Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thiên Tài Chiến Lược

Chương 30: Đại ca à, tôi sẽ chết thật đấy (3)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Không nghe thấy âm thanh nào khác trong căn phòng yên tĩnh nữa, Nhạc Nhạc tiếp tục rơi vào trạng thái sạc không hoạt động, và màu sắc duy nhất hiện lên trong bóng tối đến từ phía bên kia của quang não.

Chu sư huynh đột nhiên phát giác có gì đó không ổn, "Lúc này sao còn chưa ngủ? Trước 11 giờ còn chưa đi ngủ sao?"

“Đã thay đổi rồi, bây giờ là 12 giờ.” Túc Mạc nhíu mày, “Gần đây em hay chơi game.”

Chu sư huynh cho rằng Túc Mạc vẫn đang chơi những trò chơi nhẹ nhàng trên quang não. Khi còn ở trong phòng thí nghiệm, Túc Mạc vẫn luôn thích chơi những trò chơi trí tuệ đó. Anh nói tiếp: "Phòng thí nghiệm hiện tại ở trường đang sửa sang lại, nghỉ một thời gian cũng được. Tranh thủ thời gian này nghỉ ngơi nhiều một chút, chờ anh đi viện nghiên cứu, nếu gặp được mấy vị đại nhân kia thì xin chữ ký xin phép cho em."

Túc Mạc cười: "Được rồi, cám ơn anh."

Chu sư huynh còn nói với Túc Mạc những gì anh ấy đã thấy trong quá trình khảo sát, sau đó gửi email cho cậu những tài liệu liên quan, cuối cùng yêu cầu Túc Mạc nghỉ ngơi sớm và cúp máy. Tuy nhiên, Túc Mạc bây giờ bị mất ngủ, ngồi trên giường lật xem email, sau khi ngắm nhìn khung cảnh đặc biệt và lộng lẫy của thiên hà ngoài hành tinh này, cậu sững sờ, cuối cùng bấm vào vòng kết bạn.

Hầu hết những bức ảnh Khoảnh khắc hiện lên trong quang não đều là những phương châm sống của các giáo sư, hoặc những bức ảnh phong cảnh của các ông bà khác trong khu gia đình ... Đột nhiên, Túc Mạc nhìn thấy một bức ảnh chụp màn hình rất đặc biệt.

——Đó là ảnh chụp màn hình trò chơi của Thiên Hoàn.

Những suy nghĩ lộn xộn trong đầu dường như được sắp xếp ngay lập tức, kéo anh ra khỏi đống hồi ức không mấy vui vẻ kia.

Cậu đột nhiên phá lên cười và nhấn nút thích lên dưới ảnh chụp màn hình đó.

"Túc Mạc, hãy bằng lòng với chính mình." -

***

Hồng Quả Quả ngồi xổm ở trước cổng trạm của môn phái Ngự Linh Cư, dựng một cái quầy hàng tạm bợ, ngơ ngác nhìn những người chơi khác ở bên ngoài.

Hắn lên mạng lúc mười giờ sáng, vừa lên mạng giấu ID chuẩn bị xông vào mấy tiểu đội hỗn loạn tranh thủ đánh quái, kết quả còn chưa đánh được vài phút thì người của Chúc Thiên truy đuổi đến khu vực an toàn.

Trò chơi Thiên Hoàn có một cơ chế đặc biệt rất rác rưởi. che giấu ID có thể làm người khác khong nhìn thấy ID của mình, nhưng một khi bị ai đó đánh chết hoặc gϊếŧ chết người đó thì cả hai sẽ xuất hiện trong danh sách kẻ thù của nhau, vậy nên chỉ cần một trong hai sử dụng được kỹ năng Thiên Nhãn thì có thể thấy ID trong đám đông ngay lập tức. Hồng Quả Quả không ngờ rằng tên chiến sĩ Không Rời Không Bỏ kia, đúng như tên ID của mình, thủy tinh tâm đến mức không rời không bỏ, luôn chung thủy mà chạy theo truy đuổi hắn với cái lý do hết sức hoa mỹ là để báo thù. Chuyện đã hết trong ngày hôm trước rồi mà thậm chí bây giờ tên điên kia còn phái người ngồi xổm chờ hắn ló mặt ra.

Đó đúng là sơ suất của hắn thật, hôm qua bị một nhóm người được phái ra gϊếŧ chết.

Bây giờ chỉ cần hắn đυ.ng phải người nào đó trong Chúc Thiên trên đường thì chỉ có thể quay trở lại khu vực an toàn và mặt xám mày tro mà trốn đi, không thể nào mở hàng để bán được, đối với thương nhân như hắn mà nói thì đúng là đả kích trí mạng.

Thế là hắn đợi từ sáng đến 2 giờ chiều, cũng không đợi được vệ sĩ tốn 8 bao thức ăn cao cấp kia lên mạng.

“Chủ hàng có thể giảm giá nguyên liệu này được không?” Một người chơi chạy đến và hỏi.

Hồng Quả Quả hữu khí vô lực đáp lại: "Được rồi, giảm 1%."

Người chơi nói: "Rẻ hơn được không! Sao chỉ giảm 1% vậy, nếu là 20% tôi sẽ mua ngay."

Hồng Quả Quả nói: "Nguyên liệu ở khu tân thủ này khó kiếm lắm anh ơi, bán giá 99% như thế này là đã lỗ lắm rồi đấy, đến chỗ người quen tôi cũng cho hạ giá thấp đến thế này đâu. Chốt giá 99 đồng vàng, anh có muốn mua không? "

Người chơi kia do dự một lúc, nhưng cuối cùng vẫn mua nó.

"Haizz, kiếm tiền không dễ, luyện được một cái tiểu thương đi buôn quả thật đúng là làm khó nhau quá rồi.” Hồng Quả Quả thở dài, chợt nhìn thấy một thanh niên đang đứng trước cửa gian hàng.

Thanh niên kia ăn mặc một thân bố sam, chỉ có cổ tay lộ ra nhìn rất tinh xảo. Lúc này cậu đang ngồi chồm hổm trước gian hàng, cầm một nguyên liệu lên xem xét, "Không tệ, tố chất gian thương tốt đấy, bán nguyên liệu vốn 80 đồng vàng với "giá thấp bất ngờ" 99 đồng vàng, và thế là trong túi đã có thêm 19 đồng vàng trục lợi rất dễ dàng. Nghe có vẻ con đường làm giàu của cậu nhanh đấy nhỉ. Sao còn đặt ID là 14 hào nữa thế, tính giả nghèo à?"
« Chương TrướcChương Tiếp »