Chương 41-7: Nuôi béo

Riley Leeds: "???"

Hubert thấy lá chắn nhấp nháy, lông mày giật giật, trong lòng đột nhiên dâng lên dự cảm không lành: "Chờ đã Riley!"

Giây tiếp theo, ở phía đối diện, một phát súng bắn tỉa lao về phía vai trái của Riley Leeds, Riley luống cuống dùng dây thừng bay vắt lên góc hiểm, đu cả người lên cao mới trốn thoát kịp: "Fuck! Lại bị lừa! Tanker kia gài hàng đó!"

Xa xa, Quý Thanh Phong và Lâm Nghiêu đứng ở vị trí an toàn đang chăm chú quan sát.

Quý Thanh Phong: "Uầy uầy, nã súng rồi hay sao ấy!"

Lâm Nghiêu: "Đúng là nghệ sĩ múa có khác, anh Hoắc xoay mấy vòng thiên nga đẹp cháy máy!”

Quý Thanh Phong: "Hả? Không phải diễn viên kịch à?"

Lâm Nghiêu: "Ơ… là cậu nói ảnh múa Hồ Thiên Nga mà…”

Quý Thanh Phong: “… Nghiêu Bảo à, tuổi thơ của cậu thật… hầy..”

Trận chiến vốn đã lắng xuống lại có xu hướng bùng nổ, một phát súng bắn tỉa từ xa nhanh chóng nã trúng những cơ giáp đang khóa chặt tanker, Hubert nhanh chóng chuyển hướng hỗ trợ Riley Leeds, sau khi bắn trúng một trong những cơ giáp khác đang định thừa cơ hỗn loạn rỉa đồng đội, Hubert vội rút lui, vừa chạy vừa nói: "Súng bắn tỉa ở hướng khác, có lẽ là Ace, thằng khốn đó, lợi dụng con tanker kia ra múa cho bọn mình xem, đợi lúc cả đám khoá mục tiêu lên tanker thì thằng đó cũng phát hiện vị trí bọn mình luôn, tanker kia hết 80% là đồng đội nham hiểm của Ace.”

Riley Leeds lập tức chuyển vị trí: "Không tấn công Tanker đó nữa, dẹp đi, khóa chặt những người khác, tôi hỗ trợ cậu, chúng ta nâng cao thành tích."

Sau khi tanker màu mè kia lên sân khấu, chiến trường lại lần nữa rơi vào trạng thái loạn cào cào.

Nhịp độ trận chiến rất nhanh, nhiều cơ giáp liên tiếp bị loại do để lộ vị trí, khoảng năm phút trôi qua, chưa đầy nửa tiếng sau khi bắt đầu, trên cả bản đồ Nhà máy sinh học bỏ hoang chỉ còn lại 20 mạng.

Ace ẩn nấp sau công trình kiến trúc đổ nát cau mày, hắn ta đã sớm để ý đến tanker từ trên trời rơi xuống kia, không biết vô tình hay cố ý, tanker đó luôn đứng ở mấy góc rất hiểm, khiến hắn ta không thể ngắm trúng được: "Chắc bên kia còn một đội, là đồng bọn với tanker vừa nãy."

Bọn người bên kia cũng rất lợi hại, đã loại bỏ ba đồng đội của Ace, số cơ giáp còn lại trong toàn khu vực ngày càng ít.

Ace luôn có cảm giác rất kỳ lạ, rõ ràng mọi thứ đều theo nhịp điệu của hắn ta, nhưng nãy giờ hắn ta cứ phải chạy ngược chạy xuôi cứ như bị dắt mũi vậy, nhưng hắn ta đã cẩn thận chú ý xung quanh, Ace có thể thề, hắn ta không hề để sót đội ngũ nào, nhiều nhất chỉ có hai ba người hợp thành một đội, mối đe dọa lớn nhất, có lẽ là sự kết hợp giữa ẩn nấp tầm xa và pháo thủ - cũng chính là Riley và Hubert, nhưng đồng đội của hai thằng đó cũng bị hắn ta tiễn đi rồi còn đâu…

Lena lên tiếng: "Ace, tiếng súng ngừng rồi."

