- 🏠 Home
- Xuyên Không
- Dị Giới
- Thiên Tài Triệu Hồi Sư
- Quyển 2 - Chương 17: Nam nhân thần bí
Thiên Tài Triệu Hồi Sư
Quyển 2 - Chương 17: Nam nhân thần bí
“Tiểu gia hỏa, bây giờ cảm thấy thế nào?” Cóng nhiệt quay cuồng bên cạnh, Vân Phong tự nhảy vào một khe lớn, liền cảm thấy mình như tiến vào một thế giới thuần hơi nước, nếu không phải thủy nguyên tố hộ thân, thân mình này chỉ sợ sẽ bốc hơi hầu như không còn!
“May mà…… Chẳng qua có chút bị đè nén……” Vân Phong miễn cưỡng trả lời một câu, thân mình tiếp tục hướng đi phía trước, trước mắt là thế giới mênh mông, nhiệt khí bốc hơi quanh thân quay cuồng rít gào, cái khe này quả nhiên là khe tử vong, nếu một người rơi vào, không bị chưng chết mới lạ!
“Tiểu Hỏa, ngươi có sao không!” Vân Phong hỏi một câu, Tiểu Hỏa theo sát Vân Phong, hưng phấn gầm nhẹ một tiếng, “Chủ nhân ta không sao, hỏa năng lượng nơi này thực sung túc, ta thích!”
Tiểu Hỏa làm Vân Phong khẽ thả lòng, nàng còn lo lắng Tiểu Hỏa, thủy nguyên tố không thể bao vây nó, chỉ là không ngờ nhiệt độ nơi này gần như biếи ŧɦái làm Tiểu Hỏa cảm thấy vạn phần tự tại, ma thú biến dị quả nhiên là khác thường.
“Không việc gì là tốt rồi, Nhục Cầu cuối cùng chạy đi đâu?” Vân Phong một đường xâm nhập phía trước, chỉ là cảm thấy khe sâu không đến cuối, hơn nữa độ ấm càng đi càng cao, thủy nguyên tố quanh thân cũng phát ra một loạt tiếng, lại một tầng lam nhạt mới bao trùm thân thể Vân Phong, cũng may lực lượng tinh thần của Vân Phong hùng hậu, bằng không nàng đi vào nữa, cũng khó tránh bị bốc hơi chỉ bòn bộ xương.
“Khối thịt kia có khi bị nướng chín rồi?” Tiểu Hỏa vui sướиɠ khi kẻ khác gặp họa nói một câu, Vân Phong đột nhiên gõ nó một cái, Tiểu Hỏa ủy khuất nức nở một tiếng, không hề mở miệng nói chuyện nữa.
Vân Phong chuyên tâm tìm tòi trong sương mù, Nhục Cầu nhỏ bé như thế, hơn nữa tốc độ di động quỷ dị như thế, nàng cuối cùng nên làm gì mới có thể tìm được nó! Huống hồ Nhục Cầu và Vân Phong không có liên hệ đặc thù, cũng không giống Tiểu Hỏa, ma thú Vân Phong khế ước, là có thể tâm niệm thông suốt, tình huống này tìm kiếm Nhục Cầu, chẳng đơn giản hơn mò kim đáy bể là bao.
“Tiểu Hỏa, ngươi tìm bên kia, ta đến bên này.” Vân Phong dặn, tuy Tiểu Hỏa và Nhục Cầu xung khắc, nhưng cũng không cãi lời Vân Phong, đầu gật gật, lang thần (mắt sói) màu đỏ sậm nhanh chóng lao đi.
“Thủy chi tên!” Vân Phong thấp giọng quát, thủy nguyên tố màu lam rất nhanh ngưng kết thành một tên, lòng bàn tay Vân Phong phóng lên trước, thủy chi tên thất cấp tạo ra gợn sóng màu lam, đẩy mạnh sương mù trắng xóa trước mặt Vân Phong nhưng lớp sương mù như con thú hung ác, nhanh chóng nuốt sạch thủy chi tên thất cấp!
