Chương 35-4: Biển lửa

Coline nhìn về hướng nam, trước khi họ tới, việc khống chế Sa Tích chỉ có thể giao cho người của KID.

Nhưng mấy tay đấm bên KID có làm ăn được không? Coline vẫn chưa biết sức chiến đấu trâu bò của KID hiện tại, ấn tượng về KID vẫn là ở lần đυ.ng độ trong cuộc thi trước, nhịp độ của KID quá chậm, một khi tìm được điểm đột phá thì rất dễ bị bắt bài, thực lực cá nhân của từng người rất mạnh, nhưng khi kết hợp lại thì vô cùng hỗn loạn.

Giờ bên KID có bốn cơ giáp đấu giải, không có Từ Nghiêu Quân, hai cơ giáp cấp A tiếp ứng.

Muốn bảo toàn bản thân trong môi trường khó nhằn, khống chế vật ô nhiễm cấp S, độ khó rất cao.

Lúc này, bản đồ định vị mới được gửi đến.

Coline mở bản đồ định vị ra thì sửng sốt, cách vị trí của Sa Tích cấp S hai ô không gian, xuất hiện một chiếc cơ giáp cấp A, tiếp theo là Du Tố, cuối cùng là vài người KID vừa tập hợp. Tốc độ Du Tố đột phá bức tường không gian thực sự quá nhanh, Quý Thanh Phong vốn định đi hội hợp với anh, kết quả bên này hắn vừa phá xong một bức tường, Du Tố đã nhảy sang không gian khác, đuổi muốn hụt cả hơi.

Sa Tích vẫn ở bên ngoài không gian, đôi mắt đỏ ngầu chỉ nhìn chằm chằm Ứng Trầm Lâm, không lâu trước đây, nó đã ngửi được mùi hương nó thích trên cơ giáp này, nhưng bây giờ mùi hương đó đã biến mất. Vẻ mặt của nó trở nên nôn nóng, nhe răng trợn mắt với Ứng Trầm Lâm, hận không thể đem cỗ máy khổng lồ kia xé nát, tìm được thứ khiến nó thèm thuồng.

Ứng Trầm Lâm thấy vị trí của Sa Tích ngày càng gần, đao laze trên tay đẩy lên mức năng lượng cao nhất, dự định bổ một đao, đυ.c thủng lớp tường cuối cùng này.

Mà ngay lúc này, một con nhện khổng lồ đột nhiên lao ra ngay trước mặt cậu, vật ô nhiễm biến dị cấp A nhện độc!

Nhện độc phun tơ trắng về phía Ứng Trầm Lâm, Ứng Trầm Lâm nghiêng người né tránh, tơ trắng dính vào bức tường không khí vô hình, ngày càng nhiều tơ nhện được phun ra, không gian vốn đã chật hẹp lại mọc ra nhiều chướng ngại vật, ngay cả bức tường cũng bị nhện độc giăng mạng bịt kín.

"Nhện độc biến dị cấp A." Ứng Trầm Lâm lên tiếng nhắc nhở: "Cẩn thận!"

Không cần Ứng Trầm Lâm nhắc nhở, những đồng đội xung quanh cũng chú ý đến đàn nhện độc này, bảo sao boss lớn không di chuyển mà chẳng hề sợ hãi, hoá ra bên cạnh nó còn nguyên cả đám vệ sĩ thế kia. Năng lực của đàn nhện độc này chỉ có phóng tơ, nhưng loại tơ này có độc tính và độ kết dính rất chắc. Có thể khống chế cứng và khiến con mồi bị tê liệt thần kinh.

Nhện độc rất dễ đối phó, nhưng nơi này là không gian độc lập bị Sa Tích cưỡng ép thu nhỏ, cơ giáp bị giới hạn bay, muốn ở trong không gian như vậy né tránh công kích của nhện độc thì khó khăn chất chồng.

"Mẹ kiếp!!! Sao cái của nợ đó còn giấu một đàn nhện độc thế!"

Hubert kéo theo Triệu Lạc Kiệt chạy qua mấy ô không gian, sự phối hợp của tanker và pháo thủ có thể giúp Hubert tha hồ nã súng mà không cần lo phòng thủ, vất vả lắm mới lết đến phía nam tháp cao thì nhìn thấy đàn nhện độc đang bò đầy trên bức tường không gian.

Triệu Lạc Kiệt: "Ấy đệt mịa! Cậu say rượu hả? Sao lái cơ giáp lắc lư vậy!"

Lưỡi đao của Quý Thanh Phong đã quấn không ít tơ nhện, hắn vừa đau lòng vũ khí của vợ yêu sao mà hỏng hết cái nọ đến cái kia, vừa gào lên: “Á à, anh có ngon anh lên đê!!”

Pháo năng lượng của Hubert lại phá vỡ một bức tường, kết quả vừa mới lú đầu ra, con nhện độc gần cả hai nhất dường như đã phát hiện ra điều gì đó, nhả một lớp tơ trắng về phía hai chiến sĩ cơ giáp.

Triệu Lạc Kiệt: "!!! Quay đầu! Chạy nhanh, lũ nhện này đánh người không có võ đức đâu!"

Hubert: "??? Cách xa như vậy vẫn thấy! Đúng là mọc tám con mắt không uổng mà!!”

Có lẽ Sa Tích đã giải trừ sự kiểm soát đối với các vật ô nhiễm khác, dồn hết năng lực để khống chế đám nhện này, bên cạnh nó có ít nhất mười con nhện độc, có lẽ nơi nó đang nằm là hang ổ của đám này, từng con nhện lớn cứ thi nhau chạy ra ngoài, còn có một số nhện con cấp B cũng theo sau. Những con nhện độc này di chuyển theo từng đàn, dù là cơ giáp hay vật ô nhiễm đều bị coi là kẻ thù, đây không chỉ là khống chế bình thường, có vẻ Sa Tích và đám nhiều chân nhiều mắt này đã bắt tay với nhau.

Tơ nhện ngày càng nhiều, nhiều nhất là ngay ổ nhện sau đó lan dần ra ngoài.

Du Tố quét về phía vị trí của Ứng Trầm Lâm: "Cậu cẩn thận một chút."

Ứng Trầm Lâm đáp lại anh, sau đó nói: "Tôi có một ý tưởng, nhưng độ khó thao tác hơi cao."

Hoắc Diễm hỏi: "Ý tưởng gì nói bọn anh nghe xem?"

Ứng Trầm Lâm nói: "Mọi người tập hợp lại chỗ em đi, nhớ là bay từ dưới lên trên, để chúng nhả nhiều tơ nhện hơn."

Lâm Nghiêu nghi ngờ: "Nhả nhiều hơn?"

Ứng Trầm Lâm: “Vâng, nhả vòng quanh, càng nhiều càng tốt."

Quý Thanh Phong: "Xem anh biểu diễn mười tám khúc cua nè!"