Chương 37-5: Dọn dẹp

Thẩm Tinh Đường thấy cuộc đàm phán lần này quá suôn sẻ, cô có thể đoán được lý do Tật Phong từ bỏ tinh thể dị năng Cát lún, loại dị năng thiên về khống chế mềm này bên Chiến Đội bọn họ chưa có ai dùng được, Tật Phong là đội hình lấy khống chế cứng của Thích Tư Thành làm chủ lục, dị năng Cát lún Thích Tư Thành không dùng được, bỏ quyền là lựa chọn dễ hiểu.

Nhưng viên song dị năng cường hóa không gian cấp S, Thẩm Tinh Đường cứ nghĩ việc cạnh tranh sẽ rất gay gắt, hoặc những căn cứ lớn đó sẽ dùng tinh tệ để trao đổi với cô, không ngờ sau khi bàn bạc, hai Chiến Đội này không lợi dụng ưu thế “giàu” để cướp đoạt, mà đều đồng ý phân phối hết cho KID, các chi phí và thù lao phát sinh sẽ do KID chi trả.

Thẩm Tinh Đường: “À, còn nữa, Triệu Lạc Kiệt nhờ tôi nhắn, bên đó đã chủ động từ bỏ tinh thể dị năng Cát lún thì coi như các cậu xí xoá 450.000 tinh tệ, cậu ta nói vậy là sao?”

Lâm Nghiêu: "A? Cái này là…”

Lời còn chưa dứt, Quý Thanh Phong đã nhanh chóng bịt miệng cậu ta lại.

Trong lòng Quý Thanh Phong rỉ máu, 450.000 phí sữa chửa chưa kịp nhận đã không cánh mà bay: "Chuyện nhỏ, chuyện nhỏ, sếp không cần để ý."

Chuyện kết thúc, Cục quản lý cần tiến hành dọn dẹp hậu quả cho khu ô nhiễm. KID vẫn chưa biết hai Chiến Đội kia đã đưa mình vào tầm ngắm, sau khi đi dạo một vòng quanh Cục quản lý, mấy chiến sĩ cơ giáp tạm thời không có gì làm, Giang Tư Miểu liên hệ phi thuyền cho họ, chuẩn bị trở về hành tinh Thiên Lang.

Vừa đến khu vực đỗ phi thuyền, bọn họ đã nhìn thấy một chiếc phi thuyền khác từ xa, bên cạnh là một nhóm quân biên phòng mặc đồng phục đen thống nhất.

Quý Thanh Phong nhỏ giọng nói: "Nghe nói lần này còn có quân biên phòng hỗ trợ, nếu chúng ta không gây ra vụ nổ năng lượng, có khi quân biên phòng đã xông vào quét sạch rồi."

Lâm Nghiêu ghen tị nhìn bộ quân phục ngầu lòi kia: "Trước đây tớ cũng suýt đi nhập ngũ, nhưng người ta chê tớ lùn, loại ngay từ vòng gửi xe."

Lúc này, viên sĩ quan cao nhất trong nhóm quân biên phòng đột nhiên nhìn về phía bọn họ.

Mấy người KID gật nhẹ xem như chào hỏi, không lâu sau, người đó đi tới.

Thiếu tá Quách dừng lại không xa, nhìn Hoắc Diễm, chào anh ta một cái theo đúng tiêu chuẩn quân đội.

Quý Thanh Phong và Lâm Nghiêu hơi ngạc nhiên, nhìn đội trưởng nhà mình đang trò chuyện rất thoải mái với Thiếu tá Quách.

Ánh mắt Ứng Trầm Lâm hơi suy tư, quân biên phòng, là quân đội mà Hoắc Diễm từng nhập ngũ.

Thiếu tá Quách liếc nhìn Ứng Trầm Lâm và Du Tố đang đứng cạnh nhau ở hàng trước, chỉ đảo một chút rồi nhanh chóng thu hồi ánh mắt, quay người rời đi.

Ứng Trầm Lâm hơi để ý đối phương, nghiêng đầu thấy Du Tố kéo vali đứng bên cạnh, cũng đang nhìn Thiếu tá Quách.

Quý Thanh Phong tiến lên hỏi: "Lão Hoắc, người quen của anh à?"

"Cậu nói Tiểu Quách hử?" Hoắc Diễm cười cười: "Người quen trước đây lúc anh còn nhập ngũ."