“Thủy nguyên tố vô dụng sao……” Vân Phong âm thầm suy nghĩ, thủy nguyên tố trên người va chạm với sương trắng, “Xèo xèo” tiếng vang như con thú kêu thống khổ.
“Hỏa chi tiễn!” Vân Phong lại quát khẽ một lần nữa, hỏa nguyên tố màu đỏ xuất hiện, ngưng kết thành một khiên thật lớn, độ ấm xung quanh như cảm ứng được hỏa nguyên tố, càng sinh động, tổ tiên phía sau đột nhiên hét lớn: “Mau thu hỏa nguyên tố!”
Vân Phong cảm nhận được quanh thân đột nhiên tăng độ ấm, thủy nguyên tố trên thân thể trong nháy mắt như bốc hơi, tay đột nhiên nhoáng lên một cái, hỏa nguyên tố màu đỏ lập tức liền tiêu tán, mà độ ấm bốn phía như một con thú bạo ngược, lại ngoan ngoãn im lặng.
“Đây là có chuyện gì……” Vân Phong cảm nhận được, nếu mình có động tác nữa, có khi mình đã hóa thành tro tàn rồi.
“Tiểu gia hỏa, độ ấm này thân cận với hỏa nguyên tố nhất, ta đoán sẽ có nơi nào đó phóng ra hỏa nguyên tố ở trong khe này! Nơi đó có gì, có thể khiến một khe lớn này ngập hỏa nguyên tố, đúng là không thể tưởng tượng……”
Tổ tiên khiến Vân Phong khẽ căng thẳng, một khe lớn tràn ngập sương trắng, vô cùng có khả năng tạo ra hậu quả khi hỏa nguyên tố nồng đậm tiếp xúc với hơi nước trong không khí!
Khiến thủy nguyên tố trong không khí vẫn liên tục ở trạng thái sương trắng, còn có hơi nhiệt tỏa ra liên tục, trong chỗ sâu đến tột cùng có cái gì…… không thể biết được.
Chẳng trách Tiểu Hỏa trong này cảm thấy cực kỳ tự nhiên, nơi này hỏa nguyên tố nồng đậm như thế, nếu một khi triển khai ma pháp công kích hỏa thuộc tính, như vậy hậu quả không thể chịu nổi!
“Tiểu gia hỏa, hỏa nguyên tố nơi này không phải hỏa nguyên tố, hỏa nguyên tố nơi này sẽ cắn nuốt chiến khí!”
Tổ tiên nói một câu khiến Vân Phong hoàn toàn lạnh, cắn nuốt chiến khí? Đây là loại hỏa nguyên tố bá đạo nào! Thử nghĩ cho dù một chiến sĩ cấp bậc cao tới đâu tiến vào nơi đây, sẽ có hậu quả như thế? Trong cơ thể, chiến khí đều bị điên cuồng cắn nuốt, mai táng đương trường!
Chẳng trách nơi này được xưng là nơi tử vong, đối với Tạp Lan Đế Quốc có 80% chiến sĩ mà nói, nơi này không phải khe tử vong thì là gì?
Ma pháp sư hỏa nguyên tố đi vào nơi này lại miễn bàn, một khi điều động hỏa nguyên tố coi như tự thiêu! Mà ma pháp sư nguyên tố khác không có tinh thần lực khổng lồ, ai dám liều chết đến nơi này? Nếu không phải Nhục Cầu đi vào, cho dù là Vân Phong cũng không liều chết nhảy xuống.
“Nếu hỏa nguyên tố không được, ta cũng không tin năm loại nguyên tố, không có thể phá!” Vân Phong căng thẳng, phong nguyên tố xuất hiện trong tay, nhưng phong nguyên tố cũng giống thủy nguyên tố, lặng yên không một tiếng động nhập vào sương trắng.
