông. –HT

Mọi người đều ngạc nhiên, ông ta bối rồi, không biết nói gì, sao có thể đấu nổi nữ hoàng Anh quốc chứ???

-Ông không muốn mua nó nữa à??? –Ken.

-Các người đợi đó, ta sẽ làm gia đình các người phá sản. –Ông Trần.

Anna nhe răng cười, Mary nhún vai, Ken thách thức còn nó thì vẫn lạnh băng, chợt hắn lên tiếng phá vỡ bầu không khí:

-Chủ tịch Trần, từ trước tới nay, mối quan hệ giữa hai tập đoàn vẫn rất tốt, tôi không muốn vì chuyện này mà chúng ta thành kẻ thù của nhau đâu.

Ông Trần nhìn chàng trai trước mặt, tuy chỉ mới ở vị trí người thừa kế tập đoàn William trong tương lai nhưng đã khẳng định được vị trí của mình trên thương trường với khả năng lãnh đạo, trí thông mình hơn người và có một thân thế khiến người khác kinh ngạc. Ông Trần nhẹ giọng:

-Cậu Tuấn Kiệt, câu nói thế là ………

-Thiên Ân, Minh Quân, Hải Nam là bạn vào sinh gia tử cùng tôi, còn 3 cô gái này, là vật báu của 4 người chúng tôi, ông nghĩ Hoàng Tuấn Kiệt này sẽ để yên cho ông làm hại họ sao???

-Anh King à, ……… anh mặc kệ bọn họ đi mà. –Diễm Kiều đi tới ôm tay hắn làm ông Trần ngạc nhiên.

Hắn nhăn mặt nhìn Diễm Kiều, rồi quay sang nhìn nó, nó gật nhẹ đầu, hắn vung tay làm con nhỏ gã nhào xuống, con nhỏ rưng rưng nước mắt, hắn quát:

-Trần Diễm Kiều, cô ….đừng tưởng tôi để yên cho cô thì cô muốn làm gì thì làm, cô chỉ là một hạt cát dưới chân tôi thôi, đúng không ngài chủ tịch Trần???

Ông Trần ái ngại nhìn hắn, hắn bỏ ra ngoài, cả đám đi ra ngoài theo hắn, trong phòng HT chỉ còn ông Trần, bà Rose, Diễm Kiều và Ngọc Diệp, HT lên tiếng:

-Ngài chủ tịch, nếu không còn việc gì thì ngài về cho.

4 người họ ra ngoài, ba mẹ con bà Rose về nhà còn ông Trần đến công ty.

Tại Los Angeles

Căn phòng rộng lớn, không bật đèn khiến không gian trở nên tối ánh sáng duy nhất là chiếc cửa sổ nhưng đã kéo rèm, chỉ có một người ngồi trên ghế đang xoay lưng lại phía cửa sổ. Một cô gái đi vào, cô gái đó mang vẻ đẹp phương tây, mái tóc vàng bồng bềnh, khuôn mặt tròn bầu bĩnh, làn da trắng, khôi mắt to màu xanh lá và đôi môi màu anh đào. Nhìn thấy người trên ghế, cô quỳ một chân thể hiện sự tôn kính:

-Boss.

Người mang biệt danh boss quay lại nhìn cô gái, nói:

-Đứng dậy đi.

Cô gái đựng dậy, đi tới, nói:

-Nhiệm vụ tiếp theo của tôi là gì???

-Rất tốt, không uổng công ta đào tạo cô. –Boss mỉm cười.

Cô gái không nói gì, boss đưa cho cô ta một tấm ảnh và nói tiếp:

-Ta muốn cô bảo vệ hai người này, hãy làm theo mệnh lệnh của chúng yêu cầu.

-Hai người này là …….. –Cô gái

-Con gái ta. –Boss

Sáng hôm sau

Tại nhà nó

Bọn nó đang ăn sáng, chợt Kin bước vào, anh mặc một chiếc quần âu, ao sơ mi trắng cách điệu và nói:

-Anh có việc gấp phải đi ngay bây giờ nên sẽ đến trường muộn, Anna và Mary tự đi học nha.

-Vâng, anh đi cẩn thận. –Nó nói.

-Tạm biệt anh. –Mary và Anna đồng thanh.

Kin gật đầu, đi ra ngoài.

10 phút sau, bọn nó cũng đến trường.

