Tư Hạ đang do dự vài giây giữa việc đi cáo trạng hay ngồi xem diễn, cuối cùng dứt khoát lựa chọn xem diễn.
Dù sao lần này tiểu trà xanh đẩy cũng không phải là cô.
Là đẩy bạch nhãn lang dự bị.
Cô thích nhất là xem chó cắn chó, a không đúng.
Cô thích nhất là xem tiểu trà xanh cắn bạch nhãn lang!
Quyết định xong, Tư Hạ chống cằm, dựa nghiêng nghiêng vào cửa sổ xe, bắt đầu xem diễn.
Cho đến khi…
“Bình An! Cẩn thận!”
“Bình An! Né ra!”
Động tĩnh từ bên ngoài xe truyền đến, Tư Hạ nhíu nhíu mày.
-
Bên ngoài xe.
Lưu Tinh té lăn trên mặt đất, nhìn tang thi chó đang nhào đến, dùng sức tóm lấy Sử Bình An đang đứng gần.
Sử Bình An muốn đá văng hắn ra, nhưng Lưu Tinh thuận tay ôm cẳng chân của hắn, khóc lóc cầu xin: “Cứu tôi, cầu xin anh cứu tôi với.”
Sử Bình An vốn dĩ cũng định cứu hắn, nhưng chân bị hắn ôm lấy không thoát ra được, hành động cũng không tiện, càng đừng nói cứu người.
“Buông tay!” Sử Bình An muốn ném hắn ra, ngặt nỗi hắn ôm chặt cực kì.
Mấy người Tần Niên nhìn thấy tình trạng của Lưu Tinh, vừa định hỗ trợ, tang thi chó đã nhào tới.
“Bình An! Cẩn thận!”
“Bình An! Né ra.”
Bộ mặt thối rữa mang theo mùi tanh tưởi của con tang thi chó đã gần trong gang tấc, Sử Bình An theo bản năng mà đá qua.
Không ngờ đá không trúng.
Lưu Tinh bị dọa choáng váng, buông lỏng chân Sử Bình An.
Tang thi chó nhào về phía hắn bắt đầu cắn xé.
“A, cứu tôi!” Lưu Tinh dùng tay đẩy tang thi chó ra, vừa đẩy, vừa liều mạng kêu to.
Mấy người Tần Niên nhìn nhau, thừa dịp này lấy ra chủy thủ vọt lên.
-
[ Đã mở ra nhiệm vụ đặc biệt, Tư Hạ tiểu thư hãy đánh chết tang thi chó, sau khi nhiệm vụ thành công, khen thưởng một chiếc nhà xe, nhiệm vụ thất bại bị trừng phạt điện giật cấp 2!]
Trong xe, Tư Hạ đánh ngất Lạc Ngang từ phía sau, định chuẩn bị xuống xe xem thử, thông báo của hệ thống trà xanh đã vang lên.
[Tư Hạ tiểu thư, mau đi hoàn thành nhiệm vụ, người ta sẽ tiêu trừ ký ức thay cô.]
Sau khi hệ thống trà xanh biết quá khứ của Tư Hạ, đặc biệt cảm thấy đau lòng cho cô.
Lúc này sợ cô nhàm chán, cố ý tuyên bố nhiệm vụ để cô đi gϊếŧ tang thi chó.
Nó chính là một hệ thống nhỏ tri kỷ!
“Ừm.” Tư Hạ lên tiếng, rút đại khảm đao yêu quý từ trong ba lô, xách theo đao đi ra ngoài.
Hệ thống trà xanh: […… ]
Lãnh đạm như vậy làm cái gì?
Không cảm tạ thống sao?
-
Cảnh tượng Lưu Tinh bị tang thi chó cắn xé có thể nhìn thấy từ trong xe, trước khi Tư Hạ xuống xe, nhìn thoáng qua Lâm Niệm Niệm.
Lâm Niệm Niệm đang chuyên chú nhìn bên ngoài, ánh mắt cô ta tràn đầy hưng phấn.
Tư Hạ: “……”
Tiểu trà xanh biếи ŧɦái?
Thật đáng sợ nha!
Tư Hạ xách theo đao, vòng qua phía trước Lâm Niệm Niệm đi xuống.
Lâm Niệm Niệm nhìn thấy cô đi xuống, trong mắt càng là hưng phấn.
Tư Hạ cũng đi xuống?
Thật đúng là đi tìm chết.
Ha ha ha, hôm nay hai cái người cô ta căm ghét sẽ chết.
Không, không đúng.
Con tang thi chó kia thoạt nhìn rất mạnh, nói không chừng bọn họ đều phải chết!
Thật tốt quá!
Nghĩ vậy, Lâm Niệm Niệm quay đầu lại nhìn trong xe, trong xe chỉ còn Lạc Ngang đang hôn mê ở hàng ghế sau.