Tiếp theo là lôi nguyên tố màu tím, đây là lần đầu tiên Vân Phong sử dụng lôi nguyên tố, vừa muốn vận dụng lại bị tổ tiên hô ngừng, “Tiểu gia hỏa, lôi thuộc tính và hỏa thuộc tính có vẻ thân cận, không thể dùng.”
Vân Phong hít sâu một hơi, nếu 4 loại này không hiệu quả, vậy chỉ còn 1 nguyên tố, nguyên tố nổi danh phòng ngự, nguyên tố chắc chắn nhất, thổ nguyên tố!
“Thổ chi chùy!” Vân Phong đột nhiên quát khẽ, không khí quanh thân dần dần xuất hiện nguyên tố lực màu vàng, dần dần ngưng tụ trong tay, dần dần hình thành một đại chuỳ, Vân Phong cầm chặt đại chuỳ, đột nhiên vung mạnh vào màn sương!
“Phá cho ta!” Cùng với một tiếng gầm nhẹ của Vân Phong, thổ chi chùy nóng rực vung vào thế giới sương trắng, bộc phát ra hào quang màu vàng rực rỡ, mà thế giới sương trắng mở ra!
“Hữu hiệu!” Vân Phong nhìn sương trắng bị xé rách, trong tay lại ra sức vung, tuy sương trắng chỉ mở trong nháy mắt, tuy sương trắng còn khép lại nhanh hơn, nhưng đối với Vân Phong mà nói, vậy là đủ rồi!
Nhục Cầu, ngươi ở đâu…… Nếu cảm nhận được tâm ý của ta thì hãy lên tiếng, kêu lên đi! Vân Phong vung thổ chi chùy, gian nan đi tới trong sương trắng bị xé rách, dùng ánh mắt lo lắng tìm tòi, dưới chân là đất cát ghồ ghề, Vân Phong căn bản không biết đi hướng nào, chỉ chờ đợi tìm được bóng hình kia.
“Na na!” Một tiếng quát to vang dội như cắt qua sương trắng, hai mắt Vân Phong đột nhiên sáng ngời, tiếng Nhục Cầu như ngọn hải đăng giữa biển mênh mông, vạch một đường rõ ràng cho Vân Phong!
“Tiểu Hỏa!” Vân Phong thấp giọng quát, Tiểu Hỏa cũng lập tức cảm ứng được tâm tư Vân Phong, một người một thú phân biệt theo đều vọt đến chỗ Nhục Cầu phát ra tiếng!
Thổ chi chùy không ngừng vung lên, tựa như một chiến sĩ trên chiến trường đẫm máu chém gϊếŧ, Vân Phong lúc này chỉ có một ý niệm trong đầu, nhìn thấy Nhục Cầu, được đánh vào mông nó!
“Rống!” Một tiếng thú rống, “Chủ nhân, ở bên cạnh!” tiếng Tiểu Hỏa truyền tới, Vân Phong khẽ cảm thấy chỗ Tiểu Hỏa, lập tức nhích người chạy như điên đi qua, một đường vượt mọi chông gai, sương trắng trước mắt Vân Phong như càng ngày càng đậm mật, phía trước hoàn toàn bày biện ra thế giới màu trắng, căn bản chẳng nhìn thấy thứ gì!
“Chủ nhân, cưỡi lên lưng ta!” Tiểu Hỏa nói một câu, Vân Phong không lập tức chần chờ, nhìn cự thú mơ hồ trong sương trắng, thân hình nhỏ bé nhảy lên lưng Tiểu Hỏa, sói lớn lấy đà trong sương trắng, giống như một con cá chép đỏ nhảy vọt lên khỏi mặt nước, Tiểu Hỏa đột nhiên nhảy qua, Vân Phong chỉ cảm thấy hai gò má xẹt qua hai luồng nhiệt tiếp theo, là một luồng tươi mát!
