Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thiên Tài Bảo Dưỡng Cơ Giáp

Chương 44-6: Danh sách

« Chương TrướcChương Tiếp »
Mùa giải này có quá nhiều chuyện, một đống cơ giáp cần sửa, Thẩm Tinh Đường bận rộn trước sau gần cả tháng, mới sắp xếp mọi thứ ổn thoả. Công đoạn tuyên truyền cũng không quá phức tạp, nhà nghèo, mọi thứ đều tuân theo tiêu chí “Cây nhà lá vườn, tự cung tự cấp”, hai người Giang Tư Miểu và Thẩm Tinh Đường đảm nhận vai trò quay chụp tạm thời, mẫu ảnh tuyên truyền cứ giao hết cho đám Hoắc Diễm.

Hoắc Diễm vừa mặc áo khoác vừa hỏi: “Tại sao phải chụp ảnh tuyên truyền? Lúc lên sân khấu cũng chỉ nhìn thấy cơ giáp thôi mà, có thấy người đâu...”

Lộc Khê: “Bắt buộc đó anh, nghe nói là truyền thống từ thời trái đất cũ, lúc đó thi đấu game đều phải chụp ảnh.”

Ứng Trầm Lâm cũng vừa đến, thợ bảo dưỡng không cần lên hình, cậu chỉ cần đứng cạnh nhìn. Trước đây cậu cũng từng chụp ảnh tuyên truyền. Trong sự nghiệp ngắn ngủi của Ứng Trầm Lâm, cậu cũng từng thi đấu cho Chiến Đội khác trong khoảng thời gian khá dài, lúc đó, mỗi lần chụp ảnh, quay phim, đều có một đống nhân viên vây quanh, người lo trang phục, người lo ánh sáng, phối cảnh, thiết bị chuyên nghiệp có thể bày đầy cả phòng, chứ không phải sơ sài như bây giờ, biến phòng họp thành phòng chụp ảnh tạm thời, sếp lớn còn đích thân làm phó nháy cho mấy anh em.

Ứng Trầm Lâm tò mò nhìn một lúc, vai đột nhiên bị ai đó vỗ nhẹ.

Du Tố đứng sau lưng Ứng Trầm Lâm, trên tay cầm một bộ đồng phục cỡ nhỏ hơn: "Này, anh lấy đồng phục cho cậu đây."

Ứng Trầm Lâm bất đắc dĩ nhận quần áo, đồng phục của KID cũng giống như kiếp trước, thiết kế không hề đổi, màu đỏ trắng, ngay cả mấy vệt sọc cũng y hệt. Ứng Trầm Lâm nhìn đồng phục quen thuộc, cảm thấy có chút hoài niệm. Kiếp trước, thợ bảo dưỡng bọn họ cũng có đồng phục, nhưng có chút thay đổi so với các chiến sĩ cơ giáp. Đồng phục của các chiến sĩ cơ giáp bao gồm một áo khoác ngoài đi kèm trang phục tác chiến, còn đám Ứng Trầm Lâm là quần áo chuyên dụng của thợ bảo dưỡng, không ôm sát như của các chiến sĩ cơ giáp mà sẽ hơi rộng, quần còn được thiết kế thêm vài túi hộp có sức chứa lớn, rất tiện lợi khi mang theo dụng cụ bảo dưỡng cá nhân.

Kiếp trước Ứng Trầm Lâm cũng từng nhận được đồng phục, nhưng hai chân bất tiện, Ứng Trầm Lâm cũng không theo Chiến Đội ra sàn đấu thực tế, chỉ đợi trong phòng, theo dõi mọi người thông qua màn hình trực tiếp, những bộ đồng phục kia… cậu cũng chỉ mặc một lần lúc nhận, sau đó không còn cơ hội khoác lên người nữa.

"Trầm Lâm, có muốn vào chụp vài tấm không." Thẩm Tinh Đường trong phòng gọi với ra.

