Chương 21: Em trai biệt nữu
Hách Nghị vẫn không quên lời hứa với Đinh Hiên. Ngay hôm sau hắn lần nữa mò tới điện thoại, gọi vào dãy số thứ hai trong danh bạ, chính là số điện thoại của em trai hắn, Hách Vũ.
Thời điểm được nối máy, hắn nhạy bén nhận ra Hách Vũ ở đầu dây bên kia bởi vì hắn gọi tới mà kích động. Hắn loáng thoáng nghe được tiếng đồ rơi vỡ trên đất. Vài giây sau một thanh âm hờ hững truyền đến. À há. Thằng nhóc này rõ ràng là trong ngoài bất nhất, không biết là giống ai?
"Gọi tui chi?" Nghe giọng điệu chất vấn dữ dằn của Hách Vũ, Hách Nghị bất đắc dĩ đỡ trán, sau đó mở miệng đáp: "Giúp anh một chuyện."
"Có phải là hết tiền xài rồi không? Bao nhiêu, nói nhanh đi!"
Nghe thấy ngữ khí phẫn nộ xen lẫn lo lắng của Hách Vũ, Hách Nghị đột nhiên minh bạch. Nhóc này khẳng định là biết chuyện thẻ ngân hàng của hắn bị đóng băng nên vẫn luôn lo lắng hắn làm sao mà sống sót ở bên ngoài. Nhưng mà bị áp lực vô hình của gia tộc nên không thể không làm ra vẻ ghét bỏ anh hai, chỉ có thể chờ anh hai chủ động tìm đến. Chắc cu cậu phải nhẫn nhịn dữ lắm đây. Bằng không cũng không gấp gáp đến độ này, chưa chờ hắn nói hết câu liền xa xả hỏi cần bao nhiêu tiền.
Hách Nghị khẽ cười, em trai này càng ngày càng cho hắn ấn tượng tốt.
Tuy rằng ở trước mặt hắn lúc nào cũng hung tợn như con hổ con...
"Không phải vì tiền. Anh còn tiền xài. Cậu giúp anh tìm cách rút học bạ của Tiểu Hiên, thu xếp cho em ấy chuyển trường." Hách Nghị nói ra mục đích của hắn.
"Cái gì?! Chuyển trường? Chỉ vậy thôi hả?" Hách Vũ chưa từ bỏ ý định, hỏi tới.
"Ừa, chỉ có vậy." Nụ cười trên môi Hách Nghị càng lúc càng lớn. Thằng nhóc này thật biết điều, xác thực so với chủ nhân thân thể này tốt hơn nhiều lắm.
"Vậy anh cũng muốn rút học bạ à? Chờ chút. Không đúng. Ê, sao hai tháng nay không đi học hả? Anh là muốn tạo phản đúng không? Sắp thi tốt nghiệp tới nơi mà còn không chịu đi học. Có còn muốn tốt nghiệp nữa không hả?" Thân là em trai, mà lại đi giáo huấn anh mình, không biết hắn với nhóc này ai mới là anh nữa.
"Cậu biết là anh không thích đi học mà. Ngồi trong lớp chỉ tổ phí thời gian. Không bằng ra đường làm chút gì đó." Hách Nghị không hề che giấu mà biểu đạt ra hắn đối với chuyện học hành không hứng thú, càng không đi thi cái gì mà tốt nghiệp, đại học gì đó.
"Anh! Anh! Anh làm tui tức chết aaa! Tui không thèm quản anh nữa! Ê khoan. Anh bây giờ làm gì? Tui nghe người ta nói anh bắt Đinh Hiên đi làm công đem tiền về cho anh xài, có đúng như vậy không? Anh có còn là con người không hả? Nếu không thích cậu ta thì cũng đừng có giày vò cậu ta như vậy chứ! Tốt xấu gì cậu ta cũng là... cũng là... Là..."
Hách Vũ muốn nói, Đinh Hiên tốt xấu gì cũng là vợ anh. Cơ mà không cách nào nói ra thành lời được. Anh hai vô duyên vô cớ cưới một nam nhân về làm vợ, nguyên nhân là gì đương nhiên cậu biết. Anh hai chính là bị hãm hại. Nhưng mà có thể làm được gì đây? Ai có thể thay bọn họ ra mặt?
"Yên tâm đi. Không như cậu nghĩ đâu. Anh sẽ đối tốt với Tiểu Hiên." Hách Nghị dùng ngữ khí ôn hòa bảo đảm.
Đầu dây bên kia nửa ngày đều không có tiếng đáp lại. Có thể Hách Vũ không ngờ rằng sẽ có một ngày anh hai sứt sẹo của cậu lại dùng giọng điệu đứng đắn đó nói chuyện với cậu. Phải biết rằng ông anh này ngày thường đều là một bộ dáng cà lơ phất phơ, không bao giờ nói chuyện đàng hoàng. Chính là một giây trước tên này vừa dùng ngữ khí ngông cuồng tự đại nói với cậu không muốn đi học, một giây sau lại đột nhiên thay đổi. Chờ chút nha, cậu chưa thích ứng kịp.
"Ai thèm quan tâm anh làm gì. Chuyện học bạ tui sẽ xử lí. Muốn chuyển trường nào nói tui biết. Tui sẽ làm êm xuôi. Không còn chuyện gì nữa thì cúp máy đây."
Nói xong không chờ Hách Nghị đáp lại đã vội vã ngắt máy.
Hách Nghị bất đắc dĩ lắc đầu, thầm nghĩ nhóc con này quả nhiên mang thuộc tính biệt nữu.
Hắn cất điện thoại, quay người vào nhà thì thấy Đinh Hiên đứng ở cửa kích động nhìn hắn. Hiển nhiên là cậu ấy đã nghe được cuộc trò chuyện giữ hắn và Hách Vũ.
Hắn vốn dĩ cho rằng mình đã hứa thì thực hiện lời hứa là chuyện đương nhiên, lại không nghĩ đến Đinh Hiên vì câu nói 'Anh sẽ đối tốt với Tiểu Hiên' mà kích động.
Chương 22: Tâm tư bất tri bất giác chuyển biến