Chương 13-1: Cấp A

Từ Nghiêu Quân tái mặt nhìn vũ khí rơi dưới đất.

Cơ giáp hạng B vẫn lơ lửng cách đó không xa, Từ Nghiêu Quân hoàn toàn hiểu, cơ giáp hạng B này nhìn có vẻ như đang yểm hộ cơ giáp của KID, trên thực tế lại luôn chú ý đến bên này của hắn ta, nếu không sao có thể trong thời gian ngắn như vậy, dùng pháo từ tính khống chế hắn ta.

Người này là ai!? Đầu óc Từ Nghiêu Quân hỗn loạn, từ khi nào KID lại có hai chiến sĩ cơ giáp này? Dù sao hắn ta cũng từng ở KID một thời gian, chưa từng thấy cơ giáp pháo thủ có độ chính xác cao như vậy, cũng chưa từng thấy cơ giáp cận chiến nào điều khiển thành thạo thế kia!

Từ Nghiêu Quân không cam tâm trước thất bại của mình, hắn ta đang định sử dụng vũ khí phụ, nhưng vừa mới giơ tay lên thì đã đón nhận cơn đau dữ dội, cơ giáp liên tục phát ra tiếng báo động, độ hư hại đạt 80%, cơ giáp đã mất khả năng chiến đấu.

Hắn ta không tin nhìn xung quanh, nhưng không có ai đến giúp hắn ta, kênh liên lạc của DE im lặng như tờ.

Cơ giáp pháo thủ bị hư hỏng dừng lại tại chỗ, hoàn toàn mất khả năng chiến đấu.

Ứng Trầm Lâm không để ý đến cơ giáp tàn phế của Từ Nghiêu Quân nữa, cậu nhanh chóng quay lại yểm trợ Quý Thanh Phong và Lâm Nghiêu, lợi dụng khả năng khống chế gián đoạn của pháo từ tính để bọc hậu cho cả hai.

Cửu Long Đằng không còn nụ hoa, rất nhanh đã không chịu nổi đòn tấn công liên tiếp của Quý Thanh Phong và Lâm Nghiêu, kiệt sức suy yếu, Quý Thanh Phong nắm lấy cơ hội cuối cùng trực tiếp xông vào, cắt đứt mối liên hệ giữa Cửu Long Đằng và những rễ cuối cùng trên mặt đất.

Ngay khi cắt đứt, những dây mây điên cuồng của Cửu Long Đằng dừng lại, chỗ bị chặt đứt không còn tái sinh nữa.

Giá trị ô nhiễm hỗn loạn của khu ô nhiễm Banu đang giảm dần, Ứng Trầm Lâm hơi cau mày, tiến đến gần điểm trung tâm của Cửu Long Đằng và nụ hoa, phát hiện giá trị ô nhiễm của hai con hàng này chỉ khoảng bốn nghìn, hoàn toàn không đạt đến giá trị ô nhiễm cấp S.

Nói cách khác, hai vật ô nhiễm này chỉ biến dị cấp A, không phải vật ô nhiễm cấp S.

Quý Thanh Phong thành thạo tìm được lõi của Cửu Long Đằng, dùng đao laze đẩy những dây mây mục nát ra, ở dưới cùng gần gốc tìm thấy một tinh thể màu xanh đậm, tinh thể tỏa ra ánh sáng nhu hoà, giống như bao bọc trong gió nhẹ: "Thật sự có tinh thể dị năng."

Lâm Nghiêu tiến lại gần xem: "Phải cấp S không?"

"Không biết, phải đưa về kiểm tra mới biết." Quý Thanh Phong thu hồi tinh thể dị năng của Cửu Long Đằng, liếc nhìn vị trí của Ứng Trầm Lâm: "Người anh em, bên nụ hoa có tinh thể không?"

"Có." Ứng Trầm Lâm ở gần nụ hoa, chỉ mười mấy phút mà nụ hoa đã từ màu hồng tươi héo úa thành màu xám, cậu ở dưới lớp chất nhờn của cánh hoa tìm thấy một tinh thể nhỏ màu hồng, trong tinh thể màu hồng có xoáy màu đen, trung tâm của xoáy dường như ngưng tụ một tia chớp nhỏ, nhưng tia chớp đó rất yếu.

Lấy ra chưa được bao lâu, tia chớp đã hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại một tinh thể dị năng màu hồng trông có vẻ bình thường.

Nghĩ đến tia chớp vừa rồi, ánh mắt Ứng Trầm Lâm hơi sâu, liếc nhìn không gian lưu trữ bên trong cơ giáp, đè lên tinh thể màu đỏ có tia chớp gần xác chuột răng nhọn.

