Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thiên Tài Bảo Dưỡng Cơ Giáp

Chương 38-5: Thành thật

« Chương TrướcChương Tiếp »
"Vâng, chúng ta đang gấp mà." Ứng Trầm Lâm gật đầu.

Thực ra đây đều là những vũ khí mà chính cậu đã thiết kế, kiếp trước cậu lăn lộn ở KID, thiết kế vũ khí cho các chiến sĩ cơ giáp là công việc mà cậu hay làm nhất, chỉ cần hiểu tính cách và thói quen thao tác của mọi người là cậu sẽ có ý tưởng, việc cải tạo vũ khí thuận tay đối với Ứng Trầm Lâm không khó.

Trong lòng Thẩm Tinh Đường cuộn trào sóng to gió lớn, cô hiểu những người khác là vì cô ở cạnh họ đủ lâu. Còn Ứng Trầm Lâm thì sao? Cậu chỉ dựa vào kinh nghiệm hợp tác ở khu ô nhiễm Thiên Vực Tinh mà đã phân tích được thói quen của từng người…

"Trước khi giải ngũ, cậu là chiến sĩ cơ giáp chuyên về đấu đơn đúng không?" Thẩm Tinh Đường hỏi.

Ứng Trầm Lâm gật đầu.

"Biết ngay mà." Thẩm Tinh Đường nói: "Chị thấy may mắn khi cậu là đồng đội chứ không phải kẻ thù đấy."

Nếu đi theo hướng kỹ sư thiết kế vũ khí, thì khả năng quan sát toàn cục và phân tích tổng hợp của Ứng Trầm Lâm quá thích hợp. Nhưng nếu đối đầu cậu ở hạng mục đoàn đội thì Thẩm Tinh Đường chả muốn chút nào, Ứng Trầm Lâm có thể nhanh chóng phán đoán được sơ hở của đối thủ, vận dụng nó để đạt hiệu suất cao nhất chỉ với vài thao tác cơ bản. Đối với cơ giáp đoàn chiến, gần như không có ai chịu trách nhiệm quan sát tổng hợp vì rất phiền phức, việc phân bổ các vị trí riêng cho từng loại cơ giáp khiến tầm nhìn của họ bị hạn hẹp, cơ giáp đoàn chiến chủ yếu dựa vào khả năng phối hợp và kinh nghiệm để đưa ra sách lược phù hợp, chỉ có cơ giáp chuyên đấu đơn mới phải tự mình để ý mọi thứ, tầm nhìn gần như không có góc chết.

Nếu đã biết cậu là cơ giáp đấu đơn, Thẩm Tinh Đường cũng không thấy lạ với thao tác và khả năng phán đoán của cậu nữa: "Thành thật mà nói, chị thực sự không nhìn thấu cậu, cậu có rất nhiều bí mật nhỉ? Nhưng những lúc thế này, chị hỏi gì cậu cũng nói, làm chị có cảm giác cậu còn thành thật ngoan ngoãn hơn cả đám Lâm Nghiêu.”

Thẩm Tinh Đường biết nếu cô hỏi nữa, có khi đến chuyện gia đình Ứng Trầm Lâm cũng nói: "Giao cho cậu phụ trách cải tạo vũ khí thì chị yên tâm rồi, à, danh sách vật liệu lần trước cậu đưa chị, chị đã bảo Tư Miểu thu thập rồi, vài ngày nữa sẽ đưa cho cậu."

“Vâng, em không vội." Ứng Trầm Lâm nói.

Thẩm Tinh Đường cười một tiếng: "Chị vội, không thể để cậu giúp chị mãi thế được, chị đã giúp được gì cho cậu đâu.”

Nói được nửa chừng, tiếng gõ cửa vang lên, Giang Tư Miểu tìm Thẩm Tinh Đường, nói có khách đến thăm, đang ở bên ngoài.

Thẩm Tinh Đường nói đã biết, không nán lại trong phòng bảo dưỡng quá lâu, trước khi đi, cô vẫn không quên nhắc nhở Ứng Trầm Lâm nghỉ ngơi, sau đó đi theo Giang Tư Miểu ra ngoài.

Cửa phòng vừa đóng lại, Giang Tư Miểu đã thăm dò: "Hai người nói chuyện lâu thật đấy, khách đã đợi bên kia được năm phút rồi."

"Ừm, nhiều việc phải nói quá." Thẩm Tinh Đường bước nhanh.

Giang Tư Miểu hỏi: "Vậy Tiểu Ứng là dân chuyên nghiệp thật ư?"

