Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thiên Tài Bảo Dưỡng Cơ Giáp

Chương 22-2: Chó điên

« Chương TrướcChương Tiếp »
Ứng Trầm Lâm thu dọn ít đồ đạc, đặt sự chú ý vào khối tinh thể dị năng cấp S kia. Tinh thể dị năng thuộc tính kép đúng là hiếm gặp, Ứng Trầm Lâm làm thợ bảo dưỡng nhiều năm như vậy, số lần gặp tinh thể dị năng cấp S thuộc tính kép đếm trên đầu ngón tay, mỗi một viên tinh thể dị năng thuộc tính kép đều có thể bán được giá trên trời, trước giờ đều bị các Chiến Đội cơ giáp nổi tiếng của mấy tinh hệ khác cướp mất.

Ứng Trầm Lâm rót tinh thần lực vào tinh thể dị năng, tinh thể dị năng hơi lơ lửng lên, nhưng rất nhanh lại lắng xuống.

Quả nhiên, tinh thể dị năng cấp S chỉ có thể lắp vào vật liệu lõi của vũ khí cơ giáp đấu giải, mất đi tinh thần lực cấp S sẽ rất khó điều khiển được nó.

Liên minh cơ giáp Tinh vực Thứ Nhất có hàng chục người sở hữu tinh thần lực cấp S.

Bây giờ nghĩ lại, ngày đó ở khu ô nhiễm Banu tập hợp nhiều chiến sĩ cơ giáp như vậy không phải vì hai vật ô nhiễm cấp A kia, có lẽ ban đầu là do viên tinh thể dị năng này đã khiến cục quản lý khu ô nhiễm Banu cảnh giác.

Nghĩ đến đây, Ứng Trầm Lâm quyết định sau này đợi khu ô nhiễm mở cửa trở lại, cậu phải tìm cơ hội vào đó lần nữa.

Chuyện của tinh thể dị năng cấp S không tiện tiết lộ. Loại tinh thể này có thể bị máy dò phát hiện dao động giá trị ô nhiễm trước khi được xử lý. Nghĩ đến đây, Ứng Trầm Lâm cất tinh thể cấp S vào bộ nhớ mật mã có thể cách ly việc dò tìm vật lý, xâu vào chìa khóa cơ giáp của mình.

Nhìn thấy chìa khóa cơ giáp đen đỏ, ánh mắt cậu tối hẳn đi: "Có lẽ phải để cậu đợi thêm một thời gian."

Chìa khóa cơ giáp không có phản ứng gì, không có sự hỗ trợ của tinh thần lực cấp S, Ứng Trầm Lâm không thể mở được trí tuệ của Uyên.

Ứng Trầm Lâm đặt chìa khóa sang một bên, sau đó lấy ra những vật liệu ban đầu chưa được mài. Cậu đã xử lý gần hết số vật liệu kiếm được từ Banu, tinh thể dị năng cấp S bây giờ vẫn chưa tìm được cách sử dụng nên chỉ có thể để dành. Ứng Trầm Lâm dự định ngày mai sẽ tìm Thẩm Tinh Đường, đưa cho cô danh sách vật liệu cần thiết.

Nghĩ đến đây, anh lại phóng ra một luồng tinh thần lực.

Tinh thần lực bao quanh vật liệu, nhanh chóng hoạt động theo ý muốn của cậu. Ứng Trầm Lâm nhìn vật liệu không ngừng chuyển động, ánh mắt liếc nhìn thời gian đang trôi qua trên quang não của mình.

Thời gian đã giảm đi.

Mấy ngày qua trong căn cứ KID đã mài rất nhiều linh kiện, cậu phát hiện thao tác xử lý vật liệu của mình đã nhanh hơn trước rất nhiều, những bước trước đây cần ba phút thì bây giờ chỉ cần hai phút là xong.

Lượng tinh thần lực trong cơ thể vẫn rất khô khan, không thể điều khiển quá nhiều cùng một lúc, triệu chứng thiếu hụt tinh thần lực không có dấu hiệu thuyên giảm… Ứng Trầm Lâm tin rằng luôn tin vào chân lý quen tay hay việc, nhưng kiếp trước cậu mài nhiều linh kiện như vậy, cũng chưa từng xuất hiện triệu chứng mệt mỏi như bây giờ, chẳng lẽ do cậu phẫu thuật sớm quá hả?

Thôi, không nghĩ nữa.

Tinh thần lực có chuyển biến nhanh hơn là chuyện tốt, tiện lợi cho vài việc.

Ứng Trầm Lâm không nghĩ nhiều nữa, tiếp tục tập trung xử lý vật liệu.

Đêm khuya, chìa khóa và bộ nhớ mật mã đen đỏ trên tủ đầu giường kề sát nhau, trong chớp mắt lóe lên một tia sáng nhỏ, nhưng nhanh chóng biến mất trở lại trạng thái ban đầu, như thể chưa từng xảy ra chuyện gì.

Đột nhiên, Ứng Trầm Lâm mở mắt.

Cậu toát mồ hôi, cảm giác tim đập loạn nhịp trong giấc mơ vẫn còn.