Tại trường Royal

Nó đang gục đầu xuông bàn ngủ ngon lành, hắn ngồi quay mặt ra ngoài cửa sổ, mắt mơ màng nhìn khung cảnh bình yên trước mắt.Ken đang ngồi gõ gõ cái gì đó vào máy tính, mặt rất tập chung, Anna và Kelvin đang chăm chú chơi game, Mary nhìn về phía cửa ra vào, như đang mong chờ ai đó đến.Anna thấy vậy, bỏ máy chơi game xuống quay sang Mary chêu chọc:

-Người ta nói là “sẽ đến trường muộn” mà, mày có mong thì ngay bây giờ cũng không xuất hiện đâu.

-Mày nói gì kì vậy, tao có mong ai đâu. –Mary đỏ mặt.

-Đỏ mặt rồi kia. –Anna cười.

-Kệ mày đó.

Mary nói rồi lôi từ trong túi ra một chiếc ipap Apple để xem những tin tức chính trị mới nhất, Anna quay lại công việc ban đầu của mình. Bỗng nhiên Mary nói:

-Mọi người nhìn nè, có tin mới vầ tập đoàn họ Trần.

Mọi người nhừng mọi hoạt động, quay lại phía Mary, Mary đọc rõ từng chữ:

-Tập đoàn bí ẩn Vernilazz bỗng nhiên công bố sẽ hợp tác với tập đoàn họ Trần, nhằm khẳng định vị trí của hai tâp trên thương trường.

Hắn, Kelvin ngạc nhiên, Anna, Mary và Ken cười ẩn ý, nó im lặng gục đầu xuống bàn ngủ tiếp.

-Ha … ha … ha ….tụi mày chắc biết rồi chứ gì, đến ngay cả tập đoàn bí ẩn Vernilazz đứng đầu thế giới cũng phải hợp tác với tập đoàn họ Trần của bọn tao, bọn mày nên cẩn thận trong lời nói và hành động đi, nếu không muốn bị hai tập đoàn lớn đè bẹp. -Diễm Kiều đi từ của vào, cười và nói

REENG … REENG … REENG …

Chuông vang lên, tất cả học sinh trong lớp về chỗ của mình, cô Thanh Trúc bước vào lớp, tươi cười nói:

-Cả lớp, hôm nay lớp chúng ta có bạn mới.

Cả lớp rộ lên, xôn xao:

-Lớp hay có bạn mới vậy cô???

-Là boy hay girl cô.

-Xinh không cô???

-Handsome không ạ???

-……

Cô Thanh Trúc mỉm cười quay ra phía cửa nói:

-Em vào đi.

Từ cửa bước vào, một cô gái đi vào, cô gái đó mang vẻ đẹp phương tây, dáng người chuẩn, mái tóc vàng bồng bềnh, khuôn mặt tròn bầu bĩnh, làn da trắng, khôi mắt to màu xanh lá và đôi môi màu anh đào. Cả lớp ồ lên một tiếng, con gái thì ghen tị, ngưỡng mộ, con trai thì rớt cả nước miếng:

-Trời ơi, mày ơi xinh quá. –Boy 1

-Quả thật là một mỹ nhân. –Boy 2

-Xinh hơn cả hai cô tiểu thư Trần nữa. –Boy 3

-Chắc được xếp ngang hàng với Mary và Anna đấy chứ nhỉ??? –Boy 4

-Tụi mày nói quá, bình thường thôi. –Girl 1

-Không xinh bằng tao. –Girl 2

…………

-Học sinh mới cũng xinh đấy chứ. –Anna quay sang Kelvin

-Nhưng không xinh bằng bx. –Kelvin

Hắn thì bơ phờ, không quan tâm, nó nhìn cô học sinh mới rồi nhếch mép mỉm cười “xuất hiện rùi à?”, Ken thì ngạc nhiên về thái độ của nó, Mary ngẩng lên nhìn cô bạn hs mới rồi lại chăm chú vào chiếc Ipad.

Thanh Trúc nói:

-Em giới thiệu về bản thân đi.

-Xin chào, mình tên Nguyễn Bảo Ngọc, tên tiếng anh là Allegra, mình mới từ Los Angeles về, mong mọi người giúp đỡ. –Cô gái quay ra phía cả lớp nói rồi mỉm cười thật tươi làm lũ con trai xịt máu mũi.