Lại mở mắt ra, ánh vào mắt là phong cảnh khác!
“Đây là……” Vân Phong nhìn hang động trước mắt, khẽ quay đầu, ở miệng động có sương trắng vờn quanh, nhưng bên trong lại tươi mát trong trẻo, nhưng một giới tuyến vô hình, đem ngăn cách nơi này và bên ngoài!
Mà chính giữa động, trên một viên đá ta, Nhục Cầu dán cả thân hình mũm mĩm lên, mắt đen tỏa ra sự tham lam, móng vuột cào vào viên đá như muốn một miếng nuốt chửng.
Vân Phong không rảnh bận tâm, tiến lên một tay tóm Nhục Cầu lên, hung hăng lắc lắc, “Ngươi chạy loạn cái gì!”
Nhục Cầu như cảm nhận được lửa giận của Vân Phong, đuôi nhỏ vẫy vẫy, mang theo lấy lòng, nhưng Vân Phong cũng không để ý tới, cầm Nhục Cầu lên, vỗ vào mông nó mấy cái!
Nhục Cầu không kêu thành tiếng, chỉ mở to mắt ngập nước, im lặng lên án hành vi bạo lực của Vân Phong, kỳ thật nháy mắt nhìn thấy Nhục Cầu bình an vô sự, Vân Phong cũng hết giận, vật nhỏ không chuyện gì là tốt nhất.
Nhẹ ném Nhục Cầu đi, Nhục Cầu quay một vòng trong không trung, trực tiếp lủi về sau rồi nằm bò lên viên đá, mắt nhỏ rực rỡ như được ôm cả một bữa tiệc.
Biết được Nhục Cầu không việc gì, Vân Phong cũng bắt đầu đánh giá cẩn thận nơi này, hang này không lớn, cách tảng đá không xa, một gốc cây to lớn lẳng lặng sinh trưởng trong này, nhánh cây có độ cong kỳ dị, thình lình nhìn qua, giống như một ngọn lửa đang cháy bùn!
“Đó là……” Vân Phong đến gần vài bước, trong hang động rét lạnh, xung quanh cây tản ra nhiệt độ, tuy chỉ ở bên ngoài không lan ra nơi khác, nhưng cũng khiến Vân Phong cảm nhận được mật độ hỏa nguyên tố, khủng bố cực kỳ!
Thân cây sắc lửa đỏ vẫn chôn sâu dưới đất, Vân Phong cũng đoán hỏa nguyên tố bên ngoài là do thân cây này……“Tổ tiên, đây là cái gì?”
Vân Phong không dám tới gần, đứng xung quanh cây cối, mà Tiểu Hỏa thèm nhỏ dãi đứng bên cạnh Vân Phong, mắt sói đen như mực lóe sáng, liền giống y hệt khi Nhục Cầu thấy viên đá.
“Hỏa Tinh Nguyên Sinh Thụ.(cây sinh hỏa nguyên tố)” Tổ tiên như quan sát hồi lâu, cuối cùng cũng hạ kết luận.” Hỏa Tinh Nguyên Sinh Thụ, vạn năm mới có một viên, cụ thể sinh ra ở nơi không người, hỏa nguyên tố của Hỏa Tinh Nguyên Sinh Thụ là nồng đậm, tinh thuần nhất, đối với ma thú cùng ma pháp sư hỏa hệ là cực phẩm hiếm có!”
Vân Phong nhìn Hỏa Tinh Nguyên Sinh Thụ, nó phát ra hỏa nguyên tố đã khiến nàng cảm nhận được sự khủng bố, không dám tới gần, nếu đem năng lượng hỏa nguyên tố chuyển hóa vào cơ thể, như vậy sẽ có lợi thế nào với ma pháp sư hỏa hệ?