Căn cứ dưới lòng đất không có cửa sổ, đèn trong phòng được điều chỉnh theo thời gian.

Cậu đã rất lâu không mơ thấy ác mộng.

Ứng Trầm Lâm ngồi dậy, định đi đến máy lọc rót chút nước, bỗng chú ý đến vài động tĩnh.

Bốn giờ sáng, hành lang, vali kéo lê trên mặt đất.

Giang Tư Miểu ôm một đống chăn bông, kính mắt lệch trên sống mũi, đầu bù tóc rối, cam chịu đi theo sau hai người phía trước.

Thẩm Tinh Đường mặc đồ ngủ, tóc tai cũng rối y hệt Giang Tư Miểu

"Bốn giờ sáng!? Bốn giờ sáng đấy Du Tố!!"

"Có việc nên tôi đến sớm, phòng khách sạn cũng trả rồi."

"Không thể thuê thêm một đêm sao!?"

"Lười."

Giọng Thẩm Tinh Đường mang theo chút mệt mỏi vì thiếu ngủ: "Nhẹ giọng chút, tường phòng bên này dựng tạm thôi, cách âm không tốt."

Hai người đi đến cuối hành lang, Thẩm Tinh Đường dùng quyền hạn mở cho anh một căn phòng.

Ánh mắt Du Tố lướt qua khu vực phòng ngủ chật hẹp, đột nhiên dừng lại ở cánh cửa đối diện. Màn hình điều khiển ở cửa đối diện tối om, nhưng đèn báo hiệu cho thấy đã có người ở.

"Những thứ khác chưa kịp chuẩn bị, định đợi đến sáng cậu đến xem, thiếu gì thì bảo chị bổ sung, mà thôi cứ vào đi, cần gì nhắn tin cho chị là được." Thẩm Tinh Đường mở cửa, thấy Du Tố đứng im, lại nói: "Cửa đối diện của cậu là thợ bảo dưỡng mới đến căn cứ bọn chị, nói trước, cậu ấy còn nhỏ lắm, lại hiền lành ít nói, sức khoẻ cậu ấy cũng không được tốt, sau này cơ giáp có vấn đề gì thì nói năng nhẹ nhàng, đừng làm người ta sợ, biết chưa?"

Du Tố thu hồi mắt, giọng nhàn nhạt: "Tôi chưa bao giờ chủ động gây sự với ai."

"Ừ ừ, cậu chỉ chủ động làm người ta tức chết thôi." Thẩm Tinh Đường lấy chăn bông trong tay Giang Tư Miểu, nhét vào lòng Du Tố: "Vào nghỉ ngơi trước đi, chuyện của căn cứ ngày mai chị giới thiệu cho cậu."

Lúc này, phía sau truyền đến tiếng mở cửa.

Thẩm Tinh Đường giật mình, quay đầu liền thấy cửa đối diện hé mở.

Trên mặt thiếu niên đứng sau cánh cửa đối diện cũng đang rất mệt mỏi, vài lọn tóc dựng đứng, hiển nhiên là mới dậy.

"Chị Đường." Ứng Trầm Lâm thấy Thẩm Tinh Đường, khẽ đẩy cửa ra.

Ánh mắt cậu lướt qua Thẩm Tinh Đường và Giang Tư Miểu, cuối cùng dừng lại trên người một người đàn ông lạ mặt khác.

Người đàn ông cũng đang nhìn cậu, hai tay đang ôm chăn bông, tròng mắt rất đen, sâu thẳm như màn đêm.

Ứng Trầm Lâm hơi tỉnh táo, khó hiểu nhìn Du Tố.

Thẩm Tinh Đường: “Ồn quá nên đánh thức cậu hả? Đây là chiến sĩ cơ giáp pháo thủ mới đến căn cứ chúng ta, từ ngày mai… à hôm nay sẽ ở phòng đối diện cậu, tên Du Tố."

Ứng Trầm Lâm: "Du Tố…?"

Cái tên trong phần hồ sơ mơ hồ kia dường như trở nên rõ ràng hơn.

Thẩm Tinh Đường giới thiệu với Du Tố: "Đây là thợ bảo dưỡng mới đến đội của chúng ta, tên là Ứng Trầm Lâm."

Du Tố nhìn cậu, ánh mắt lướt nhanh qua cánh tay cơ học của cậu: "Xin chào, hân hạnh gặp mặt."

Trong đầu Ứng Trầm Lâm hiện lên một đoạn ký ức ngắn ngủi.

Hồ sơ cũ đã đọc năm đó, trong khoảng trống giữa thông tin của chiến sĩ cơ giáp pháo thủ KID, có người dùng bút điện tử ghi vội một dòng chữ.

[Du Tố, Trace, chó điên.]

Tác giả có lời muốn nói:

Du ca là một nhân vật có thân phận khá phức tạp, chi tiết sẽ được tiết lộ sau.

Cơ giáp chiến đấu theo nhóm là cơ giáp năm người, KID còn hai người nữa sắp ra mắt~
« Chương TrướcChương Tiếp »