Muốn đi tinh cầu Giáp, cần phải đến trạm vận chuyển hành khách tinh tế chờ tàu bay, trạm vận chuyển cách đây một đoạn khá xa, nhưng Thượng Chỉ định đi bộ qua, tăng cường thể lực.
Dọc đường đi cậu đều đi rất nhẹ nhàng.
Nhưng không lâu sau, cậu liền cảm thấy phía sau có tiếng bước chân cực nhẹ chậm rãi tiếp cận. Cậu ung dung thản nhiên tiếp tục đi về phía trước, đồng thời tính toán trong lòng nên đối phó với người tới thế nào.
Rất nhanh, tiếng bước chân cách cậu càng ngày càng gần, gần như sắp dán đến sau lưng cậu. Thượng Chỉ dừng chân, quay đầu lại, người đến là một Alpha, nhưng không phải An Lượng, mà là tên đàn ông mũi ưng, đúng là cận vệ Cương Tử của Nguyên Diệu Diễm.
"Anh muốn làm gì!" Cậu ra vẻ hoảng sợ.
"Omega xấu xí, đáng tiếc. Bằng không tao còn có thể sướиɠ một chút." Cương Tử miệng tấm tắc, nắm tay nhấc lên vung về phía đầu Thượng Chỉ.
Thượng Chỉ nhẹ nhàng nghiêng người, làm nắm tay xẹt qua da đầu. Sau đó thân mình cậu lung lay, té lăn quay trên mặt đất.
Trong nháy mắt khi rơi xuống đất, cậu phát ra tiếng kêu thảm thiết, ngay sau đó, một cây đinh sắt như chiếc đũa, đâm thủng cổ cậu, máu tươi như suối phun bắn thẳng ra.
Cương Tử còn chưa kịp ra quyền thứ hai, đã bị tình trạng trước mắt làm choáng váng.
Gã kinh ngạc chính là Omega này vậy mà có thể tránh thoát một quyền dưới tay mình, không ngờ, người này không thể lập tức đứng thẳng mà ngã trên mặt đất, hơn nữa không biết xui xẻo thế nào lại bị cây đinh sắt thô to trên đất đâm chết.
Quá xui xẻo. Gã thấp giọng mắng vài câu, sau đó bay nhanh trên mặt đất đào một cái hố, bỏ Thượng Chỉ vào vùi lấp, lại rửa vết máu trên đất sạch sẽ.
Dọn dẹp xong, gã cầm lấy đầu cuối của mình, gọi điện, ".....Đã làm theo phân phó của ngài, địa điểm trên đường cách trạm vận chuyển hành khách tinh tế ước chừng 3km, dưới một cây đa lớn..... Bị đinh sắt đâm thủng cổ mà chết....."
Cúp cuộc gọi này xong, gã lại gọi một cuộc khác, "Cửu hoàng tử điện hạ, việc đã làm thỏa đáng, tôi đã dựa theo yêu cầu của ngài, đưa thi tập của ngài cho cậu ta, để cậu ta học tập cho tốt, vực dậy tinh thần. Không nên sa vào quá khứ.....
Cái gì, ngài bảo tôi nói thêm với cậu ta, làm một Omega, mặc kệ sợ hãi bao nhiêu, cũng không nên bắt lấy một Alpha lần đầu gặp không bỏ, vậy là không rụt rè trang trọng, nếu mà gặp Alpha rắp tâm bất lương..... Được, tôi liền nói với cậu ta....."
Gã cúp điện thoại, thấp giọng mắng vài câu ngu ngốc, liền đi về hướng khách sạn, chỉ để lại mặt đất có chút gập ghềnh phía sau.