Ace nghe vậy giật thót, tiếng súng không phải tự nhiên ngừng, mà là qua hai đợt hỗn chiến ở ngay vị trí này, đa phần cơ giáp tầm xa như pháo thủ và khống chế đều lộ mặt, sau đó bị tiễn đi kha khá…

Pháo súng dần lắng xuống, Hubert vừa bị kéo vào cuộc hỗn chiến lớn, chỉ chú ý dọn dẹp các cơ giáp xung quanh, lúc này đột nhiên nhận ra điều gì đó: "Chờ đã, cái đội năm đứa gây rối lúc đầu ấy, đều bị xử đẹp rồi hả?"

Riley Leeds dừng lại, màn hình hỗ trợ bật lên, nhanh chóng thao tác chuyển sang danh sách thành tích chiến trường ảo, ở cuối danh sách là ID của những người bị loại, anh ấy không tìm được cơ giáp pháo thủ nào đã loại bỏ được hai đối thủ, đồng nghĩa với việc đầu sỏ gây rối ban đầu vẫn chưa bị sút ra khỏi sân.

Riley lắc đầu, cho Hubert đáp án: “Ít nhất một người vẫn chưa bị loại, đó là tôi nói ít nhất.”

Hubert sửng sốt, vẫn còn?

Hubert đột nhiên có linh cảm không lành: "Riley, không ổn, cơ giáp tầm xa trên chiến trường đã giảm nhanh chóng, tôi không nghe tiếng ai nã pháo nữa rồi, khống chế cũng bị đá ra sân hết hay sao ấy!”

[Ý Hubert là sao? Đã qua bao lâu rồi? Cái đám gây rối kia vẫn chưa bị xử á?]

[Vãi thật chứ! Nhiều người ra sân lắm rồi đấy! Mấy cha đó là gián hả? Đánh hoài vẫn bất tử!]

[Tao vẫn không hiểu! Cứ đi núp cũng đâu có ích gì! Nếu thành tích kém vẫn đâu có thắng được!]

[Tự nhiên tao có điềm không lành á, nhà tao năm đời tiên tri, tao có cảm giác hình như bọn nó không núp đâu…]

Ngay lúc này, một cơ giáp pháo thủ luôn di chuyển theo tiếng súng hỗn loạn dừng lại phía sau một công trình kiến trúc khá quái dị, đá lớn và rong rêu bám chặt vào mặt ngoài toà nhà, khiến cả người cơ giáp đều bị che khuất, nhưng trong tầm nhìn của anh, đối thủ đang mất cảnh giác phía xa, hiện ra trước nòng súng ngắm đen ngòm lại vô cùng rõ ràng.

Ứng Trầm Lâm chia sẻ chung góc nhìn với Du Tố, nhẹ nhàng nói như đang thì thầm bên tai anh: "Bắn đi anh.”

Du Tố cong môi, gần như đồng thời khi Ứng Trầm Lâm lên tiếng, cơ giáp pháo thủ của Du Tố nã phát súng đã tích đủ 60% năng lượng, lao thẳng về phía con mồi đang nằm gọn trong lưới bẫy…

Hubert đang nói chuyện với Riley, tầm nhìn trước mắt bỗng chốc chuyển sang hai màu đen trắng! Nhanh đến mức gã không kịp thốt lên bất cứ từ nào bi ai cho số phận bị đánh lén của mình.

Riley Leeds thấy đồng đội bị trúng đạn, mồm gào to tên người anh em hợp tác tạm thời, tay ném dây thừng bay sang hướng khác, nhanh chóng lủi mất: "Huberttttt!"

[Đồng đội của bạn đã bị loại!]

[Player kill Player]

[?????]

[Con lợn gặm tỏi?? Hubert chết? Một phát chết luôn??]

[Làm sao…? Độ hao mòn của cơ giáp Hubert vẫn chưa đến mức giới hạn, ít nhiều cũng trụ được hai đến ba phát chứ!]

[Một phát bằng cả hai, ba phát gộp lại, tích bao nhiêu năng lượng vậy? Có thời gian để tích luôn hả?]

Trong đội, Lâm Nghiêu cũng giật mình: "Ơ? Anh Du bắn nhầm người á, cha bên cạnh Hubert mới là người nhện Riley!’’

Du Tố nhanh chóng thay đổi địa điểm ngắm bắn, Ứng Trầm Lâm chú ý đến hướng di chuyển của anh, vừa thay anh quan sát đối thủ gần đó, tay còn nhanh chóng lướt bảng thành tích, giải thích thay Du Tố: "Thời cơ thuận lợi thì phải hốt, không sao đâu, nhưng người còn lại đều được chúng ta nuôi béo kha khá rồi, có thể xử được.”