Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thiên Tài Triệu Hồi Sư

Quyển 6 - Chương 17

« Chương TrướcChương Tiếp »
Edit: Mavis Clay

Đột nhiên xuất hiện như thế khiến Vân Phong và Khúc Lam Y hơi phản ứng không kịp. cũng mau là hắn không tới để quấy rối, tình thế hiện giờ không thể để sơ hở được, ma thú bảo vệ trước sơn động bọn họ cũng khó mà ứng phó nổi, chỉ có thể tìm một cơ hội đột phá mà thôi. Vì thế ba người chỉ có thể nín thở nhìn đối phương, vẻ mặt mỗi người khác nhau.

Linh lạnh nhạt mỉm cười, không hề hốt hoảng chút nào, Vân Phong và Khúc Lam Y sau khi ngạc nhiên thì nhanh chóng khôi phục sự tỉnh táo, hai người sau một hồi nhìn chằm chằm vào Linh thì thống nhất ý định, có gì đợi qua hoàn cảnh hiện tại đã rồi tính tiếp.

“Linh Tiêu, ngươi lại xem thử đi.” Trong sơn động vang lên một giọng nói, mang theo chút hiệu ứng vang, thâm trầm hữu lực. Con chim khổng lồ đang bay trên không trung thét lên một tiếng, đôi cánh khổng lồ vỗ mạnh, bóng đen to lớn trên không rời đi.

Khúc Lam Y và Vân Phong hiểu, cội nguồn quang nguyên tố rất có thể đang ở trong sơn động, nhưng đồng thời, người bảo hộ cho cội nguồn quang hệ cũng không hề tầm thường. Trước hết chưa nói tới Thân Ngô đại nhân kia, chỉ mấy con ma thú Thần Vương ở ngoài sơn động đã không dễ đánh qua rồi, chẳng lẽ lại không công mà về sao?

Vân Phong đưa mắt sang nhìn Khúc Lam Y, hắn lập tức gật đầu tỏ vẻ hiểu ý, mang theo Vân Phong dịch người, hắn nhìn sang Linh, nhảy từ trên cây lên, lách mình rời đi. Linh hiển nhiên nhanh chóng bám theo sát ở sau, Khúc Lam Y triệu Ám Nguyên Tố, Vân Phong nhìn Linh đang đuổi kịp, khẽ cau mày.

“Là ngươi đánh chết những ma thú kia?”

Linh bật cười, “Tại hạ giúp Vân tiểu thư chấm dứt hậu hoạn mà thôi.”

Khúc Lam Y cười lạnh, “Hiên Dật, không cần ngươi ra vẻ tốt bụng đâu, nếu không phải tại ngươi, sao có thể kinh động tới ma thú nòng cốt ở đây chứ?”

Linh đẩy kính trên sống mũi, nụ cười trên mặt vẫn không thay đổi, “Ta không làm thế, thì các ngươi cũng sẽ chẳng được gì đâu.”

Vân Phong khẽ mím khoé môi, đúng như hắn nói, có điều hắn đã làm kinh động tới những ma thú kia quá rồi, phòng bị của họ sẽ tăng lên bất thường, khiến nàng và Khúc Lam Y rất khó tìm được cơ hội mà đột phá vào.

“Ngươi tới đây làm gì?” Khúc Lam Y nhíu mày, “Hiên gia thật sự rảnh tới vậy luôn sao, để ngươi ra ngoài lang thang khắp nơi như thế?”

Linh cười vỗ nhẹ lên vạt áo của mình, “Ta và ngươi như nhau cả thôi, chuyện có người quan tâm hiển nhiên Hiên gia cũng quan tâm thôi, ta chỉ quan tâm làm chuyện của ta, đuổi theo người ta muốn thôi.” Linh nói xong nhìn về phía Vân Phong, nàng nhíu mày, sao ánh mắt ấy cứ khiến nàng thấy khó chịu thế nhỉ? Người muốn đuổi theo? Chẳng lẽ là mình?

“Vân tiểu thư, mới một khoảng thời gian không gặp, ngươi thật khiến ta phải rửa mắt mà nhìn.” Linh khẽ cúi người, trong giọng nói mang theo sự kính cẩn, Vân Phong phiền não, “Ngươi không cần phải nói chuyện với ta như vậy đâu.” Từ khi gặp ở liên minh Triệu Hồi Sư tới giờ, hắn luôn mang thái độ như thế, hạ thấp thân phận trước mặt mình, chẳng phải hắn cũng là người của một trong Tứ Đại Gia Tộc sao, hơn nữa cũng có thân phận và địa vị tương đương với Khúc Lam Y mà.