“Chủ nhân, ta có thể ăn không?” Tiểu Hỏa từ từ hỏi một câu, Vân Phong khẽ nghiêng đầu, miệng Tiểu Hỏa đã chảy ra chất lỏng trong suốt, đó là…… Nước miếng?!
“Ngươi cho là cây gì? Muốn ăn thì ăn?” Vân Phong nhéo tai Tiểu Hỏa, Tiểu Hỏa thấp giọng nức nở một tiếng, nén tâm tình kích động, tuy biết chủ nhân đúng, nhưng vẫn không nén được chảy nước miếng.
“Tiểu gia hỏa, vật ấy mặc dù tốt, nhưng quả thật không thể tham nhiều, Hỏa Tinh Nguyên Sinh Thụ xem ra đã có mấy vạn năm tuổi, rễ của nó đã bám rất sâu rồi, xem sương trắng bên ngoài kia, thậm chí đã lan tràn đến cả khe lớn!”
Vân Phong nhìn cây trước mặt, trong lòng bất động là giả, một gốc cây cực phẩm như thế nàng nếu có thể mang đi tự nhiên muốn dẫn đi…… Hỏa Tinh Nguyên Sinh Thụ phát ra hỏa nguyên tố có thể cắn nuốt chiến khí! Cho dù dùng nó đối phó một cường giả, cũng là một sát thủ a!
Nhưng bây giờ xem ra, chuyển cây đi là tuyệt đối không có khả năng, đây cũng coi như duyên của mình, nếu mình nhất định không thể có nhiều như thế, không nên quá mức miễn cưỡng.
Vân Phong rất nhanh liền ổn định tâm tính, tổ tiên cũng cảm thấy kiêu ngạo vì Vân Phong, nếu đổi thành người khác, đối mặt với Hỏa Tinh Nguyên Sinh Thụ vạn năm khó thấy, sẽ thế nào? Không nhổ tận gốc mới lạ!
“Nhưng vẫn phải thu hoạch……” Vân Phong cười cười, nàng cũng không phải thánh nhân a, thấy một cực phẩm như vậy mà không ra tay? Đó chẳng phải có lỗi với cơ duyên ông trời ban tặng ư?
“Ha ha, tiểu gia hỏa, việc này cũng dễ thôi, muốn chạm vào Hỏa Tinh Nguyên Sinh Thụ cần hai loại nguyên tố lực.”
Vân Phong vừa nghe, khóe môi cong lên, nàng là ma pháp sư ngũ hệ, đây đúng là dành cho nàng.
Nghe tổ tiên chỉ thị, Vân Phong cẩn thận điều động nguyên tố lực, đầu tiên đem thủy nguyên tố bao vây toàn thân, ngoài người Vân Phong xuất hiện màu lam thản nhiên, tiếp theo thổ nguyên tố hình thành trong tay Vân Phong, tâm niệm vừa động, một cái chai khéo léo liền xuất hiện trong tay, chuẩn bị tốt tất cả, Vân Phong đột nhiên tiến lên trước một bước đi tới chỗ Hỏa Tinh Nguyên Sinh Thụ, nhiệt độ gần như vặn vẹo nháy mắt tập kích toàn thân Vân Phong!
“Xèo!” Một tiếng nước bốc hơi vang lên từ Vân Phong, hỏa nguyên tố bạo loạn vô cùng phản kích mạnh mẽ khi Vân Phong đến gần, nếu không phải thủy nguyên tố bảo vệ toàn thân, như vậy Vân Phong lập tức sẽ hóa thành một đống xương trắng!
Cảm nhận được nhiệt khí và thủy nguyên tố tranh đấu, Vân Phong biết thời gian có hạn, dù sao thủy nguyên tố cũng không phải vạn năng!
Lưỡi dao thổ nguyên tố nhanh chóng khắc lên vỏ cây Hỏa Tinh Nguyên Sinh Thụ, vỏ cây rắn chắc lại dễ dàng bị mở như đậu hũ, mà chất lỏng chảy ra từ cây có màu đỏ tươi như máu.