Tiểu Quách!?

Lâm Nghiêu im lặng một lát, ánh mắt lấp lánh nhìn Hoắc Diễm: "Quả nhiên."

Quý Thanh Phong: "Lần này chúng ta được đến Thiên Vực Tinh cũng nhờ mối quan hệ của anh à?"

Hoắc Diễm sửng sốt một chút: "Hở?"

"Còn đứng đó làm gì, phi thuyền đang chờ mấy cậu đấy." Thẩm Tinh Đường kéo vali đi tới, thúc giục mấy người đang tán gẫu nhanh chóng rời đi, quay người thấy Ứng Trầm Lâm ở sau cùng, bèn nói: "Về căn cứ, cậu đến phòng bảo dưỡng một chuyến, chị có chuyện muốn nói với cậu."

Ứng Trầm Lâm hơi sững người, nhưng vẫn gật đầu.

-------------

Trong Cục quản lý, sau khi mọi người rời đi, nhân viên tiến hành dọn dẹp khu ô nhiễm, những phần bị hư hỏng cần thống nhất báo cáo lên Cục quản lý tinh hệ Rạng Đông, tiến hành đánh giá lại khu ô nhiễm Thiên Vực Tinh.

Người phụ trách ngồi trong phòng họp, vừa nói chuyện xong với mấy nhân viên phụ trách tiễn các Chiến Đội, không lâu sau lại có một nhân viên khác đi vào, nộp báo cáo điều tra sơ bộ về khu ô nhiễm.

"Chờ đã... Chuyện gì thế này!? Hàm lượng vật ô nhiễm giảm 40%?!" Người phụ trách nhìn thấy báo cáo xong đột nhiên đứng phắt dậy, Thiên Vực Tinh vốn là khu thi đấu, chỉ mở cửa trong thời gian ngắn, tỷ lệ bao phủ của vật ô nhiễm luôn rất cao. Mặc dù Sa Tích cấp S có thúc đẩy các vật ô nhiễm khác tập hợp lại nhưng sao lại chết nhiều thế này?

"Khụ khụ… sếp, phạm vi ảnh hưởng của vụ nổ năng lượng khi đó khá rộng... Vật ô nhiễm xung quanh gần như đều bị thiêu chết, thống kê sơ bộ số lượng vật ô nhiễm cấp A chết hơn 200 con, vật ô nhiễm cấp B, C do cơ thể bị cháy xém nên không thể ước tính được." Nhân viên thân thiện nhắc nhở một chút: "Sếp quên rồi sao, trước đó còn có một đợt vật ô nhiễm bọ cạp vàng đột nhiên giảm mạnh không rõ nguyên nhân đấy ạ…”

Người phụ trách nhớ lại sự kiện bọ cạp vàng chết hàng loạt, chuyện đó cũng rất kỳ lạ, sau đó hỏi hai đội trưởng Thích và Coline, họ cũng lắc đầu bảo không biết gì. Ông nhìn dữ liệu này chỉ thấy phiền lòng, với tình hình hiện tại, e rằng trong vòng hai ba năm tới, Thiên Vực Tinh không thể sử dụng làm khu ô nhiễm thi đấu được nữa.

Không biết tại sao, liên tưởng đến đây, ông đột nhiên nhớ lại nụ cười đầy ẩn ý, mang theo vài phần áy náy của sếp Thẩm trước khi rời đi, cũng như hành động nhặt tinh thể với tốc độ ánh sáng của chiến sĩ cơ giáp Lâm Nghiêu…

Nhân viên nhắc nhở: "Sếp ơi? Bảng này không có vấn đề thì tôi báo cáo lên được chứ?"

"Hiện tại không có vấn đề gì." Người phụ trách thở dài, đang định đưa báo cáo lại cho nhân viên thì đột nhiên nhìn thấy gì đó: "Chuyện gì nữa đây? Vật ô nhiễm thì thôi đi, sao khoản chi phí năng lượng lại nhiều đến vậy hả!? Đừng bảo tôi là năng lượng của khu ô nhiễm cũng bị con Sa Tích cấp S chết bầm kia ăn trộm đấy?"

"Không phải nó." Nhân viên giải thích: "Năng lượng trong một khu phòng thủ phụ của chúng ta bị giảm sút rất nhiều... Hình như các chiến sĩ cơ giáp mượn tạm..."

Người phụ trách: "???"