Ứng Trầm Lâm lắc đầu nói không cần, đang định mang quần áo về ký túc xá, lại đột nhiên chú ý tới, ở phía dưới đồng phục của thợ bảo dưỡng, dường như còn kẹp thêm một bộ quần áo khác, cậu đưa tay vén đồng phục ở trên lên, bên dưới là trang phục tác chiến y hệt như set đồng phục của các chiến sĩ cơ giáp.

Ánh mắt của Ứng Trầm Lâm hơi mở to, thấp thoáng bọt nước, tay ôm quần áo siết chặt thêm vài phần.

Du Tố nhìn Ứng Trầm Lâm bên cạnh vẫn luôn nhìn chằm chằm vào trang phục tác chiến anh cố tình kẹp bên dưới.

Quả nhiên vẫn là thiếu niên trẻ tuổi, thích cái gì đều viết hết trên mặt.

Lâm Nghiêu đi tới, tò mò nhìn Ứng Trầm Lâm, thấy cậu vẫn còn ôm đồng phục đứng bất động, bèn đưa tay huých nhẹ lưng cậu: "Trầm Lâm mau mặc thử đi! Năm nay chúng ta có nhà tài trợ, đồng phục mặc thoải mái hơn năm ngoái đấy."

Giang Tư Miểu: "… Nhà tài trợ còn mang theo buff hay gì? Tôi và Tinh Đường chọn chất liệu bộ này y hệt bộ năm ngoái đấy! Còn mấy bộ cũ cậu mặc không thoải mái là do cậu lăn lộn quá nhiều, đồng phục cũng bị cậu mặc đến mức bạc màu!!”

Lâm Nghiêu sờ mũi: "Em làm gì đến mức đó?"

Ứng Trầm Lâm đứng bên cạnh, cúi đầu nhìn đồng phục, kể cả kiếp trước hay bây giờ, Ứng Trầm Lâm cũng không thấy chất liệu có gì đặc biệt… Không lẽ kiếp trước cậu vô tâm đến vậy sao…

Ứng Trầm Lâm nghiên cứu xong ngẩng đầu, thấy Giang Tư Miểu đang nhìn mình thì ném cho Giang Tư Miểu ánh mắt nghi hoặc.

Giang Tư Miểu ho khan một tiếng: "Nhưng Trầm Lâm vẫn phải thử đi, lúc đó sửa chữa cơ giáp tại chỗ, bắt buộc phải mặc đồng phục, nếu có chỗ nào không hợp thì báo để anh sửa sớm."

Ứng Trầm Lâm nhìn Giang Tư Miểu, trên mặt viết rõ mấy chữ “Em không hiểu anh đang nói cái gì…”

Giang Tư Miểu sực tỉnh vỗ trán: "Tinh Đường chưa nói với cậu à? Bọn anh đã báo danh cho cậu rồi, cậu là thợ bảo dưỡng chính của Chiến Đội, đồng thời cũng là thợ bảo dưỡng sẽ theo sát Chiến Đội trong khu ô nhiễm thi đấu, có thể vào hậu trường bảo dưỡng, chỉ có một mình cậu."

Ứng Trầm Lâm hơi sửng sốt: "Không phải là chị Đường sao ạ?"

"Không phải." Giang Tư Miểu khó hiểu nhìn Ứng Trầm Lâm: "Cô ấy là sếp mà, mấy việc này nên hạn chế để cô ấy ra mặt. Làm sao vậy? Cậu không muốn hỗ trợ cơ động à? Nếu không muốn đi thì bây giờ anh đổi danh sách vẫn kịp."

"Em muốn đi."

Ứng Trầm Lâm trả lời, thái độ vô cùng nghiêm túc: "Em hơi ngạc nhiên thôi ạ, em chưa từng theo Chiến Đội hỗ trợ bảo dưỡng cơ động bao giờ."

Hai kiếp người, lần đầu tiên Ứng Trầm Lâm có thể làm thợ bảo dưỡng sát cánh bên Chiến Đội, cùng KID đi đến khu vực thi đấu.
« Chương TrướcChương Tiếp »