Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thiên Tài Cuồng Thiếu Đích Nam Thê

Chương 52: Tung tích của băng linh

« Chương TrướcChương Tiếp »
Chương 52: Tung tích của băng linh

Tác giả: Phong Nhã

Edit: Tử Đằng

__________

Nghe những nghi hoặc của Chiêm phu nhân, Hách Nghị giải thích: "Tuy là độc dược nhưng nó vẫn có tác dụng, hiện tại cháu cần thứ này, không biết phu nhân có thể cho cháu biết tung tích của nó không?"

"Tất nhiên là được. Ở Nhạn Băng thành. Bác tình cờ biết được thứ này, sau đó mua lại từ tay một người. Bất quá bác nghe nói rất khó để thu thập Lăng Hương. Người ta nửa năm mới thu một lần rồi bán cho bác. Lúc trước họ đã bán cho bác rồi, hiện tại cháu hỏi tìm có khả năng sẽ không có, phải đợi thêm một hai tháng nữa."

Chiêm phu nhân đem vị trí của Lăng Hương nói cho Hách Nghị, thuận tiện nhắc nhở hắn một chút.

"Tạ ơn phu nhân đã cho cháu biết nơi có Lăng Hương, những chuyện khác cháu sẽ tự lo liệu được." Chỉ cần biết băng linh ở đâu, hắn sẽ có cách đem nó về.

Chiêm phu nhân nói người kia nửa năm mới thu thập một lần là bởi vì băng linh tồn tại ở nơi cực lạnh, người bình thường chắc chắn không thể ở đó trong thời gian dài. Phỏng chừng mỗi lần thu thập băng linh người đó phải mất vài tháng an dưỡng vì bị tổn thương do giá rét gây nên. Đó cũng là lí do tại năm nửa năm mới có một lần.

Không trách được giá Lăng Hương lại đắt như thế, người bán kia quả thực là dùng cả tính mạng để thu thập được nó, giá trị của món hàng này nằm ở đó.

"Cũng được. Giá Lăng Hương rất đắt, nếu cần, bác có thể giúp cháu một tay." Chiêm phu nhân rất yêu thích Hách Nghị, cũng rất thưởng thức hắn, nếu có việc cần bà giúp đỡ, bà sẵn sàng đồng ý.

"Cảm ơn ý tốt của phu nhân. Nếu cần sự tương trợ cháu cũng sẽ không khách khí đâu ạ." Lời này nói sao cũng là lời khách sáo, chuyện băng linh hắn hiển nhiên là biết cách thu thập mà không phải trả bất kì một khoản phí nào.

Bất quá ai mà biết được tương lai ra sao. Ăn nói khéo léo sẽ không làm tiệt đường sống của mình a.

Hách Nghị vốn định sau khi Chiêm phu nhân cho hắn biết tung tích của băng linh thì sẽ xem như đó là phí chữa bệnh. Hiện tại hắn nói với phu nhân bà lại không đồng ý, nhất quyết bảo Chiêm Thanh mang tiền trả cho hắn.

"Một tin tức nhỏ nhặt như thế sao có thể xem như tiền chữa trị được chứ. Nên trả thì phải trả, bằng không bác sẽ thấy áy náy." Chiêm phu nhân kiên định nói, Hách Nghị vẫn còn muốn cự tuyệt thì Chiêm Đình lên tiếng: "Bác gái, không sao đâu. Con biết số thẻ của Hách Nghị, chúng ta có thể trực tiếp đem tiền chữa bệnh gửi vào tài khoản của em ấy là được."

Bà chị này nói như vậy, Hách Nghị cũng không thể cự tuyệt được nữa.

Đinh Hiên bên cạnh lại một lần nữa sùng bái nhìn Hách Nghị, thiếu gia thật lợi hại!

Chiêm phu nhân không hỏi Hách Nghị yêu cầu phí chữa trị bao nhiêu, trực tiếp bảo Chiêm Thanh gửi vào thẻ của hắn năm triệu. (~16,687,401,822 VNĐ)

Bà cảm thấy đáng giá, vô cùng đáng giá.

Giờ phút này Đinh Hiên còn chưa biết tiền trong thẻ của mình một lần nữa tăng vọt. Cậu từ một phú ông nhỏ nháy mắt biến thành triệu phú.