“Tiểu gia hỏa, mau lấy!” Tổ tiên làm Vân Phong nhanh chóng có động tác, bình nhỏ trong tay lập tức đưa qua, chất lỏng màu máu từ từ chảy vào chai, mà năng lượng tinh thuần ẩn chứa trong chất lỏng Vân Phong cũng cảm thấy trước tiên.
“Ầm!” Một tiếng nổ, Vân Phong chỉ cảm thấy dưới chân như chấn động, toàn bộ hang động rung lắc! Chất lỏng trong chai đã đầy, không hề tham nhiều, Vân Phong nhanh chóng đóng bình rồi nhảy ra xa, hang động lay động liên tục, như cự thú ngủ say tỉnh lại.
Tiểu Hỏa phát ra tiếng gầm rú, móng vuốt bén nhọn vùi vào đất, lông dựng thẳng đứng, mắt sói cảnh giác nhìn xung quanh, hang động còn lay động, như càng kịch liệt, tiếng động trong không khí vang bên tai Vân Phong, cảm xúc trên mặt làm Vân Phong biết đây là Nhục Cầu, tay lập tức cầm Nhục Cầu, đưa nó đến trước mặt, quả nhiên, Nhục Cầu ôm cả viên đá kia vào lòng.
“Ngươi lấy cái này làm gì?” Vân Phong nhìn viên đá, Nhục Cầu cũng ôm lấy không buông, hang động loạng choạng, Vân Phong cũng không hỏi nhiều, giữ chặt Nhục Cầu rồi lập tức nhảy lên lưng Tiểu Hỏa, Tiểu Hỏa lập tức liền hiểu Ý Vân Phong, Hỏa Vân Sói nhảy lên lao vào màn sương đậm đặc kia.
“Cầm đồ của ta trốn?!” Một tiếng nổi giận vang vọng toàn bộ hang động, Tiểu Hỏa bay vọt đến không trung thì dừng lại, Vân Phong cùng Tiểu Hỏa thấy rõ một sức mạnh xé màn xương xông đến!
“Chủ nhân, ngồi vững!” Tiểu Hỏa vừa nói, thân mình lại liên tục nhảy lên, bay vọt, hạ xuống, tránh né dòng khí mạnh mẽ kia, mà nơi Tiểu Hỏa tránh né, đều để lại dấu vết rất sâu.
Vân Phong trên lưng Tiểu Hỏa, mắt híp nhìn hang động, đến tột cùng là cái gì công kích bọn họ, chẳng lẽ là hành động của mình vừa rồi đã chọc vào phiền toái!
Tiểu Hỏa rơi xuống đất, thân mình cấp tốc quay lại, lại phóng vào màn sương, nhưng trong không khí truyền đến luồng lực mạnh, phong tỏa tất cả đường lui của Tiểu Hỏa!
“Tiểu Hỏa, nằm xuống.” Vân Phong cúi đầu hô một tiếng, Tiểu Hỏa lập tức nghe lời nằm xuống, mà Vân Phong nhảy lên đón đầu lực tấn công kia!
Vân Phong khẽ nheo mắt lại, tinh thần lực mênh mông điên cuồng trào ra, mà quanh Vân Phong hiện ra thổ nguyên tố nồng đậm, như một lớp bảo vệ chặt chẽ chắn trước mặt mình cùng Tiểu Hỏa!
“Hừ! Không biết tự lượng sức mình!” Tiếng nói không biết phát ra từ đâu, dòng khí mạnh mẽ thế như chẻ tre tấn công Vân Phong, mà Vân Phong đứng sau thổ nguyên tố, không né cũng không tránh!
Áp lực đè xuống, giống như không khí trong nháy mắt bị hút đi, Vân Phong chỉ cảm thấy khó thở, dòng khí tấn công với tư thái mạnh mẽ, Vân Phong đột nhiên nắm chặt tay!
