Chương 44-3: Danh sách

Nói là làm, khi mấy người mấy người KID vẫn đang bận rộn thi đấu, Giang Tư Miểu đã nhanh chóng xem lại toàn bộ trận chiến ở Nhà máy sinh học bỏ hoang từ lúc bọn họ vừa vào đấu trường, từ trận chiến bất ngờ này, Giang Tư Miểu đã nhìn thấy được hướng đi hoàn toàn mới cho đội nhà. Lúc trước, Giang Tư Miểu vẫn quá gò bó trong quy mô chiến đấu đoàn đội theo phong cách truyền thống, trong đầu Giang Tư Miểu luôn nghĩ phải thay đổi đội hình và cách phối hợp sao cho mọi người có thể hoà hợp và nắm bắt được phong cách chiến đấu của đồng đội nhanh nhất, ép cả bọn Hoắc Diễm vào khuôn khổ còn được, nhưng Du Tố là khối kim loại cứng rắn, không cách nào mài phẳng. Đối mặt với Du Tố khiến Giang Tư Miểu cũng phải hoài nghi mấy năm làm nghề của mình, anh ta hoàn toàn không tìm được cách nào tốt để nhét pháo thủ vào đội ngũ, đành phải sử dụng chiến thuật mà chính Giang Tư Miểu cũng thấy không ổn, đó là ép Du Tố giảm tiết tấu chiến đấu của anh lại, để bọn Hoắc Diễm có thể theo kịp, mãi cho đến khi Giang Tư Miểu xem được trận đấu vừa rồi…

"Trước đây có một số chuyện là do tôi suy nghĩ không chu toàn, nhưng hôm nay nhìn cách đánh của mọi người, tôi đã có cách nghĩ mới." Giang Tư Miểu mở lại bản đồ: "Các cậu đã nghe nói về việc chia cắt chiến trường chưa? Cách chiến đấu ban đầu của chúng ta thực ra vẫn tập trung chính vào pháo thủ của Du Tố, nhưng sau khi xem trận đấu hôm nay, tôi cảm thấy cả cận chiến và tầm xa của đội chúng ta đều có thể đảm nhận vị trí lõi trung tâm được."

Giang Tư Miểu không tổng kết thì thôi, một khi anh ta nghiêm túc lên là phải phân tích từng chi tiết từ mọi góc độ, lần họp nào của bọn họ cũng kéo dài hết cả ngày…

Toàn bộ trận đấu, ngoài yếu tố chỉ huy của Ứng Trầm Lâm, còn phụ thuộc nhiều vào các chiến sĩ cơ giáp của KID, đoàn đội là hình thức thi đấu chú trọng sự phối hợp giữa mọi người, nhưng không thể bỏ qua tố chất cá nhân của từng chiến sĩ cơ giáp. Trước hôm nay, Giang Tư Miểu cũng hoàn toàn không ngờ, sau khi chia cắt ra, các chiến sĩ cơ giáp nhà mình lại có thể biểu hiện xuất sắc như vậy, anh ra không nên bắt mọi người giảm bớt khả năng của mình hoặc ép buộc bọn họ phối hợp, mà phải nghĩ cách điều chỉnh chiến thuật để phù hợp với từng cá nhân của đội mới đúng.

Khả năng cá nhân của Du Tố rất xuất sắc là điều không thể bàn cãi, nhưng nhịp độ quá nhanh dễ bị tách khỏi đồng đội, như vậy trên chiến trường, sự hiện diện của anh sẽ rất bắt mắt, nhất định sẽ bị đối thủ tập trung công kích. Ban đầu, Giang Tư Miểu muốn điều chỉnh điểm yếu này bằng cách hoàn thiện khả năng phối hợp của cả năm người, nhưng bây giờ anh ta đã dẹp bỏ suy nghĩ đó, Giang Tư Miểu cảm thấy anh ta đã đánh giá thấp khả năng của Du Tố cũng như đám Hoắc Diễm. Như trong trận đấu hôm nay, dù cho Du Tố đã trở thành mục tiêu chú ý của toàn bộ chiến trường, vừa làm mồi nhử, vừa mở rộng tầm nhìn cho đồng đội, từ đó chia cắt ra một chiến trường khác, nhưng anh vẫn có thể tự bảo vệ mình rất tốt.

Cách đánh có vẻ như tác chiến đơn độc, nhưng thực ra mỗi giai đoạn mấu chốt đều có sự hỗ trợ âm thầm của những đồng đội khác.

Bao gồm Lộc Khê canh đúng thời cơ thích hợp sút bay Lena, cũng bao gồm cả pha Lâm Nghiêu và Quý Thanh Phong bao vây tập kích Riley, thời cơ canh rất chuẩn, tiễn đối thủ ra khỏi chiến trường, giành chiến thắng vô cùng thuyết phục.

Giang Tư Miểu tổng kết hết mấy tiếng đồng hồ, nghe xong phân tích “đơn giản” của Giang Tư Miểu, mấy chiến sĩ cơ giáp của KID cũng nhận ra vấn đề.

Lâm Nghiêu suy nghĩ một chút: "Hình như có lý, hôm nay em và Đại Phong đều nhận nhiệm vụ thủ thành cho mọi người thôi, nhưng đánh cũng sướиɠ hơn mấy trận bình thường!"

"Nhưng đây chỉ là chiến trường ảo, em hiểu ý Tam Thuỷ nhưng mọi người cũng đừng quên, trên chiến trường ảo chúng ta được cung cấp môi trường rất công bằng, không có cấp độ cơ giáp, cũng không có vũ khí dị năng" Lộc Khê là người cảm nhận rõ ràng nhất, cô ấy tìm được điểm mấu chốt để theo kịp nhịp độ của Du Tố là nhờ cô ấy đã hoàn toàn buông tay anh, nhưng nếu đặt trong giải đấu thực sự, Lộc Khê chưa chắc đã dám mặc kệ, hoàn toàn không hỗ trợ Du Tố như vậy: "Vũ khí cách biệt cấp bậc, hơn nữa còn thêm ảnh hưởng của tinh thể dị năng, sẽ không dễ dàng để anh Du thoát thân như trên chiến trường ảo đâu."

Hoắc Diễm cũng chung nhận thức với Lộc Khê: "Đúng vậy, tôi lái tanker có thể tự tin lượn lờ như thế là vì tính toán lượng sát thương của bọn họ chưa đủ để tiễn tôi ra khỏi chiến trường, nếu là giải đấu thực sự thì sẽ khác, anh cũng biết mà Tam Thuỷ, hiệu suất của cơ giáp và vũ khí sẽ dao động theo thời gian, độ khó mang lại cũng khác, chúng ta rất khó đo đếm, nếu tính toán sai sẽ thất bại trong chớp mắt.”

"Nói như vậy cũng đúng." Quý Thanh Phong gật gù: "Pha cuối lúc em và Nghiêu Bảo tập kích Riley, nếu tên đó mang theo vũ khí đấu giải của mình, em và Nghiêu Bảo muốn giải quyết Riley trong ba mươi mấy giây là điều viễn vông."

Chiến trường ảo dù sao cũng là ảo, cảm giác áp bức mà đấu trường thực sự mang lại hoàn toàn khác nhau, thực lực của đối thủ cũng sẽ khác.