Còn về truyện này thì mình sẽ thông báo trước là mình có set vip, nhưng bởi vì mình biết là tay nghề mình còn non nên mình sẽ chỉ set vip mở khóa tất cả các chương là khoảng 35000 VNĐ trở xuống thôi. Mong mọi người ủng hộ ạ! <3 ____________________________________________________________________________________________________________________
Túc Mạc không nói chuyện, đứng nhìn hắn vẫn còn ngẩn ngơ, "Cậu không qua đây được à?"
Hồng Quả Quả cam chịu chạy tới, vừa bước vào vòng tròn kỳ lạ, hắn thấy triệu hoán sư sắp tung ra một kỹ năng, Phong Ưng xác định địa điểm rồi giúp hắn gánh lấy một phần thù hận từ lũ quái vật. Hắn cố gắng gϊếŧ chết mấy con quái gần mình, cuối cùng đứng ở tọa độ đã chỉ định thì thấy plugin nhắc nhở hắn rằng bây gờ hắn đang kéo sự hận thù từ ba con quái vật hoang dã.
"Đứng lên rồi tự lo liệu đi." Túc Mạc kêu Phong Ưng kéo lũ quái vật đi, ngay sau đó tất cả quái vật đều trở lại vị trí ban đầu.
Hồng Quả Quả đặt bông hoa trị liệu dưới chân và lo lắng kêu lên: "Chờ đã! Đại ca! Đừng có kéo quái đến chỗ này!"
Phong Ưng bỗng nhiên biến mất, một vài con quái vật hoang dã di chuyển quá xa, và bây giờ chúng bị tách rời khỏi vị trí ban đầu, chỉ biết đứng yên một chỗ.
Hồng Quả Quả vốn tưởng rằng hắn sẽ kéo một đống quái đến và thậm chí còn hình dung ra cái chết của bản thân, sợ hãi tột độ đến mức điên cuồng đặt một tấm chắn ba tầng trị liệu lên người, thì đột nhiên phát hiện ra rằng sự hận thù kéo trên người vẫn là ba con quái vật hoang dã lúc ban đầu, và bởi vì một lý do kỳ lạ nào đó mà những con quái còn lại phớt lờ hắn.
“Sợ cái gì?” Túc Mạc chậm rãi đi trở về vị trí ban đầu, “Vào trận vẫn còn có ảnh hưởng của phạm vi chiến đấu cơ mà, cái vị trí cậu đứng chỉ có thể kéo 3-4 quái vật đến đó, không chết được đâu.”
Lúc này hắn mới để ý, vị trí này hẻo lánh, và có một tảng đá lớn phía trước, ngăn cách với khu vực quái vật hoang dã ở trung tâm.
Hồng Quả Quả thở phào nhẹ nhõm, nghĩ đến tận đâu đâu rồi lại bồi hồi trong lòng, "Đại lão à, tuy đây là game ba chiều và cậu đã tính toán để đảm bảo an toàn, nhưng tôi thấy cậu nên biết hệ thống Thiên Nhãn cũng sẽ cho thấy vị trí của địch bằng chấm đỏ trên bản đồ ... "
Tô Mạt: "Hả?"
Hồng Quả Quả: "Trên bản đồ thu nhỏ kia ..."
Khi vừa đặt mắt lên tấm bản đồ nhỏ, hắn đột nhiên sững sờ, "Chờ đã ... chồng lên ???"
Trên bản đồ thu nhỏ, có nhiều chấm đỏ tượng trưng cho những con quái vật màu đỏ, và chấm xanh đại diện cho hắn đang chồng lên một trong những chấm đỏ, nhìn rất lờ mờ.
"Tôi đã hỏi bộ phận chăm sóc khách hàng rồi, hình như hệ thống Thiên Nhãn cũng hiển thị địa điểm với một cái biểu tượng màu đỏ. Mặc dù logo này hơi khác với logo của quái vật hoang dã, nhưng nếu không nhìn kỹ thì sẽ rất khó nhận ra", Túc Mạc vỗ vỗ tay. "Mà đây là điểm hạn chế trong pham vi tấn công của quái. Cậu đang đứng ở đây, và trừ khi chúng trực tiếp đến đây, rất khó để chúng tìm thấy cậu. Vậy nên cứ yên tâm mà đứng trong đó đi."
Hồng Quả Quả đang trong trạng thái hơi mơ màng. Sau khi nhìn vào vị trí của mình trên bản đồ nhỏ, hắn đi vài bước sang trái và phải và nhận thấy rằng ngay sau khi rời khỏi tọa độ này, điểm trên bản đồ nhỏ trở nên rất rõ ràng.
"... Làm thế nào mà cậu có tìm thấy thứ này vậy? Cũng quá thần kỳ đi ?! "
Su Mo thực sự không thấy điều này là thần kỳ hay gì cả, việc điểm hạn chế phạm vi tấn công của quái vật hoang dã đã được cố định là điều cậu nhận thấy khi đi farm quái lần trước.
Nhờ thói quen cá nhân nên cậu rất thích nhìn vào bản đồ thu nhỏ có sẵn của Thiên Hoàn để xác định vị trí, vì vậy cậu rất nhạy cảm với những thay đổi về tọa độ, đặc biệt là những thay đổi về những vị trí đặc biệt.
"Hai người đánh quái thì sẽ chậm hơn một chút, nhưng đạt tới 200 / s đầu ra cũng không có vấn đề gì ..." Túc Mạc chưa kịp nói xong đột nhiên nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc, "Không đúng."
Hồng Quả Quả: "?"
Túc Mạc nhìn thấy pháp sư.
Khu vực quái vật hoang dã này đúng là một góc hẻo lánh, ít quái vật và nhiều chướng ngại vật, không có lợi cho việc đánh quái theo đội, nói chung sẽ không có đội nào đến đây. Vì vậy, khi pháp sư dừng lại để farm quái vật, cậu ngay lập tức nhận thấy hoạt động của trận pháp ma thuật từ người kia.
Ngay cả khi đối phương giấu ID, Túc Mạc vẫn nhận ra anh ngay từ cái nhìn đầu tiên.
“Đánh chung không?” Túc Mạc hỏi.
Hồng Quả Quả: "Gì cơ?"
Túc Mạc lập tức gửi lời mời đội ngũ, chỉ thấy người nọ dừng lại nửa giây, sau đó xuất hiện thêm một người trong đội.