Chương 48-1: Trường đao hệ đánh thường – Nghiêu Bảo toả sáng!!

“Thưa các bạn khán giả đang có mặt trực tiếp tại trường quay và các bạn khán giả đang theo dõi giải đấu của bảng D thông qua nền tảng livestream của Tinh Minh, chúng ta vừa được chứng kiến một pha ngắt công kích vô cùng ngoạn mục đến từ cơ giáp cận chiến của KID!! Phải thú thật với các bạn là tôi còn không biết cậu ấy vòng ra sau từ lúc nào!” Bình luận viên trong phòng livestream đang thuật lại diễn biến với tốc độ như bắn rap: “Cậu ấy đã xâm nhập thành công vào vòng trong của DE, hiện tại tất cả cơ giáp của DE đều đang nhắm về phía cậu ấy!”

Mới chỉ vài giây trước, pháo thủ và tanker của KID đã bị DE tấn công bất ngờ, tất cả mọi người đều cho rằng cả hai sắp bị DE tiễn đi, ai ngờ cận chiến của KID lại nhanh đến vậy, chỉ trong khoảng thời gian cực ngắn, đã lập tức khóa chặt vị trí của Từ Nghiêu Quân.

Âm thanh chiến đấu vọng lại từ xa, Du Tố lập tức giương ống ngắm nhìn về hướng đó, đồng thời khóa chặt cơ giáp đã từng bị anh bắn đứt tay, cũng nhìn thấy cận chiến nhà mình đang rất hăng máu, không hề nao núng lao thẳng về trước.

Hoắc Diễm cười ha ha hai tiếng: “Lúc anh chạy đến tiếp viện cậu, Tiểu Nghiêu đã tranh thủ đi vòng ra sau rồi.”

“Trong Chiến đội chúng ta, nếu hỏi ai hiểu Từ Nghiêu Quân nhất, anh sẽ không ngần ngại nói, đó chính Tiểu Nghiêu, Tiểu Nghiêu biết rõ thói quen xấu của thằng đó, loại bản đồ rừng rậm này, Lâm Nghiêu chỉ cần nhìn sơ cũng đoán được thằng đó trốn ở đâu.” Quý Thanh Phong và Lộc Khê cũng đã thoát khỏi đám người của FDTX, đang tiến về phía vòng chiến của DE và KID, Hoắc Diễm phụ Du Tố giữ chân những người khác bên DE, còn tiện thể cười nhạo tính dễ đoán của Từ Nghiêu Quân: “Loại địa hình rừng rậm này ấy, thằng đần Từ Nghiêu Quân thích nhất là nấp ở vị trí góc khuất phía sau đối thủ, hơn nữa khoảng cách bắn tỉa thường không quá một nghìn mét.”

Du Tố lên tiếng: “Chú ý khẩu súng bắn tỉa của tên đó, tôi thấy lõi của nó có vẻ không đúng lắm.”

Lâm Nghiêu trong kênh liên lạc chém đinh chặt sắt thề thốt: “Đời nào em để nó nâng súng cơ chứ! Đại Phong đến chưa á? Giúp tớ gô cổ thằng khống chế của DE lại đi, mẹ nó thằng đó phiền vãi!”

Quý Thanh Phong thở hụt cả hơi: “Mở gia tốc chạy cũng có thời gian trì hoãn đó! Đang phi đến đây, moẹ, tớ sắp đứt hơi đến nơi.”

Lâm Nghiêu xông vào vòng vây của đội DE, bên cạnh, bảo vệ Từ Nghiêu Quân chỉ có đúng một cơ giáp khống chế, những đồng đội khác đều bị hắn ta phái đi dò la xung quanh, không kịp chạy đến chi viện ngay.

Từ Nghiêu Quân tức giận mắng: “Không phải bảo các mấy cậu nhìn chằm chằm xung quanh sao? Sao lại để Lâm Nghiêu chạy vào hả!”

Cơ giáp khống chế của DE nghe mà cạn lời, rõ ràng hắn ta đã nhắc nhở Từ Nghiêu Quân rồi, nhưng đối phương rút pháo chạy trốn chậm như rùa, chuyện này có thể trách hắn ta sao?

