Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thiên Tài Bảo Dưỡng Cơ Giáp

Chương 36-2: Giọng nói

« Chương TrướcChương Tiếp »
"Hửm...?" Trong buồng lái của cơ giáp pháo thủ, Theo phát ra tiếng kêu nghi hoặc.

Du Tố hỏi: "Sao vậy?"

"Radar của tớ dường như cảm nhận được sự tồn tại của một cơ giáp cấp S khác." Ánh mắt Theo dừng lại trên bảng điều khiển chương trình, chức năng của cơ giáp pháo thủ đã bị hỏng trong vụ nổ vừa rồi, hệ thống định vị và radar đều chập chờn, bên trong cũng xuất hiện vài vết nứt không thể đảo ngược, không hề có dấu hiệu gì của cơ giáp khác.

Nó vô tư nhún vai: "Chắc nổ to quá nên tớ choáng ấy mà, hề hề!”

Khi khói bụi tan đi, ánh mắt của Du Tố lại nhìn về phía Ứng Trầm Lâm, cơ giáp của cậu vẫn chưa di chuyển, lơ lửng trong phạm vi bảo vệ từ lá chắn rách nát của Hoắc Diễm.

Du Tố nhìn xuống, thấy Sa Tích đã nằm bẹp trên mặt đất, trên lưng đầy máu thịt còn cắm thanh đao laze của cơ giáp cận chiến.

Vừa rồi tình huống phức tạp, khói bụi đầy trời, tầm nhìn hạn chế, thanh đao này đâm vừa chuẩn xác, vừa tàn nhẫn, trước khi đâm trúng Sa Tích, ít nhất Ứng Trầm Lâm phải có hai bước suy tính, bước đầu tiên là xác định phương hướng chạy trốn của Sa Tích, bước thứ hai dự đoán chính xác vị trí của nó, toàn bộ quá trình không được vượt quá năm giây.

Đây gần như là bản năng của các chiến sĩ cơ giáp, là kinh nghiệm chiến đấu được tôi luyện qua hàng ngàn trận chiến.

Thấy Sa Tích không nhúc nhích, mấy người KID mới tỉnh táo lại, Quý Thanh Phong vừa khóc vừa chạy đến nhặt cái khoá trói buộc đứt mấy khúc của vợ yêu, Lâm Nghiêu ngơ ngác sờ gáy: "Ơ? Con Sa Tích này chết rồi hở?"

Lá chắn của Hoắc Diễm đã nứt ra vài vết lớn, cơ giáp phát ra cảnh báo mức độ hao mòn đạt 60%, anh ta cười nói: "Nó không chết thì anh toi đấy, chú mày nhìn anh tàn chưa này."

Không riêng gì Hoắc Diễm, các cơ giáp KID nằm trong vòng nổ trung tâm đều phải đối mặt với mức độ hư hỏng lên đến 40%, nặng nhất vẫn là Hoắc Diễm, tanker hàng trước chịu lực xung kích trực tiếp từ vụ nổ.

Lộc Khê nhìn Sa Tích bên dưới: "Hình như nó rất yếu á..."

Xa xa, không gian vỡ vụn, những chiến sĩ cơ giáp bị Sa Tích giam cầm đều được thả ra, bọn họ dáo dác nhìn qua chiến trường trung tâm.

"Vụ nổ này... Người của KID còn sống không?"

"Pháo thủ mà chơi như lính đánh bom vậy cũng được hả?!"

"Má nó ghê vãi, lửa lan xa quá!"

"Nhanh cứu người đi!"

Một biển lửa gần như thiêu rụi phạm vi 3 km, may mắn bọn họ không phải tâm điểm của vụ nổ, các cơ giáp gần đó không bị ảnh hưởng nghiêm trọng lắm.

"Mẹ kiếp..." Triệu Lạc Kiệt ở gần nhìn về phía mặt đất đầy tro bụi: "Mấy vật ô nhiễm đều thành tro bụi cả rồi, má ơi nổ cỡ nào mà được như này vậy hả mấy người kia!”

