Chương 27: Tự cầu phúc đi (4)

"Đại khái có thể hiểu là như thế này. Kỹ năng chủ động rất mạnh cho nên cậu chỉ có thể học một cái. Kỹ năng bị động là trạng thái, cậumang theo bao nhiêu thú cưng thì cậu sẽ có bấy nhiêu kỹ năng bị động." Hồng Quả Quả nói: "Nói chung, kỹ năng chủ động tốt hơn trong trận chiến, nhiều hơn một chiêu thức có thêm một cơ hội để chiến thắng, còn nhiều kỹ năng bị động thì nghe khá vô vị, bởi vì nó thay đổi ngẫu nhiên tùy theo chức nghiệp môn phái của cậu, bây giờ cậu thuộc hệ triệu hoán thì cũng có khả năng nhận được mấy cái trạng thái của hệ trị liệu. Đừng nhìn nó như thể là mấy cái kỹ năng tuyệt vời, học cách sử dụng chúng đã, mà trước đó còn phải thích ứng và kiểm soát hoàn toàn nữa, chính là khó càng thêm khó. ”

Kiếm sĩ hỏi, "Đại lão đã có được kỹ năng bị động của mình chưa?"

“Chà.” Túc Mạc đóng lại thanh kỹ năng, “Khá tốt, may mà có thể sử dụng được.”

Có một kỹ năng bị động trên cơ thể của cậu là ẩn toàn bộ trạng thái của cậu đi để người khác không thể xác định được, và bảng thuộc tính cũng đã được cải thiện cho phù hợp hơn. Kỹ năng này không phải là râu ria, đối với triệu hoán sư như cậu mà nói thì đúng là quà từ trên trời rơi xuống .

Triệu hoán sư sử dụng linh thú làm phương thức tấn công và các thuộc tính của linh thú được liên kết với bản thân họ. Có 15 linh thú trong lược đồ của triệu hoán sư, bao gồm tất cả các đòn đánh chuyên về phép thuật hoặc vật lý. Để dồn sức cho các đòn tấn công ở phạm vi lớn hoặc mạnh mẽ, trong trường hợp bình thường, chỉ nên triệu hồi một con duy nhất để tối đa hóa sức mạnh. Túc Mạc vốn định đi theo hướng này, nhưng sự xuất hiện của kỹ năng bị động đã mang đến cho cậu một khả năng mới.

Có lẽ cậu có thể thử tu luyện kép cùng với các đòn vật lý.

Linh Tâm Thỏ lớn dần, đang ăn khẩu phần ăn cao cấp, đôi tai mềm mại rung rinh, trông rất mãn nguyện.

Túc Mạc không khỏi ngứa tay xoa đầu, vật nhỏ này đúng là cho cậu nhiều bất ngờ.

Kiếm sĩ khi nghe thấy giọng điệu của Túc Mạc thì nghĩ rằng đó là một kỹ năng bình thường, cũng không muốn đòa sâu tìm hiểu gì thêm, anh ta nói, "Chúng ta thêm bạn tốt đi. Sau cấp 40, nếu ai gặp chuyện còn có thể giúp đỡ lẫn nhau. "Sau đó gửi lời mời kết bạn đến những người khác ngay lập tức.

Túc Mạc đồng ý với lời mời kết bạn của những người khác xong, và đột nhiên nhìn thấy thông báo tin nhắn của người bạn mới hiện lên, từ Hồng Quả Quả bên cạnh.

[Đại lão, chuyện là như vầy, cậu còn cần khẩu phần ăn không? Hay thú cưng của cậu cần nguyên liệu để nâng cấp kỹ năng? 】

Túc Mạc hơi nhướng mày trả lời: [Thì sao? Muốn làm ăn với tôi? 】

Hồng Quả Quả: [Thật ra là là như thế này, cậu cũng biết rằng tôi có hàng ngàn nguyên liệu quý trong người, và tôi đã chọc phải những tên điên mất trí ở Chúc Thiên ... Tôi sẽ cung cấp cho cậu khẩu phần ăn cho thú cưng, cậu có thể vừa thăng cấp vừa giữ mạng cho tôi lên cấp 40 trong yên bình được không. Giá cả có thể thương lượng 】

Túc Mạc: [Cậu không phải có nhiều tài khoản thương nhân với đại lão sao? Sao không thử thương lượng với những người khác nữa? 】

Thực sự có rất ít thương nhân trong khu vực mới bắt đầu và nếu có thì cũng bị giới hạn cấp 40, nhưng cậu nhớ rằng trung tâm thương thành không nói rằng người chơi dưới cấp 40 có giới hạn giao dịch.

【Từ đâu ra mà nhiều? Cậu thấy tài khoản khác của tôi rồi à? Đó chỉ là tiểu đệ đang làm công trong cửa hàng của tôi thôi, và thỉnh thoảng đăng nhập tài khoản để giúp tôi vận chuyển nguyên liệu thôi. 】

[Có những nguyên liệu đặc biệt trong lô hàng này của tôi, và những nguyên liệu đặc biệt có bảo vệ giao dịch, và chỉ có thể mua bán và lưu thông bình thường sau khi đạt được cấp 40. Tôi sẽ theo cậu làm nhiệm vụ, cậu có thể lập ra một cái hợp đồng, khi lên cấp 40 tôi sẽ lập tức rời đi, không dây dưa một chút nào! Cậu có cần thêm 4 khẩu phần ăn một ngày cho con thỏ không? 】

Hồng Quả Quả khóc không ra nước mắt. hắn đã nhờ người cày năm sáu cái tài khoản khác trong Tân Thủ Thôn. Ngày thường toàn giao nguyên liệu cho mấy tiểu đệ trong cửa hàng, nhưng những nguyên liệu này toàn bị tồn kho hay ế hàng. Có quá ít người chơi trong khu vực tân thủ này. Mà mấy cái thương nghiệp chân chính toàn đóng trụ sở ở mấy thương thành lớn, nên hắn tính nâng cấp cái tài khoản này lên cấp 40 càng sớm càng tốt.

Hơn nữa những nguyên liệu đặc biệt cứ để lâu tồn kho rồi không biết có bán được nữa không càng làm hắn còn khó chịu hơn.

Vì thế, hắn phải nâng cấp lên cấp 40 để có thể tự do giao dịch.

Mà mấy đứa tiểu đệ trong cửa hàng của hắn cũng đều là bán thời gian, kiếm nguyên liệu toàn để cho bọn nó đi chiến đấu lung tung, một tên rồi lại tiếp tục một tên nữa, khiến hắn trực tiếp đuổi hết đi luôn.

Túc Mạc liếc nhìn Linh Tâm Thỏ đang làm nũng dưới chân, và cái thứ này trước đó đã ăn một khẩu phần cao cấp như hổ đói.

Cậu trả lời: [Có vẻ sẽ không tốt cho cậu lắm. 】

Hồng Quả Quả: [? 】

Túc Mạc bình tĩnh nói: [Con thỏ của này sức ăn rất lớn, cậu xác định là tự cầu phúc đi ha? 】