Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thiên Tài Bảo Dưỡng Cơ Giáp

Chương 51-3: Sau trận đấu

« Chương TrướcChương Tiếp »
[Tui cũng khôm biết vì sao… nửa sau trận đấu xem chán hẳn các ông ạ…

[Ông đừng nói nữa... Mẹ nó tui khóa góc nhìn để xem KID đánh nhau, kết quả phải xem mấy thanh niên đó cày tài nguyên những hai ngày trời, má nó chứ!]

Lúc bước ra khỏi khu ô nhiễm, trong lòng các thành viên KID, người thì vui mừng, kẻ lại tiếc nuối.

Hơn nữa, có lẽ do lúc cuối, vì vội vàng tiêu diệt vật ô nhiễm nên khi ra khỏi đó, năng lượng cơ giáp của cả đám cũng gần như cạn kiệt.

Lâm Nghiêu tiếc nuối nói: "Lần cuối cùng thật đáng tiếc, trường đao của em hết sạch năng lượng, để con sói kia chạy mất."

"Chúng ta cũng may mắn rồi, ngày thứ ba không gặp phải BZZL1."

Quý Thanh Phong nói: "Nửa sau trận đấu, năng lượng của tớ cũng không đủ dùng, may mà không gặp phải đám đó."

Lâm Nghiêu gãi đầu: “Tớ không thấy may lắm, tớ còn muốn chiến thử với bên đó một trận, cũng phải khoe vũ khí mới chứ.”

Quý Thanh Phong liếc xéo: "Cậu mơ đi, với cách chiến đấu của cậu, ngày thứ ba chúng ta lấy đâu ra năng lượng để đối đầu với mấy tên đó? Tam Thủy không phải đã nói BZZL1 thích đánh kiểu tiêu hao nhất sao? Đánh với BZZL1 rất dễ bị mài mòn, may mà không đυ.ng độ, dù sao cũng kiếm được mớ điểm đủ để vô vòng trong rồi!"

Lúc Du Tố bước ra khỏi khoang điều khiển, anh nhìn thấy Ứng Trầm Lâm đang đeo túi, đứng bên ngoài cơ giáp đợi bọn họ. Cậu dường như không có gì thay đổi so với ba ngày trước, vừa nhìn thấy cơ giáp sẽ lại tập trung vào công việc như thường lệ, nhưng khi nghe thấy Lâm Nghiêu và những người khác bàn chuyện về trận đấu, cậu sẽ hơi liếc nhìn về phía bọn họ.

Rõ ràng đang làm việc, vậy mà lại rất dễ bị những việc xung quanh thu hút… trông có sức sống hơn hẳn bộ dáng bình thản thường ngày nhiều.

Du Tố nhìn thêm một lúc, dường như Ứng Trầm Lâm nhận ra ánh mắt của anh, cũng quay đầu hướng về phía anh.

Ánh mắt Ứng Trầm Lâm mang chút nghi hoặc, cuối cùng lịch sự gật đầu chào hỏi Du Tố, rồi tiếp tục công việc đang dang dở.

Sau khi trận đấu kết thúc, các Chiến Đội đều bận rộn với việc xử lý hậu kỳ, các chiến sĩ cơ giáp của KID cũng tiếp nhận kiểm tra sức khoẻ của ban tổ chức, khi hoàn thành tất cả các khâu và quay lại, cũng vừa lúc Ứng Trầm Lâm kiểm tra xong mặt ngoài của cơ giáp, đang đợi nhân viên ban tổ chức đến để ký xác nhận.

"Trầm Lâm, loại cây mà cậu nói lần trước, bọn anh có mang về cho cậu được mấy nhánh này."

"Tên gì ấy nhỉ.. Đại thụ Phiarleg đúng không? Cậu cần sói rừng rậm nữa đúng chứ? Bọn anh cũng kịp hốt cá đống tinh thể dị năng của bầy sói đó đấy, hề hề hề.”