“Vân tiểu thư đúng là vẫn là Vân tiểu thư, không bao giờ vượt quy tắc.”

“Dối trá.” Khúc Lam Y giễu cợt nói, Linh lạnh mặt, đưa tay đẩy mắt kính không nói gì.

Vân Phong thầm nghĩ, bây giờ phải làm thế nào đây, nếu linh đuổi theo chắc chắn trong thời gian ngắn không thể nào hất bỏ được hắn, chuyện cội nguồn quang nguyên tố lại không thể để lộ được, nàng luôn có một sự phòng bị với hắn. Là địch hay bạn, bây giờ cơ bản chưa thể nào phán đoán được.

“Vân tiểu thư và hắn tới đây làm gì thế?” Linh điều chỉnh ổn định cảm xúc và vẻ mặt, trở lại vẻ khiêm tốn và lễ độ như khi nãy, Vân Phong thoáng nhíu mày, “Vậy còn ngươi? Ngươi tới đây để làm gì?”

“Ha ha, hiển nhiên là tới vì liên minh Triệu Hồi Sư rồi.” Linh đáp lời, Vân Phong ngạc nhiên, liên minh Triệu Hồi Sư? Hiên gia và liên minh Triệu Hồi Sư rốt cuộc có quan hệ gì với nhau không?

“Liên minh Triệu Hồi Sư có chuyện gì mà để ngươi một mình chạy tới tận đây làm việc thế?” Khúc Lam Y nói, Linh im bặt vài giây, sau đó mới đáp. “Đây là chuyện của liên minh Triệu Hồi Sư, ngươi không phải Triệu Hồi Sư, không có tư cách biết.”

“Ta cũng không có hứng thú biết, ngươi có việc thì cứ làm việc của ngươi đi, ngươi và chúng ta không cùng đường.”

Hai người đàn ông đối chọi gay gắt với nhau, giữa hai người nặc mùi khói súng, từng lời nói đều mang bom đạn, Linh giận quá hoá cười, “Vậy sao? Vân tiểu thư chắc chắn không cần sự trợ giúp của ta?”

Vân Phong ngẩn ra, muốn lấy được cội nguồn nguyên tố, thực lực của nàng và Khúc Lam Y thực sự chưa đủ, nhiều người hiển nhiên sẽ tăng thêm một phần thắng, nhưng có thể tin tưởng hắn được sao? Thời cơ xuất hiện trùng hợp tới như thế, chuyện hắn làm cũng chưa chắc có lợi với nàng, nhất thời Vân Phong khó mà quyết định được.

Nếu chỉ có nàng và Khúc Lam Y thì họ phải tốn thời gian rất dài, có khi còn phải không công mà lui, như vậy thì thực sự hơi thua thiệt.

“Vân tiểu thư không cần phải khó xử đâu, ta chỉ giúp ngươi thôi, không hề hỏi ngươi sẽ làm gì, hiển nhiên, càng không yêu cầu phải chia sẻ.” Linh mỉm cười, “Kinh mong Vân tiểu thư tin tưởng, ta sẽ không làm điều gì có hại với ngươi, thực sự ta muốn giúp ngươi.”

Lời nói khẩn thiết như thế khiến Vân Phong lúng túng, hắn thực sự không cần nói với mình như thế, mặc dù hắn nói vậy, nhưng chuyện liên quan tới cội nguồn nguyên tố nàng khoongd ám mạo hiểm.

“Vẫn nên là…” Vân Phong đang tính mở miệng từ chối, thì Khúc Lam Y lại cười lạnh, “Ngươi đã nói như vậy thì hiển nhiên là phải cho ngươi cơ hội rồi.”

Vân Phong ngạc nhiên, Khúc Lam Y đồng ý? Khúc Lam Y thì thầm, “Mặc dù nàng và ta cũng được, nhưng phần thắng quá thấp phần nguy quá cao, dù là ta cũng sợ sẽ xuất hiện bất trắc, ta không hề muốn nàng bị thương. Nhiều người cũng được, cho dù hắn có muốn cướp cội nguồn nguyên tố, thì cũng phải xem hắn có khả năng không đã.”