Buổi trưa Hách nghị cùng Đinh Hiên lưu lại Chiêm gia ăn cơm trưa, trước khi dùng bữa Chiêm Đình không ngừng vây quanh Đinh Hiên nói chuyện. Cô cảm thấy Đinh Hiên thật ngoan ngoãn, một mực im lặng ở bên cạnh Hách Nghị, cũng không quấy rầy hắn, hơn nữa tướng mạo trông thật đẹp mắt, thanh tú suất khí, có điều hơi gầy, cường tráng hơn một chút nữa thì tốt.

"Ở nhà Hách Nghị có hay bắt nạt em không?" Chiêm Đình ngồi bên cạnh Đinh Hiên hỏi.

Ở trước mặt Chiêm Đình Đinh Hiên có chút xấu hổ, cậu đỏ mặt cười nói: "Thiếu gia rất tốt, sẽ không bắt nạt em."

"Nhưng mà, chị nghe tiểu Hà nói lúc ở trường thằng nhóc này thường ăn hϊếp em, bắt em quỳ xuống đất, quỳ cả tối? Người như vậy em còn nói là tốt?" Chiêm Đình hướng về phía Hách Nghị, ném cho hắn một ánh mắt bất thiện. Hách Nghị bất đắc dĩ đỡ trán, hình tượng ác ma thiếu gia này cũng thật quá sâu sắc đi, mọi người ai cũng biết.

"Trước đây có lẽ là do thiếu gia nhất thời chưa tiếp nhận được chuyện cùng em lập hôn thú, thế nhưng về sau thiếu gia không còn đối xử với em như vậy nữa. Anh ấy thật sự rất tốt." Đinh Hiên một lần nữa nói tốt cho Hách Nghị, tựa hồ sợ Chiêm Đình bọn họ nghĩ hắn là một người xấu xa.

Chiêm Đình thấy Đinh Hiên vội vàng giải thích thì có chút bất ngờ. Cô nhìn ra được Đinh Hiên là thật tâm với Hách Nghị, bằng không sẽ không theo sát hắn, thay hắn nói những lời tốt đẹp như vậy.

Cô cười cười, sau đó đặc biệt trượng nghĩa nói một câu: "Vậy thì tốt, nếu cậu ta dám bắt nạt em thì cứ tìm chị Đình đây, chị sẽ thay em chủ trì công đạo."

Đinh Hiên cười, không nói gì, chỉ đưa mắt nhìn Hách Nghị.

Thấy Hách Nghị đang nhìn mình chằm chằm, cậu có chút ngượng ngùng dời tầm mắt, làm bộ như đang thưởng thức bài trí của căn phòng.

Sau khi ăn cơm xong Hách Nghị dẫn Đinh Hiên rời đi.

Chiêm phu nhân vẻ mặt hòa ái nhìn bóng lưng của hai người bọn họ, nói: "Hai đứa nhỏ này đều rất tốt. Không biết chúng có tiếp tục sống chung như vậy hay không, hay là chờ thời cơ để thoát ly khỏi ràng buộc của Hách gia, làm thủ tục ly hôn, mỗi người bắt đầu cuộc sống mới."

Chiêm Đình nghe những lời này không khỏi lên tiếng: "Con cảm thấy hai đứa tụi nó rất xứng đôi, không ly hôn cũng có thể xem như là chuyện tốt."

"Chuyện của bọn họ chúng ta không hiểu được, chuyện hợp tan bọn họ tự có suy nghĩ của riêng mình." Chiêm Thanh nói ra một câu xua tan mối bận tâm của Chiêm phu nhân cùng Chiêm Đình.

Chiêm phu nhân thở dài nói: "Ở cùng nhau như vậy trái lại cũng không phải chuyện xấu gì."

Bà nói như vậy khiến Chiêm Thanh, Chiêm Bình, còn có cả Chiêm Đình đều kinh ngạc, chỉ nghe Chiêm Đình lên tiếng: "Bác gái, bác tiếp thu được chuyện hai người con trai cùng kết hôn với nhau?"

Chiêm phu nhân buồn cười nhìn Chiêm Đình: "Nếu như là hai đứa nhỏ đó, bác khẳng định có thể tiếp thu được."

Mấy người còn lại đều ăn ý bật cười.

Tử Đằng: Mình cũng thấy hai người họ rất xứng đôi, em thụ không có yếu đuối đâu nhé, ẻm có thể làm tất cả vì Hách Nghị đấy >_< Ẻm chính là thâm tàng bất lộ thụ đấy :3
« Chương TrướcChương Tiếp »