Phía trước nòng súng bắn tỉa, năng lượng nhanh chóng được nén lại, tạo thành một luồng dao động đáng sợ tập trung trước họng súng của Từ Nghiêu Quân. Hắn ta cười lạnh, thấy những người còn lại của KID đang cẩn thận nấp sau một thân cây, kiên quyết bóp cò.
Khu vực chuẩn bị, đồng tử của Ứng Trầm Lâm co rút, chú ý đến cảnh báo năng lượng cao bất thường lóe lên trên bảng dữ liệu, hai mắt cậu nhanh chóng khóa chặt vị trí của Du Tố. Dao động năng lượng này không bình thường!!
Năng lượng cô đặc được bắn ra với uy thế áp đảo, cuốn phăng những thân cây khổng lồ xung quanh, tạo thành một rãnh sâu trên mặt đất.
Du Tố nâng pháo nhắm về phía Từ Nghiêu Quân bắn một phát, nhưng tốc độ của đối phương quá nhanh, đòn phản công của anh bị súng bắn tỉa năng lượng cao nuốt chửng, vụ nổ lan rộng hơn dự kiến.
Nguy rồi, không kịp né!
Ngay lúc đó, một bóng đỏ lao nhanh đến trước mặt Du Tố, lá chắn bảo vệ bung rộng, hoàn hảo che chắn cho cả thân cơ giáp của anh.
Hai mắt Du Tố ánh lên tia kinh ngạc.
Phía trước tấm chắn bảo vệ xuất hiện một vòng xoáy, phát bắn tỉa bất ngờ của Từ Nghiêu Quân hoàn toàn bị chặn đứng.
Hoắc Diễm chắn trước Du Tố, hứng chịu toàn bộ sát thương, cơ giáp bị luồng năng lượng khổng lồ đẩy lùi vài bước, chân kim loại của cơ giáp Hoắc Diễm ghim sâu xuống mặt đất tạo thành hai cái hố sâu, cố gắng giữ thăng bằng: "Nguy hiểm quá, anh cũng không kịp gọi cậu. May mà kịp lúc."
Khu vực nghỉ ngơi của bảng D, chân mày Thẩm Tinh Đường khẽ nhíu, ánh mắt sắc lẹm nhìn thẳng sang DE ở đối diện.
Trên khán đài, ánh mắt của chủ tịch Lý Tĩnh Ngôn cũng loé lên tia sáng lạnh giống hệt sếp Thẩm của KID, màn hình ảo thu nhỏ trên tay ông dừng lại ở khoảnh khắc vừa rồi, các sếp lớn của Liên minh bên cạnh thấy vậy, nghĩ chủ tịch nhà mình chắc không quen thuộc lắm với mấy chiến đội ngoài top 8, tri kỷ giải thích: "Vừa rồi là trận đấu giữa hai đội của hành tinh Thiên Lang..."
Lý Tĩnh Ngôn mặc kệ cấp dưới luyên thuyên bên tai, ông vẫn luôn chú ý đến khu rừng sau khi bị súng bắn tỉa càn quét. Uy lực của phát súng vừa rồi là 100% năng lượng ư...? Sao có cảm giác hơi quái quái.
Trong phòng livestream, khán giả vẫn còn chưa kịp phản ứng.
[Trời đất thánh thần ơi! Vừa rồi là súng bắn tỉa nạp 100% năng lượng phải không quý dị?]
[Coi cày nát cả khúc rừng đó kìa!! Trace suýt đi đời nhà ma!!]
[Chờ đã... Tao quan tâm tốc độ của tanker bên KID, tên gì ta, à anh Hoắc, úi cha anh Hoắc nhanh dữ thần ta ơi!? Cái lá chắn kia là gì vậy?! Vừa rồi tao thấy nó hấp thụ năng lượng á!]
[Lá chắn Thôn Phệ hử?]
Camera ảo di chuyển, giúp khán giả có thể nhìn rõ hơn, lá chắn mà tanker của KID đang cầm khác với những loại lá chắn phòng thủ thông thường, phía trên hiện lên một vòng xoáy ngược, hấp thụ toàn bộ sát thương.
Lá chắn Thôn Phệ là loại vũ khí phòng thủ tương đối hiếm, hiện nay, hầu hết các loại lá chắn đều sử dụng tinh thể dị năng có hiệu ứng kháng sát thương cao, có thể chống lại nhiều loại tác động. Nhưng bản chất của Thôn Phệ là hấp thụ sát thương năng lượng, nó không thể triệt tiêu tất cả các loại sát thương, gần như vô dụng nếu gặp công kích vật lý nhưng lại là khắc tinh của các vũ khí dạng pháo súng năng lượng.
Nhưng loại lá chắn này rất hiếm, cần có tinh thể dị năng Thôn Phệ để duy trì, toàn bộ Tinh Minh tính đến hiện tại, số lượng lá chắn Thôn Phệ đã xuất hiện có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Chỉ cần tanker thao tác đúng cách, thì lá chắn trâu bò này có thể hấp thụ được tất cả các kiểu tấn công của pháo súng tầm xa.
Tại căn cứ chiến đội Tật Phong, nhìn thấy cảnh này, Thích Tư Thành theo thói quen gõ mặt bàn, cảm thán: "Không hổ là KID, mang theo những hai tấm lá chắn, chắc chắn trên người Lâm Nghiêu có lá chắn thường, nên mới để Hoắc Diễm cầm lá chắn Thôn Phệ.”