Thấy vậy, Ứng Trầm Lâm cũng mỉm cười: "Vâng, đợi về rồi em làm kiểm tra sơ bộ mới biết được tính năng của vật liệu.”

Lâm Nghiêu vội vàng đi về phía khoang chứa của cơ giáp: "Còn có cả gấu nữa! Anh Du nói vật liệu của con gấu đó rất hiếm, bọn anh cũng đánh được mấy con á."

Góc quay livestream sau trận đấu tại khu vực đỗ của cơ giáp vẫn chưa tắt, đã kịp thời truyền cảnh tượng này ra ngoài, thấy KID đang mở khoang chứa, bận rộn đổ cả mớ đồ ra sàn, phóng viên đến phỏng vấn đứng bên ngoài đống vật liệu, hoàn toàn không tìm được đường vào, giang cư mận đang định xem phỏng vấn sau trận đấu đầu đồng loạt câm nín.

[Chời ơi… tui đang coi cái gì vậy, mấy cha đó đi hack vật liệu đấy à…]

[Nế thiệt chứ! Các chiến sĩ cơ giáp của BZZL1 đang nhận phỏng vấn, các Chiến Đội khác đang cùng huấn luyện viên xem lại trận đấu, còn bên KID đang làm cái mệ gì vậy?? Đi thỉnh kinh xong chia hành lý??]

[Ai không biết chắc tưởng đám này mới đi du lịch về! Mỗi lần ông cậu nhà tao đi du lịch Tinh hệ khác về xong á, lần nào cũng lôi hành lý ra chia quà cho tao như này…]

Nhân viên ban tổ chức đến để đối chiếu và ký xác nhận tình trạng hư hỏng của cơ giáp, vừa bước vào khu vực đỗ, họ đã nhìn thấy đám người KID đang vây quanh một đống vật liệu.

Nhân viên: "...? Đây là khu vực kiểm tra cơ giáp!! Không được phân loại vật liệu ở đây!!!"

Đám người bên KID bừng tỉnh, Lâm Nghiêu vội vàng nói: "Bọn em sẽ dọn dẹp ngay!"

Thẩm Tinh Đường xử lý xong tất cả thông tin sau trận đấu, vội vàng chạy đến lối vào, vừa nhìn bọn họ vừa giục: "Mọi người nhanh tay lên, phi thuyền đã dời lịch bay sớm hơn rồi, trễ nữa là không kịp chuyến bay về đâu!"

Phóng viên vất vả lắm mới chen vào được, mồ hôi mồ kê nhễ nhại, vội vàng hét lên: "Sếp Thẩm, còn có một buổi phỏng vấn nữa!!"

Thẩm Tinh Đường áy náy nói: "Xin lỗi anh, bọn tôi mua vé bay chuyến khuya, anh cũng biết đường bay từ khu ô nhiễm Phiarleg đến hành tinh Thiên Lang rất ít mà, vé còn đắt nữa, bên đó không chịu trả tiền lại cho bọn tôi đâu, bọn tôi phải đi ngay mới kịp!”

Nghe Thẩm Tinh Đường giục giã, mấy người bên KID nhanh tay nhanh chân thu dọn hết đống vật liệu trên đất, bỏ vào thiết bị lưu trữ, động tác vừa nhanh vừa thành thạo, ngay cả thợ bảo dưỡng trẻ tuổi của KID cũng tự mình ra tay, nhấc một nhánh cây đại thụ Phiarleg cao hơn cả người cậu từ trong đống vật liệu lên…

[Ủa?? Gì dẫy?? Chờ chút… cậu em đó…]

[Là thằng nào??? Thằng nào nói thợ bảo dưỡng của KID ngay cả tấm vỏ ngoài cơ giáp cũng không nhấc nổi, là thằng nào?? Bước ra đây liền!!]
« Chương TrướcChương Tiếp »