"Còn có thể giả à? Anh xem dữ liệu nhiều hơn tôi, trình độ đó mà anh nghĩ không phải chuyên nghiệp sao?" Thẩm Tinh Đường nói: "Mà anh không tra được thông tin của cậu ấy đâu, đừng phí thời gian nữa, cậu ấy giải ngũ lúc chưa thành niên, Liên minh cơ giáp bảo vệ những dữ liệu này rất tốt, không có vụ rò rỉ để chúng ta phát hiện được.”

Giang Tư Miểu gật đầu, định nói thêm vài câu, Thẩm Tinh Đường đã đi vào phòng họp.

Chiến sĩ cơ giáp giải ngũ khi chưa thành niên…? Trong Tinh Minh cũng có kha khá các chiến sĩ cơ giáp chưa thành niên, nhưng số đã giải ngũ thì có thể đếm trên đầu ngón tay, huống chi là giải ngũ sớm như Ứng Trầm Lâm… khoan đã, Giang Tư Miểu đột nhiên nhớ đến thiên tài đấu đơn đã gây nên sóng to gió lớn trên Star Net mùa giải trước – Sink.

"Hửm? Tam Thủy, sao anh lại đứng đây?" Quý Thanh Phong tình cờ đi tới.

Giang Tư Miểu lấy lại tinh thần: "Có khách đến tìm sếp."

Quý Thanh Phong nói: "Khách á?”

Giang Tư Miểu lấy ra một tấm danh thϊếp: "Sếp Chu của công ty Kiến Hành."

Khoa học Kỹ thuật Kiến Hành, cái tên này Giang Tư Miểu cũng từng nghe qua, là một doanh nghiệp lớn nổi tiếng của tinh hệ Rạng Đông, hoạt động trong mảng phát triển cơ giáp. Mấy năm vừa rồi, Kiến Hành bắt đầu mở rộng sang nhiều thị trường khác nhau như linh kiện, động cơ,… có thể nói là càng làm càng lớn.

Giang Tư Miểu cứ nghĩ khách đến là quản lý của Kiến Hành, đến khi đối phương đưa danh thϊếp ra, anh ta mới biết là sếp lớn đích thân tới.

“Kiến Hành à?!” Quý Thanh Phong sửng sốt: “Sao công ty này lại cử người đến căn cứ chúng ta?!”

Nói đến đây, Giang Tư Miểu nhức đầu, tay xoa hai bên thái dương: "Nghe nói đến hành tinh Thiên Lang mấy ngày rồi, hình như định thuê tòa nhà của chúng ta.”

Thuê nhà?

Hia mắt Quý Thanh Phong sáng lên: “Chúng ta sắp được tiền thuê nhà hả?!”

Giang Tư Miểu: “?”

Quý Thanh Phong: “Người ta thuê diện tích bao nhiêu? Có phải thuê cả tòa nhà không? Sếp mình báo giá bao nhiêu á anh?”

Giang Tư Miểu: “… Cậu hỏi tôi thì tôi hỏi ai!”

Trong phòng bảo dưỡng, Ứng Trầm Lâm không biết chuyện đang xảy ra bên ngoài.

Cậu nhập bản phác thảo vũ khí vào hệ thống bục điều khiển, tiếp tục hoàn thiện bản vẽ dang dở.

Robot trong phòng sửa chữa đã tổng hợp mặt hư hỏng của các cơ giáp, không biết có nên khen bọn họ may mắn hay không, hư hỏng của các cơ giáp không quá mức nghiêm trọng, có thể sửa xong trong vài ngày… Cơ giáp tổn thất nặng nhất là của Quý Thanh Phong, Hoắc Diễm và Du Tố, sau vụ nổ năng lượng, lá chắn của Hoắc Diễm gần như nát vụn, khoá trói của Quý Thanh Phong cũng chả khá hơn là bao, hai vũ khí của Du Tố thì hao tổn năng lượng quá mức nên bên trong bị mài mòn.

Để kịp chuẩn bị cho mùa giải sau, việc sửa chữa và thiết kế vũ khí mới phải được tiến hành cùng lúc.

Nghĩ đến đây, cậu đột nhiên cúi đầu nhìn sợi dây đỏ trên cổ.

Hôm đó Uyên chỉ xuất hiện được một lúc, cậu cũng đã thử để tinh thần lực thăm dò muốn đánh thức Uyên nhưng vô ích, đến cuối cùng là tinh thần lực của cậu bị làm sao chứ? Ở kiếp trước, sau khi cậu xảy ra chuyện, Uyên cũng không thể khởi động lại… Nhưng cho đến tận lúc chết, cậu cũng chưa từng được nghe lại giọng nói của Uyên.

Cậu lấy hộp lưu trữ bị hỏng bên cạnh dây chuyền ra, ánh mắt dừng lại trên mấy vết nứt hình mạng nhện trên bề mặt hộp.
« Chương TrướcChương Tiếp »