Trùng hợp sao? Có lẽ không.

"Má, sao viên này nhỏ vậy?" Quý Thanh Phong sau khi đi đến đã nhìn thấy tinh thể dị năng: "Cửu Long Đằng là dị năng tái sinh, viên màu hồng này là thôn phệ đúng chứ? Sao tôi thấy viên thôn phệ này cứ như không hoàn chỉnh ấy?"

Trong kênh liên lạc truyền đến một giọng nói tùy ý, Du Tố giải thích: "Hai cái này không phải vật ô nhiễm cấp A, biến động giá trị ô nhiễm của Banu lớn như vậy là do chúng ở cùng một tọa độ, kiểm tra hai chất ô nhiễm gần nhau dẫn đến tình trạng chồng chất, Cửu Long Đằng hẳn là hơn 4000, nụ hoa mang dị năng thôn phệ này chỉ khoảng 2000."

Lâm Nghiêu sửng sốt: "Hả? Sao lại vậy?"

“Vì không ổn định.” Ứng Trầm Lâm dùng cơ giáp kiểm tra tinh thể dị năng của nụ hoa, sau khi kiểm tra xong đưa tinh thể dị năng màu hồng cho Quý Thanh Phong: "Chất ô nhiễm cấp S yếu nhất cũng có giá trị ô nhiễm cơ bản ổn định là 6000, Cửu Long Đằng và nụ hoa đạt đến 6000 là do bị kí©h thí©ɧ.”

Sau đó cậu nhìn xung quanh, không thấy gần đây có vật liệu nào phù hợp.

Cửu Long Đằng rất bá đạo, môi trường xung quanh hơi sạch sẽ quá mức, thậm chí ngay cả những vật liệu cấp thấp thường thấy ngoài rìa cũng không có, giống như bị hai vật ô nhiễm này nuốt sạch.

Lâm Nghiêu có chút khó hiểu, trước khi nhận nhiệm vụ, cậu ta đã nghe Thẩm Tinh Đường nói khu ô nhiễm Banu xuất hiện biến động giá trị ô nhiễm liên tục 6000+ được một thời gian rồi, còn làm nổ tung một số máy dò của Cục quản lý, cũng vì nổ máy dò, cậu ta và Quý Thanh Phong mới bị Thẩm Tinh Đường gọi ra khỏi căn cứ.

Giá trị ô nhiễm 6000+, lại còn là dị năng thôn phệ, sao lại không phải tinh thể dị năng cấp S chứ...

“Cái này cũng kém quá đó? Những dị năng thôn phệ khác đều được mang cái mác cấp S sang chảnh đấy!”

Quý Thanh Phong và Lâm Nghiêu đi vòng quanh tìm kiếm, không thấy thứ gì khác có giá trị.

Sau khi giải quyết xong chuyện vật ô nhiễm, hai người nhìn thấy khu vực ngoài rìa vẫn đang hỗn loạn, vài cơ giáp của DE đứng ở đó, đặc biệt là cơ giáp của Từ Nghiêu Quân trông rất thảm hại, nhất là cánh tay phải rơi trên mặt đất.

Trong trận đấu của KID mùa trước, Từ Nghiêu Quân là xạ thủ tuyến sau, vì vậy khi cơ giáp tiền tuyến của họ bị hư hỏng nghiêm trọng, cơ giáp của Từ Nghiêu Quân vẫn được bảo toàn tốt nhất. Khi đó Thẩm Tinh Đường liên lạc với khu ô nhiễm Banu, những người ban đầu cô định cử đi làm nhiệm vụ có cả tên Từ Nghiêu Quân...

Ai ngờ hai ngày sau, Từ Nghiêu Quân ký hợp đồng chuyển nhượng với DE.

Lâm Nghiêu: “Biết thế tớ cũng mang theo vũ khí tầm xa rồi.”

“Cậu định thừa dịp bắn loạn quất cho nó mấy phát đúng không?” Quý Thanh Phong đang nghĩ có nên đến gần Từ Nghiêu Quân châm chọc mấy câu hay không, đột nhiên nhìn thấy trên không có vài cơ giáp bay tới, trong đó có cả đội tiếp viện của DE, cũng có người của Cục quản lý khu ô nhiễm, có cả người của các Chiến Đội khác nghe tin mà đến.

Du Tố nhàm chán thu hồi ánh mắt, đến hóng hớt thì lẹ lắm.

Đáng tiếc là hai tinh thể dị năng này sẽ khiến đám người đó thất vọng.