Trái tim Vân Phong run lên, là vì nàng? Vì sợ nàng bị thương?

Thực sự là thế, Thân Ngô đại nhân ở trong động không xuất hiện, còn có ma con ma thú Thần Vương bên ngoài, mức độ nguy hiểm quá lớn, mặc dù Khúc Lam Y có Quang Nguyên tố, nhưng nếu vì hắn mà khiến Vân Phong bị thương, hắn sẽ không thể nào chấp nhận được, thay vì như thế, hắn tình nguyện làm chung vs Hiên Dật.

Hiên Dật lặng lẽ đứng bên cạnh quan sát vẻ mặt Vân Phong, ánh mắt nàng quét tới, “Nếu có thể, hy vọng ngươi giúp một tay.”

Linh bật cười, nụ cười u nhã nở rộ trên môi, “Hiển nhiên ta sẽ vui vẻ ra sức cho Vân tiểu thư rồi, như vậy có phải ta đã được ngươi tin tưởng rồi không?”

Vân Phong im lặng, cuối cùng gật đầu, chỉ tin lần này mà thôi.

Đối với Hiên Dật cũng như Linh này, nàng không thể nào tin tưởng hoàn toàn được, hắn chưa làm hại mình cũng đã từng trợ giúp mifh, nhưng thân phận và thời điểm hắn xuất hiện quá mức trùng hợp, còn mục đích của hắn nữa, cho tới bây giờ đều chưa từng rõ ràng, hắn lúc nào cũng như chìm trong sương mù, mặc dù đã công khai thân phận, nhưng vẫn còn rất nhiều điều vẫn chưa xác định được.

Lần này tin tưởng cũng là một sự mạo hiểm cực lớn, cội nguồn nguyên tố mà thực sự bị cuỗm lấy thì Vân Phong tổn thất cực kỳ lớn, nhưng với tình hình bây giờ không thể không làm thế. Mặc dù để hắn tham gia, nhưng vẫn sẽ phòng bị.

“Nếu ta tham gia, có phải cũng nên cho ta hiểu chút tình hình không?” Linh nói, “Thứ Vân tiểu thư muốn nằm trong động?”

Vân Phong gật đầu, “Chính xác, đồ ta muốn tìm thực sự đang ở trong sơn động, để lại gần sơn động rất khó, chứ đừng nói là tiến vào.”

“Đúng thế, hai bên động đều có ma thú cấp bậc Thần Vương, còn có một con Thần Vương tuần tra trên trời, muốn qua tai mắt của ba người họ vào động thực sự rất khó khăn, nhưng cũng không phải là không thể, chỉ là Thân Ngô trong sơn động kia mới là khó đối phó nhất.”

Nếu ba người đã bắt tay với nhau thì cũng nên bắt đầu thảo luận đối sách với nhau, ba con Thần Vương đón đầu cũng được, nhưng còn có một Thân Ngô đại nhân lớn mạnh hơn, cấp bậc của nó ít nhất cũng phải Thần Vương, nếu là như thế, bọn họ sẽ không có cửa thắng.

“Đối kháng chính diện là không thể nào, chỉ có thể chọn cách khác mà thôi.” Ba người họ không hề có ý nhào thẳng mặt đối cứng chút nào, cứng đối cứng, bọn họ không hề có chỗ lợi.

Nhiều kiểu kế hoạch thông qua trao đổi đều bị gạt bỏ, cuối cùng ba người họ tới một phương án cuối cùng, giương đông kích tây.

Có ba ma thú Thần Vương và Thân Ngô trong động, nếu hai người có thể dụ một trong số đó rời đi thì có thể đối phó với những kẻ còn lại dễ hơn. Mấu chốt là ai xung phong mai phục dụ đi, rồi mới tính tiếp được. Chỉ là Vân Phong không ngờ rằng, Linh lại chủ động đề cử mình.

“Ta dụ cho, Vân tiểu thư mai phục cùng hắn là được rồi.” Linh cười lớn, Khúc Lam Y cũng khá bất ngờ, hắn lại chủ động dữ vậy.

Vì vậy quyết định được đưa ra, Linh dụ một kẻ trong số kia đi, còn Vân Phong và Khúc Lam Y tiếp tục mai phục gần đó, giải quyết đợt tiếp theo, ba người phối hợp mỗi người đều có một vị trí và vai trò riêng, Linh tính chủ động tới gần hơn để khıêυ khí©h, thả cả hơi thở của mình xâm nhập vào trong, hướng thẳng về phía mục tiêu.