Cùng là tanker, quanh năm gồng mình chống đỡ tuyến đầu, Triệu Lạc Kiệt có nhận thức rõ ràng về mức sát thương mà tanker phải chịu hơn hẳn những người khác, hắn nhổm người dậy, dí sát mặt vào màn hình, nhíu mày nói: "Có gì đó lạ lắm, vừa rồi Hoắc Diễm phải lùi về phía sau. Đội trưởng, nãy anh có nhìn thấy thao tác của Từ Nghiêu Quân không?"
Thích Tư Thành vừa rồi đang mải chú ý đến pháo thủ của KID, không quá để ý Từ Nghiêu Quân: "Sao thế?"
Triệu Lạc Kiệt: "Để tôi xem lại, cảm giác sát thương hơi sai sai, tốc độ tích lũy năng lượng của Từ Nghiêu Quân rất nhanh, thời gian tích lũy ngắn như vậy... nhưng lại đẩy được đội trưởng bên KID lùi vài bước, tôi còn lạ gì mức chống chịu của Hoắc Diễm, rất vô lý, vũ khí của thằng họ Từ kia xài có lõi gì đấy?”
Trong khu ô nhiễm Phiarleg, khói súng dần tan.
Du Tố lùi về phía sau vài bước, nói với người bên cạnh: "Cảm ơn anh Hoắc."
"May nhờ lá chắn do em út nhà mình làm, nếu là lá chắn trước đó của anh, có khi anh với cậu đã hoá thành điểm, cúng cho DE rồi cũng nên, hà hà.” Hoắc Diễm nhân lúc khói súng chưa tan hết, cùng Du Tố rút lui đến khoảng cách an toàn, đội trưởng Hoắc phân tích: "Phát súng bắn tỉa vừa rồi của tên đó còn đẩy lùi được anh đang cầm lá chắn Thôn Phệ, hơn nữa nhìn mức độ càn quét này, nó chắc chắn nạp đủ 100% năng lượng. Thằng ôn con đó có vẻ hận cậu phết, chắc vẫn cay cú vụ ở Banu.”
Du Tố hơi nhíu mày: “Phát súng vừa rồi… e là không chỉ có 100% năng lượng đâu anh Hoắc, pháo năng lượng 60% của tôi bị đạn bắn tỉa xé nát."
"Hả?? Giề??”
Hoắc Diễm: "Chết mịa rồi!!!"
Du Tố: "?"
Sau khi bắn ra phát súng tử thần kia, Từ Nghiêu Quân đợi mãi không thấy thông báo cộng điểm: "Lại trật à?"
Chiến sĩ cơ giáp lái khống chế của DE nhìn về phía bên kia: "Không hẳn trật, bị Hoắc Diễm chặn lại, hình như anh ta dùng loại lá chắn bảo vệ có thể hấp thụ sát thương."
"Bị chặn!?" Sắc mặt Từ Nghiêu Quân u ám hẳn: "Thôn phệ..."
Nhắc đến tinh thể dị năng Thôn phệ, hắn ta lại nhớ đến sự sỉ nhục mà mình phải chịu ở khu ô nhiễm Banu, tinh thể Thôn phệ cấp A hiếm có như vậy, lại bị KID lấy mất!
"Mẹ nó, tụi mày chưa xong với tao đâu." Từ Nghiêu Quân lại nâng súng lên, đợi khói phía trước tan hết.
Trong khu vực chuẩn bị, thợ bảo dưỡng của các đội đều nhìn chằm chằm vào màn hình ảo, theo dõi sát sao trạng thái điều khiển cơ giáp của các đồng đội.
Bàn điều khiển của tất cả các đội cách khá gần nhau, DE nằm ngay bên cạnh khu vực của KID. Thợ bảo dưỡng DE nhanh chóng tắt dữ liệu bất thường vừa xuất hiện trên hệ thống, liếc mắt nhìn xung quanh, thấy các thợ bảo dưỡng khác đều không để ý đến mình, trong lòng không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng hắn ta vừa mới nghĩ như vậy, ngẩng đầu lên đã thấy ánh mắt của thiếu niên ở bục bên cạnh đã đặt lên người hắn ta từ lúc nào.
Đối phương đội mũ, vành hơi sụp che khuất diện mạo, chỉ để lộ nửa khuôn mặt trắng bệch.
Giây tiếp theo, thợ bảo dưỡng trẻ tuổi đó mỉm cười, nhưng ánh mắt lại lạnh băng.
Thợ bảo dưỡng của DE sững sờ, đột nhiên nhận ra điều gì đó, liếc mắt nhìn sang màn hình ảo, nhìn thấy sự thay đổi của khung cảnh thực tế trong khu ô nhiễm.
Trong khu rừng rộng lớn, khói súng mù mịt, tiếng gió xào xạc dường như đang cuốn theo thứ gì đó, tín hiệu radar của cơ giáp lúc ẩn lúc hiện.
Ngay lúc này, một luồng sáng từ động cơ đẩy xé toạc làn khói dày đặc, cận chiến bay nhanh, vượt qua chướng ngại vật của khu rừng, lao đến vòng vây của cơ giáp DE với tốc độ cực nhanh.
Khống chế của DE tái mặt, vội vàng hét lớn: "Anh Từ!"
Từ Nghiêu Quân nghe gọi, đang định thu súng lùi về phía sau.
Một cơ giáp cận chiến đột nhiên xuất hiện bên cạnh Từ Nghiêu Quân, di chuyển linh hoạt như cá chạch, cậu ấy dùng đao laze xé toạc làn khói, chân dài trực tiếp đá bay Từ Nghiêu Quân đang muốn nã đạn về phía mình
Lâm Nghiêu nâng trường đao lên ngang vai: “Bắn bà nội cha mày chứ bắn!!!”