Chương 13: Người dân bình thường đột nhiên trở nên giàu có

Hơn một trăm vạn nói đưa là đưa ngay. Chiều hôm đó, tiền mặt đã được lấy ra từ xe bảo mẫu.

Nếu đem căn nhà này đi thế chấp, nhiều nhất cũng chỉ có thể lấy được bảy mươi phần trăm. Hướng Du cầm tiền, quản lý trực tiếp lái xe đưa cô đến nhà khách gần nhất quanh đây.

Còn về lý do tại sao không phải là khách sạn, Hướng Du nói rằng cô nghèo, mỗi đồng tiếp theo đều phải chi tiêu một cách thật sự cần thiết.

Tay cầm một chiếc vali màu đen thu hút không ít ánh nhìn của người trong nhà khách. Sau khi Hướng Du đặt phòng xong thì đi lên lầu.

Hướng Du đặt chiếc vali đựng tiền lên bàn, không dám thu tiền vào không gian ngay lúc này. Cô không dám đánh cược rằng trong phòng không có camera.

Quét mắt một vòng quanh phòng, Hướng Du nhìn tấm gương lớn trên trần nhà, cùng với chiếc TV đối diện giường, còn có ổ cắm điện nhấp nháy đèn đỏ.

Thấy trời sắp tối, Hướng Du nằm xuống giường ngủ, chiếc vali đựng tiền được đặt trong tầm tay.

Cho dù ngủ, cô cũng chỉ ngủ nông. Gần như ngay khi trời tối, Hướng Du đã cầm vali ra ngoài.

Sau khi vào một con hẻm nhỏ vắng người, Hướng Du lập tức thu chiếc vali đựng tiền vào không gian.

Cô tìm một cửa hàng cho thuê xe, dựa vào bằng lái xe trong tay, xe tải lớn thì khỏi cần nghĩ.

Dưới sự đề cử của nhân viên, Hướng Du thuê một chiếc xe thương vụ. Theo yêu cầu của cô, bọn họ tìm được một chiếc đã tháo bỏ ghế sau, như vậy cũng tiện cho cô chứa đồ đạc.

Thân xe đã rất cũ nát, vì vậy giá thuê cũng rất rẻ, nhưng rõ ràng xe đã được cải tiến. Sau năm năm lăn lộn trong mạt thế, cô thấy được nhiều thứ, cũng biết được một chút.

Cô dứt khoát thuê chiếc xe này trong hai tháng. Hai tháng sau, bão tuyết sẽ chặn hết đường xá.

Đến lúc đó chẳng phải chiếc xe này sẽ rơi vào tay cô à.

Nhân viên cửa hàng nhìn hơn Hướng Du lấy ra hơn ba nghìn tệ tiền mặt từ trong túi, ngây người trong giây lát. Thời buổi này thanh toán bằng điện thoại là chuyện rất phổ biến.

Đột nhiên thấy có người thanh toán bằng tiền mặt, anh ta còn cảm thấy hơi mới lạ.

Lái xe ra khỏi cửa hàng cho thuê, Hướng Du đánh vô lăng, người dân bình thường đột nhiên trở nên giàu có, điều này sẽ thu hút sự chú ý của chính phủ.

Huống chi số tiền này của cô sẽ tiến hành nhiều giao dịch trong khoảng thời gian này, nếu giao dịch trực tuyến hoặc qua ngân hàng.

Những thứ cô mua, chỉ cần kiểm tra dòng tiền một hai ngày, chính phủ cũng sẽ phát hiện manh mối.

Hướng Du không dám đánh cược, nếu là sau khi xảy ra bạo loạn, có lẽ cô sẽ không có nhiều lo lắng như vậy, nhưng hiện tại vẫn còn một khoảng thời gian nữa mới xảy ra bạo loạn, cô không muốn trong khoảng thời gian này.

Bị chính phủ để mắt tới, làm gì cũng bị giám sát, bó tay bó chân.

Tuyết đọng trên đường được dọn dẹp rất nhanh, gần như khi tuyết chất đống dày đến độ một ngón tay đã được các công nhân vệ sinh môi trường luôn túc trực quét dọn sang hai bên.

Bọn trẻ túm tụm thành từng nhóm bên đường, khi công nhân vệ sinh quét tuyết sang hai bên, bọn chúng lập tức ùa lên.

Đôi tay đeo găng nặn những cục tuyết, ném tuyết, nặn người tuyết.

Sau khi chạng vạng tối, phố ẩm thực đã bắt đầu đón Giáng sinh sớm, những bài hát Giáng sinh vui vẻ khiến cho bầu không khí của cả con phố trở nên vô cùng náo nhiệt.