Lần này, nàng đối mặt với công kích mạnh hơn mình!
“Na na!” Nhục Cầu hô to một tiếng, khiến áp lực trong không khí nháy mắt biến mất, một thân ảnh nhanh như điện nhảy vào tay Vân Phong, thân mình Nhục Cầu quỷ dị xuyên thấu lớp bảo vệ thổ nguyên tố của Vân Phong, cho đến khi ra bên ngoài!
Cái gì? Nó lại xuyên qua được! Vân Phong mở to mắt nhìn một màn này, ngay cả Tiểu Hỏa cũng kinh ngạc không thôi, mắt sói thấy Nhục Cầu bay ra, mẹ kiếp, cục thịt kia là cái gì?
Vân Phong nhìn Nhục Cầu đã xông ra ngoài, lập tức thu lớp bảo vệ thổ nguyên tố, chỉ tới khi thấy tiểu thân ảnh nhe răng nhếch miệng, rất hung mãnh hướng không trung đánh tới!
“Ầm!” Một tiếng trầm đυ.c đến từ không khí, “Là ai! Lại phá vách tường không gian của lão tử!” Cùng với tiếng gầm lên giận dữ, Vân Phong nhìn trên hang động, không gian vốn trơn nhẵn bị Nhục Cầu xé thành khe, mà trên khe kia có một bóng người, chẳng qua rất chật vật!
“Na na, na na kia!” Nhục Cầu tỏa sáng, tốc độ nhanh đến mức không thể tin nổi.
“Dừng lại, mẹ nó! Dừng lại!” Bóng người bay ra là một nam nhân trung niên cường tráng, trên mặt xanh tím, hẳn là bị Nhục Cầu đánh trúng, đối mặt với công kích của Nhục Cầu, nam nhân rất chật vật tránh né, cuối cùng lại vung tay lên, nháy mắt dòng khí vừa rồi tập kích Vân Phong bạo phát!
Đồng tử Vân Phong đột nhiên co lại, thân mình vừa muốn tiến lên, lại kinh ngạc phát hiện Nhục Cầu nhỏ bé như một bóng đen, dưới trăm dòng khí công kích, không hề bị thương!
Nam nhân như cũng choáng váng, chỉ nhìn thấy một điểm đen rất nhanh xuyên qua dòng khí, hắn công kích giống như không có uy hϊếp! Mà Nhục Cầu xuyên qua dòng khí, khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu đã hoàn toàn dữ tợn!
“Na na!” Ngẩng đầu cuồng bạo rống lên một tiếng, Nhục Cầu trực tiếp xông vào nam nhân, mà nam nhân kích động nhảy sang, nhưng Nhục Cầu theo sau đuổi tới công kích, nam nhân cũng vừa muốn né tránh, đã vừa vặn bị tập kích!
“A! A! ầm!” Liên tục vài tiếng va chạm, nam nhân thần bí vừa rồi còn khí thế đã chật vật bị Nhục Cầu truy đuổi, như vậy thực buồn cười.
Dòng khí công kích không hiệu quả, Nhục Cầu chẳng những không sao, còn có thể thành thạo phát động tiến công đối với nam nhân, Vân Phong cùng Tiểu Hỏa giống như xem diễn, đều thấy thú vị, nhìn nam nhân thần bí bị đuổi nhảy lên nhảy xuống.
“Mk, ngươi mau bảo thứ này dừng lại, đồ kia tặng cho các ngươi được rồi, lão tử ta bỏ!” Nam nhân chật vật chạy, còn phải chú ý Nhục Cầu tiến công, còn phải hét lên nói với Vân Phong.
“Chủ nhân, hắn thú vị a.” Tiểu Hỏa nhàn nhã ngồi dưới đất, hoàn toàn không khẩn trương, nó hoàn toàn thật không ngờ Nhục Cầu lại áp chế được nam nhân này.