Vân Phong dặn dò cẩn thận, Linh bật cười, “Nên cẩn thận là Vân tiểu thư cơ, ta chỉ đi dụ dẫn thôi chứ không trực tiếp đυ.ng độ đâu, huống chi trong sơn động còn có Thân Ngô rất ít có khả năng sẽ đuổi theo ta, chỉ có ba con Thần Vương là có khả năng mà thôi.”

Linh nhìn sang Khúc Lam Y, “Bảo vệ Vân tiểu thư cho tốt, đừng để nàng ấy bị thương.”

Khúc Lam Y lạnh lùng nhếch môi, “Điều này không cần ngươi phải nói.”

Linh đẩy nhẹ mắt kính, hơi cúi người với Vân Phong, “Lần sau có cơ hội, ta sẽ tới cửa bái phỏng bá phụ, những gì đã nói ngày trước ta cũng nên thực hiện thôi.”

Vân Phong sửng sốt, ý… ý gì? Chẳng lẽ hắn tính tới Vân gia? Tìm phụ thân mặt than để làm gì?

Khúc Lam Y lập tức tối mặt. “Thằng nhóc nhà ngươi…”

Linh cười lớn, hơi thở trên người nhanh chóng triển khai toàn bộ. Khúc Lam Y ngạc nhiên, lập tức tung Ám Nguyên Tố ra bao bọc lại hắn và Vân Phong, ùng ụng mà tới.

“Kẻ nào? Cút ra đây!” Những âm thanh rống giận đồng thời vang lên, hơi thở rải rác càng lúc càng mạnh, mang tính xâm lược rất mạnh, chỉ chốc lát sau, ba ma thú Thần Vương đã cùng tiến về phía này.

“Ta đi đây, Vân tiểu thư, cẩn thận nhé, tạm biệt.” Linh mỉm cười, thân hình loé lên, mang theo hơi thở đột ngột lùi lại, không bao lâu sau, ba ma thú cấp bậc Thần Vương xẹt qua mặt hai người, đợi trong chốc lát, Khúc Lam Y và Vân Phong vọt ra khỏi nơi ẩn nấp, chạy thẳng về phía sơn động.

Dù sao thời gian cũng có hạn, từng giây từng phút đều đắt giá vô cùng.

Hai người lao thẳng về phía sơn động, không gặp bất kỳ trở ngại nào, dọc đường Khúc Lam Y đều dùng Ám Nguyên Tố bọc lấy toàn thân không để lọt ra bất kỳ một hơi thở nào. Cả hai đều hiểu, trong sơn đông này còn một Thân Ngô đại nhân nữa.

Vừa bước vào động, một làn không gian tươi mát phả vào mặt, năng lượng sinh mệnh mãnh liệt ngập tràn trong không khí, hai người thầm mừng rỡ. Toàn thân không khỏi tăng nhanh tốc độ lao vào sâu bên trong.

Sơn động dài hơn hai người nghĩ, di chuyển cả một thời gian dài vẫn chưa thấy điểm cuối, mặc dù quang nguyên tố toả ra càng ngày càng nồng, nhưng vẫn không hề phát hiện ra chỗ của Thân Ngô đại nhân, hay thậm chí là dấu vết của cội nguồn quang nguyên tố.

Chẳng lẽ là ở dưới đất? Vân Phong nhìn mặt đất dưới chân thầm suy tư, nhưng một âm thanh vang lên nhanh chóng cắt đứt suy nghĩ của nàng, đó là âm thanh của cơ thể khổng lồ đang di chuyển. Hai người đưa mắt nhìn nhau, Thân Ngô!

Hai người bắt đầu giảm tốc độ, cẩn thận tiến vào trong, theo suy đoán có lẽ Thân Ngô ít nhất phải là Thần Quân, hai người phải cẩn thận, nếu không vô ý sẽ có hoạ lớn.

Hai người nín thở im lặng, chậm rãi tiến sâu hơn vào trong sơn động, đường trong động vẫn còn rất rộng, có thể thấy cơ thể cực kỳ to lớn, trên đường có rất nhiều dấu vết do in mạnh tạo thành, có thể thấy là do nó cố sức chui vào, khiến sơn động bị mở rộng tới tình trạng hiện nay.