Coline vừa phủi bụi vừa đến gần, nhìn thấy lá chắn cơ giáp bị nứt vỡ ở xa, bên trong cơ giáp vẫn đang báo động về chỉ số năng lượng trong không khí vượt quá tiêu chuẩn: "Đây là vụ nổ năng lượng, Hubert, cái này là đồ chơi của mấy ông đấy!”

"Hở? Pháo năng lượng của tui? Để tui coi, vãi thật chứ, bắn phát tán, 100% năng lượng, cộng thêm dao động nổ trước đó." Hubert nhìn vào màn hình phân tích dữ liệu trong cơ giáp, là cơ giáp pháo thủ, đương nhiên gã biết cái chiêu này chơi lớn cỡ nào, Hubert tặc lưỡi: "Pháo thủ của KID phát rồ rồi, cái này cũng dám chơi, trượt tay là cả người, cả cơ giáp thành tro luôn!"

Nổ năng lượng, là vụ nổ đủ sức lấy mạng của chiến sĩ cơ giáp đang ngồi trong buồng lái.

Huống hồ bọn họ nằm ở trung tâm vụ nổ, cách chơi này cần phải phân tán trước một phần lớn năng lượng, vào thời điểm quan trọng cần phải xem khả năng nhắm trúng của pháo thủ. Chỉ cần nắm bắt không chính xác số năng lượng tích luỹ, hoặc pháo thủ bắn trượt, hậu quả sẽ không thể cứu vãn được.

Dù Coline có yêu cầu thì Hubert cũng chả dám chơi vậy, vì vật ô nhiễm cấp S mà đi dạo trên Quỷ Môn Quan thì lỗ quá.

Nhưng KID đã làm, còn làm một cách điên cuồng và đẹp mắt!

Ánh mắt Thích Tư Thành u ám, nhìn về phía tro tàn trải dài khắp trăm dặm: "Nếu chỉ một mình pháo thủ cũng không làm được như vậy đâu, bọn họ đã đem năng lượng rải khắp tơ nhện, theo chất dẫn kéo đến tận ổ nhện.”

Tơ của nhện độc dễ cháy, nhưng nhện độc cấp A thì cần ngọn lửa có độ hung tàn hơn lửa bình thường mới đốt được.

KID lợi dụng 100% năng lượng của pháo thủ, nổ tung tất cả năng lượng trong không khí và trên tơ nhện, ngay từ đầu, lúc bọn họ điều khiển hướng đi của mạng nhện đã có ý tưởng điên rồ này!

"Người còn sống! Ở bên này!" Triệu Lạc Kiệt nhanh chóng chạy đến giải cứu, đầu tiên đập vào mắt hắn là tanker Hoắc Diễm, lá chắn hoàn toàn vỡ vụn, vỏ ngoài đều mang theo vài vết nứt lớn, trong đó hai cơ giáp cấp A bị hư hỏng nghiêm trọng nhất: "Mẹ kiếp, đánh không lại thì chạy đi chứ! Lấy mạng mình ra đánh cược à? Suýt nữa nổ mất mạng đấy!”

Mấy người KID đều bình an vô sự, ngược lại là con Sa Tích cấp S kia, bên ngoài da gần như bị thiêu cháy, lưng bị đao laze của cơ giáp cận chiến đâm thủng, chết đến không thể chết hơn.

Nhìn vào vị trí bị đâm của Sa Tích, Triệu Lạc Kiệt không khỏi có chút sợ hãi.

Quá tàn nhẫn rồi, nổ lớn như vậy mà vẫn có thể ghim được Sa Tích, đám người điên KID này.

Triệu Lạc Kiệt: "Vì một viên tinh thể dị năng thôi hả?! Mấy người nghèo đến mức mạng cũng không cần sao!?"

"Ầy anh đừng la nữa tôi đau đầu lắm, chẳng phải đều sống khỏe re sao?" Lâm Nghiêu nói: "Nhưng mà cơ giáp lại hỏng, về bảo dưỡng gấp thôi!”

Triệu Lạc Kiệt cũng hết cách để uốn nắn đám cứng đầu này: “Ông bà gọi đây là ngọc nát đá tan hiểu chưa?”
« Chương TrướcChương Tiếp »