Vân Phong cười cười, nhìn Nhục Cầu chạy tán loạn rồi lại nháy mắt không thấy bóng, cũng có chút rung động, “Nhục Cầu, quay về, dù sao cũng do chúng ta lấy đồ của người ta.”
“Nghe chưa! Nàng ta đã nói như vậy, ngươi mau dừng lại đi, lão tử mệt chết!” Nam nhân trung niên rống to, chỉ cảm thấy điểm đen trước mắt ngừng lại, “ầm!” Một va chạm kịch liệt, nam nhân một tay ôm hai mắt của mình thống khổ quỳ xuống, Vân Phong thấy điểm đen rất nhanh bay về phía mình, dừng trên vai, Nhục Cầu cọ vào mặt Vân Phong, như đang an ủi Vân Phong có nó, đừng sợ.
Vân Phong cười nhấc Nhục Cầu ra, nàng không quên dù nó công kích nam nhân thần bí, móng vuốt nhỏ vẫn giữ viên đá, Vân Phong nhìn viên đá, Nhục Cầu cẩn thận muốn bảo vệ viên đá, thậm chí miệng động động, có ý nuốt vào.
“Đây là khoáng thạch cực phẩm?” Vân Phong thử tính hỏi một câu, Nhục Cầu chớp mắt, “Khoáng thạch cực phẩm? Ngươi đây là vũ nhục lão tử sao!”
Vân Phong sửng sốt, nam nhân thần bí đã đứng lên, chẳng qua giờ phút này rất buồn cười, khuôn mặt uy nghiêm lại lộ một đôi mắt đen thui.
Vân Phong đề phòng nhìn nam nhân này, nam nhân công kích làm mình không thể phản kích, cho dù cường ngạnh kết cục cũng chẳng ra gì, huống chi nam nhân xuất hiện ở không gian không xa, có thể chế tạo vách tường không gian, nam nhân này…… Đã ít nhất tới cấp bậc thống lĩnh!
Nam nhân thần bí ít nhất là cấp bậc thống lĩnh, nếu hắn muốn gϊếŧ mình, không phải là chuyện đơn giản ư? Cấp bậc thống lĩnh coi lớp dưới như con kiến, một cường giả cấp bậc thống lĩnh muốn tiêu diệt một cao thủ cấp 9, đó cũng chẳng tốn sức!
Nam nhân thần bí rất bất mãn nhìn Vân Phong, lại không ra tay, như băn khoăn Nhục Cầu đi cùng nàng, khi tầm mắt đảo đến Tiểu Hỏa, nam nhân thần bí nhìn Vân Phong ánh mắt mang theo mấy phần hứng thú, “Nhân loại, ngươi là Triệu hồi sư?”
Vân Phong khẽ nhíu mày, hắn gọi là nhân loại? Chẳng lẽ nam nhân thần bí…… Là ma thú?!
Ma thú trên thất cấp có thể nói tiếng người, mà tới cấp bậc thống lĩnh sẽ biến thành người! Tiểu Hỏa là ngoại lệ, thân là ma thú biến dị thiên phú dị bẩm, mọi mặt đều mạnh hơn thường.
“Thật nhìn không ra, ngươi còn có năng lực, ma thú biến dị cũng có thể khế ước.” tầm mắt nam nhân quét Tiểu Hỏa một vòng, Tiểu Hỏa không hiểu có chút khẩn trương, thân mình lập tức căng thẳng.
Nam nhân thần bí đánh giá Vân Phong, bỗng nhiên cười ha ha, “Đồ này ta không cần, nhưng phải có điều kiện, ngươi, ở đây với ta, đến khi lão tử ta cao hứng mới thôi!
- 🏠 Home
- Xuyên Không
- Dị Giới
- Thiên Tài Triệu Hồi Sư
- Quyển 2 - Chương 17: Nam nhân thần bí