Những người khác của DE thi nhau trình bày: “Cậu ta lợi dụng khói mù để tiếp cận nên khó thấy lắm, vừa rồi pháo bắn tỉa của anh Từ khiến môi trường xung quanh sinh ra hiện tượng dị thường, radar còn không thể bắt được vị trí của cậu ta nữa là…”

Từ Nghiêu Quân chửi thầm một tiếng, Lâm Nghiêu trước mắt đã hăng hái vác trường đao xông tới.

Cơ giáp khống chế của DE bắt buộc phải hỗ trợ Từ Nghiêu Quân rút lui, đạn điều khiển của hắn ta ngay phát đầu tiên đã bắn trượt, phát thứ hai mới miễn cưỡng khống chế được Lâm Nghiêu. Ai ngờ giây tiếp theo Lâm Nghiêu đã bung lá chắn năng lượng ra, chặn đứng đạn điều khiển thứ ba của hắn ta, cắt đứt chuỗi khống chế liên tục.

Từ Nghiêu Quân nào dám cho Lâm Nghiêu cơ hội, ỷ có đồng đội hỗ trợ, hắn ta lập tức yên tâm, đứng tại chỗ, giương súng bóp cò, đạn của súng bắn tỉa ở cự ly gần như được bắn ra ngay lập tức, ầm một tiếng, đánh vào lá chắn năng lượng của Lâm Nghiêu, khiến Lâm Nghiêu bất đắc dĩ phải lùi về sau hẳn mười mấy bước!!

Lâm Nghiêu chú ý đến sát thương vừa được lá chắn năng lượng triệt tiêu, dù sao cậu ấy cũng không phải tanker trâu bò như đội trưởng nhà mình hay Triệu Lạc Kiệt, khả năng chống chọi của lá chắn năng lượng Lâm Nghiêu mang theo có giới hạn nhất định, phát pháo vừa rồi suýt chút nữa đã đánh nát lá chắn của Lâm Nghiêu, tay cậu ấy vẫn còn cảm giác tê rần sau dư chấn va đập. Lâm Nghiêu liếc màn hình hiển thị năng lượng của lá chắn, không nhìn thì thôi, vừa nhìn đã khiến cậu ấy muốn chửi cha mắng mẹ Từ Nghiêu Quân: “Trời đất thánh thần… cái thằng chó má kia nó chôm súng bắn tỉa của anh Du nhà mình đúng không?? Nó còn chả tích năng lượng, chỉ nâng lên bắn bừa mà sao sát thương cao dữ vậy!!”

Du Tố tặc lưỡi nhắc nhở: “Tôi là dựa vào thao tác, có trộm súng của tôi thì có tác dụng gì, tên đó chắc chắn gian lận, Cẩn thận một chút, khẩu súng bắn tỉa đó bị động tay động chân rồi.”

-----------------

Trong khu vực chuẩn bị, thợ bảo dưỡng của DE lùi về sau nửa bước, tay đặt trên bảng điều khiển, vẻ mặt khó coi nhìn về phía Ứng Trầm Lâm. Là thợ bảo dưỡng, nhiệm vụ của bọn họ khi đứng đây là ghi lại dữ liệu bất thường của tất cả các cơ giáp thuộc Chiến Đội nhà mình, kịp thời thông báo cho ban tổ chức giải đấu nếu có tình huống bất thường xảy ra. Trong chiến đấu, dữ liệu của cơ giáp sẽ dao động liên tục, khi nào thì được xem là bất thường và khi nào là dao động trong khoảng năng lượng được cho phép, các thợ bảo dưỡng phải từ cả đống màn hình số liệu, nhanh chóng tổng hợp phân tích từng tình huống, xem có cần tiếp ứng và can thiệp không. Thậm chí bọn họ còn có thể yêu cầu ban tổ chức cho phép đồng đội nào đó ra sân trước, nếu những pha va chạm của cơ giáp nghiêm trọng đến độ có thể gây ảnh hưởng đến tính mạng của người điều khiển bên trong, kể cả khi thang đo mức hư hỏng chưa xuống đến điểm quy định.