Trong sơn động vang ra âm thanh vang vọng, Vân Phong và Khúc Lam Y tiến lại thêm vài bước, hiện ra trước mặt là một cảnh tượng khác.

Trên mặt đất bằng phẳng trong sơn động, có một con ma thú với thân mình to đùng nằm ngửa ở đó, trên người khoác lân giáp đen nhánh, sau lưng là một cái đuôi to dài, trên đầu là ba cái sừng khá giống với sừng rồng, đôi mắt to như chuông đồng đang nhắm chặt, trông có vẻ đau đớn.

Vân Phong nhíu mày, hình như nó có gì đó sai sai thì phải? Trông không giống như đang nghỉ ngơi lắm, lại giống như là đang kiềm nén đau đớn hơn.

Khúc Lam Y cũng nhìn ra được có chỗ không ổn, hơi thở của con cự thú này rất dồn dập, thậm chí còn hơi yếu ớt, ánh mắt của nó trông rất khổ sở, chẳng lẽ là đang ở đây dưỡng thương?

Đôi mắt như chuông đồng choàng mở ra, mây mù đau đớn trong mắt nhanh chóng tiêu tán, Khúc Lam Y và Vân Phong muốn tránh đi cũng không còn kịp nữa, bị bắt gặp rồi. Ngoài dự đoán của hai người, Thân Ngô chỉ trừng mắt, đầu hơi giật giật, rồi lại nằm sấp xuống đất.

“Con người, các ngươi cũng tới để săn gϊếŧ ta sao?”

Giọng nói thể hiện sự bất lực và tang thương, Vân Phong và Khúc Lam Y im lặng, Thân Ngô lại nhắm mắt, bộ dáng mặc người chém gϊếŧ, “Muốn gϊếŧ thì cứ gϊếŧ đi, bây giờ là cơ hội tốt cho các ngươi gϊếŧ ta, nếu để ta bật lại, kẻ bị săn gϊếŧ sẽ là các ngươi.”

Âm thanh vang vọng trong sơn động, Khúc Lam Y nhíu mày, đây thực sự là cơ hội tốt, cội nguồn quang nguyên tố khẳng định là nằm ở đây, gϊếŧ nó rồi… cũng có thể thuận lợi cướp lấy. Nhưng mà tiểu Phong Phong chắc chắn sẽ không nghĩ thế.

“Ba con ở bên ngoài là để bảo vệ ngươi sao?” Vân Phong hỏi, Thân Ngô chậm rãi mở mắt nhìn nàng, “Nhân loại ngươi có câu hỏi thú vị đấy, chẳng phải ta đã nói rồi sao, đây là cơ hội tốt nhất của các ngươi, nếu không…”

Vân Phong im bặt, ánh mắt nhìn xuống cơ thể Thân Ngô, đột nhiên phát hiện nó ép mình xuống như đang đè lên thứ gì đó, vật kia đang sáng lên lấp lánh, Khúc Lam Y cũng nhìn xuống, hai mắt sáng lên. “Tiểu Phong Phong, quang nguyên tố tản ra từ dưới cơ thể của nó.”

Cội nguồn quang nguyên tố đang được đè bên dưới cơ thể Thân Ngô, Vân Phong nhíu mày, đánh chết hắn không khó, nhưng tình huống nó bị thương như thế hoàn toàn nằm ngoài dự đoán, vả lại Vân Phong cũng không hề có ý đó, nếu không cần phải chém gϊếŧ thì nàng sẽ không làm, chém gϊếŧ không phải là phương án để giải quyết tất cả.

Vân Phong tiến lên một bước, đôi mắt Thân Ngô nhìn chằm chằm vào Vân Phong, nghĩ rằng nàng chuẩn bị ra tay, nhưng nó lại không ngờ rằng nàng chỉ nói, “Tới đây không phải là để gϊếŧ ngươi, chúng ta chỉ tìm đồ thôi.” Thân Ngô ngẩn ra, Vân Phong nói tiếp. “Thứ đè dưới bụng của ngươi là gì thế?”

Vẻ mặt Thân Ngô lập tức biến đổi. Cái đuôi phía sau đột nhiên quất tới, Vân Phong nhạy bén tránh né, cái đuôi dài khổng lồ nện xuống đất, đôi mắt Thân Ngô tràn ngập sát ý, Vân Phong suy nghĩ, sẽ không phải là… thú con của nó chứ?

“Con người, mối quan tâm của ngươi nhiều thật đấy.” Giọng của Thân Ngô giận dữ, Khúc Lam Y lạnh mặt nói, “Nếu muốn gϊếŧ ngươi, thì bất kỳ thứ gì ngươi bảo vệ cũng không được.”

Thân Ngô sửng sốt, thực sự là thế, bây giờ nó đang trọng thương, thực lực của hai nhân loại kia cũng không hề tầm thường, liên thủ lại gϊếŧ nó vẫn được, nó cơ bản không gánh nổi được bất cứ thứ gì.

“Đó là trứng của nó.” Một tiếng nói vang lên bên tai Vân Phong, là giọng của Huyễn Thú Lôi Hệ A Lạc, cả đời Thân Ngô chỉ sinh được một quả trứng, đời sau với nó mà nói quan trọng và quý giá hơn so với bất cứ thứ gì, chỉ đáng tiếc, nó không có khả năng ấp trứng ra.”

“Vì nó bị trọng thương?” Vân Phong hỏi, A Lạc trầm mặc hồi lâu, cuối cùng đáp. “Trong giới ma thú Thân Ngô cũng được coi là cường giả, số lượng rất hiếm hoi, nhưng năng lực tự chữa lành của bản thân lại rất yếu, thời gian để chữa thương rất lâu, cũng không quá hiệu quả.”

Huyễn thú A Lạc lên tiếng khiến Vân Phong rất ngạc nhiên, Huyễn Thú Lôi Hệ thường không nói gì cả, cũng không quan tâm tới chuyện của nàng, nhưng lần này hắn lại lên tiếng, như hàm ý điều gì đó.

“Ta có thể cứu nó sao?’ Vân Phong hỏi, A Lạc im lặng, “Quy luật thế gian sống chết tuỳ ý, cần gì làm điều thừa?”

“Vậy ngươi không cần nói nữa, nếu nó chết đi, chẳng phải đời sau cũng sẽ chết đi sao?”

A Lạc chìm vào im lặng, dường như Vân Phong đã hiểu một chút tâm tư của hắn, hắn không mong đời sau còn chưa ra đời đã chết ở đây, nói như thế cũng là để mình chìa tay giúp đỡ.

Vân Phong nhìn xuống bụng Thân Ngô, lẳng lặng nói, “Trong Tụ Linh tràn đầy năng lượng sự sống, ngươi cũng sẽ không vô cứ chọn nơi này để dưỡng thương, trong thân núi Tụ Linh này có cội nguồn quang nguyên tố, thứ ta muốn tìm chính là nó.”

“Cội nguồn nguyên tố?” Thân Ngô nhíu mày, không rõ lời của Vân Phong, nàng nói tiếp, “Ta không hứng thú với đời sau của ngươi, ta chỉ tới để tìm cội nguồn nguyên tố mà thôi, cội nguồn nguyên tố rất có thể đang nằm ở chỗ khu vực của ngươi.”

Thân Ngô nhìn thoáng xuống mặt đất nơi mình đang nằm, nó nằm ở đây và vì từ đây toả ra một nguồn năng lượng sự sống vô cùng dồi dào, thì ra là do cội nguồn nguyên tố gì đó? Xem ra lời của nhân loại kia là thật.

“Ngươi có thể… dịch người sang một chút không?” Vân Phong hỏi, Thân Ngô sửng sốt lại thấy hơi dở khóc dở cười, bây giờ nó đang bị thương nặng làm gì di chuyển nổi, nếu không thì đã chẳng bày ra cái vẻ mặc con người chém gϊếŧ.

“Xem ra nó không di chuyển nổi rồi, bị thương không hề nhẹ.” Khúc Lam Y nói, hai người nhíu mày, nếu không di chuyển thì làm sao tìm được đây?

“Lam Y, Quang Nguyên Tố có thể chữa thương cho nó không?” Vân Phong hỏi, Khúc Lam Y bất đắc dĩ đáp lại, “Chính nó còn đang đè trên cội nguồn nguyên tố, nếu quang nguyên tố thực sự có tác dụng, nó đã sớm hoạt động tự nhiên lại được rồi. Trị liệu bằng nguyên tố hình như không có tác dụng với nó.”

Vân Phong nhướng mày, năng lượng nguyên tố không có tác dụng? Xem ra đúng thực như A Lạc nói, khả năng tự hồi phục của họ rất yếu, vậy còn chất thuốc thì sao? Dược tề sinh mạng chắc là có hiệu quả với nó nhỉ, cổ tay Vân Phong lộn vòng, mấy bình chất thuốc sinh mạng lập tức xuất hiện trong tay, Khúc Lam Y thấy thế trợn tròn mắt, tiểu Phong Phong không phải là tính…

Vân Phong tung người nhảy lên, đáp xuống trước mặt Thân Ngô, Thân Ngô trợn tròn mắt, thấy Vân Phong đột nhiên vươn tay banh miệng của nó ra. Nhân loại này tính làm gì? Vẻ mặt Thân Ngô tràn ngập khϊếp sợ. Vân Phong đẩy miệng nó ra rồi dốc hết mấy bình dược tề sinh mạng xuống, Thân Ngô ùng ục mấy tiếng nuốt xuống bụng.

“Ngươi…” Thân Ngô cảm nhận được rất rõ Vân Phong vừa đổ vào miệng nó thứ gì đó, nàng mỉm cười, “Nếu dược tề sinh mạng cấp bậc Tông Sư mà còn không có tác dụng với ngươi nữa thì ta cũng chịu rồi.”

Thân Ngô sửng sốt! Cấp bậc Tông Sư? Nhân loại này là Dược Tề Sư cấp bậc Tông Sư?

Chất thuốc sinh mạng chảy xuống bụng, bắt đầu phát huy công dụng rõ rệt, Thân Ngô cảm nhận được vết thương mình đang có dấu hiệu khép lại. Nó nhìn về phía Vân Phong, cuối cùng thầm thì, “Mặc dù không biết tại sao ngươi lại cứu ta, nhưng nhân loại, ta vẫn muốn nói cảm ơn ngươi.”

Vân Phong mỉm cười, thêm một người bạn bớt đi một kẻ thù, kết bạn với ma thú sẽ có được lợi ích không nhỏ.

Thương thế hồi phục hiển nhiên không thể một sớm một chiều là có thể giải quyết được, Linh đã dẫn ba con ma thú Thần Vương đi, không biết bây giờ đã về chưa, chỉ là bây giờ tình hình bên trong động khá là hoà bình, Thân Ngô nhờ Vân Phong nhặt mạng về lại cái mạng nên sẽ không làm gì nàng.

Ma thú rất coi trọng ân tình, chỉ cần có ân nó nhất tịnh sẽ ra tay tương báo, chì cần giúp đỡ nó sẽ đáp lại nhiều hơn rất nhiều.

Vân Phong và Khúc Lam Y tạm thời ở lại sơn động không có ý định ra ngoài, trong thời gian này Vân Phong lại rót lên mấy bình chất thuốc, thương thế của Thân Ngô rõ ràng có chuyển biến tốt, mười ngày trôi qua, dưới hiệu quả hồi phục cường đại của dược tề sinh mạng, Thân Ngô cuối cùng cũng có thể đứng dậy hoạt động.

“Rầm rầm.” Móng vuốt đồ sộ vỗ xuống đất, than hình to lớn của Thân Ngô đứng dậy, một bóng đen phủ xuống đỉnh đầu Vân Phong, nếu lúc này Thân Ngô mà trở mặt, rất có khả năng sẽ kết liễu được Vân Phong và Khúc Lam Y.

Khúc Lam Y vẫn không hề buông lỏng đề phòng, Thân Ngô đứng lên, khẽ nheo mắt, “Bây giờ thương thế của ta đã hồi phục hơn phân nửa rồi, muốn gϊếŧ các ngươi cũng có thể đấy?”

Khúc Lam Y khẽ nhíu mày, Vân Phong cũng bật cười, “Vậy sao? Vậy chi bằng để thương thế hồi phục hoàn toàn đi, chúng ta đánh một trận.”

Thân Ngô ngẩn ra, sau đó lắc đầu, “Nhân loại này hành động thật khó hiểu.”

Thân Ngô đứng dậy, Vân Phong có thể nhìn thấy được thứ phía dưới bụng của nó, thực sự là một quả trứng, quả trứng khá to lớn, cao gần nửa người Vân Phong. Thân Ngô dùng vuốt đẩy nó sang một bên, cũng dời người mình đi, Vân Phong lập tức hiểu ý của nó, cùng Khúc Lam Y tiến lên phía trước, cẩn thận kiểm tra khu vực này.
« Chương TrướcChương Tiếp »