Chương 1

Tinh vực Bạch Hổ, hành tinh Lâu Kim Cẩu.

Trong khách sạn.

Thượng Chỉ đứng bên cửa sổ nhìn về phía trước, vùng biển bình yên mênh mông vô bờ nơi xa, hằng tinh sắc đỏ hồng lớn đến khoa trương treo trên không trung, lấy tốc độ cực kì thong thả hạ xuống, nhuộm màu nước biển đỏ bừng. Trên bầu trời rải rác những ngôi sao lớn nhỏ không giống nhau, ánh sáng hằng tinh chiếu vào mặt ngoài những ngôi sao này, có thể nhìn rõ sơn cốc cùng khe rãnh trên bề mặt.

Loại cảnh tượng tráng lệ này, ở thế giới nguyên bản của cậu tuyệt đối không xuất hiện.

Cậu xem đến ngây ngốc, cho đến khi tiếng nói chuyện không kiêng nể gì ở phía sau cắt ngang.

Thượng Chỉ quay đầu lại nhìn, cách hơn mấy mét là sảnh lớn của khách sạn, vài thanh thiếu niên khoảng 17-18 tuổi tụ lại bên nhau, bô bô nói cái gì đó.

Quần áo của bọn họ rất thời thượng, gương mặt non nớt, thần thái rạng ngời. Chỉ là khi nhìn về phía cậu, trên mặt lại đầy vẻ châm chọc không chút che dấu.

"Mau nhìn xem, La Đại Xuân lại đứng bên cửa sổ lại xót cho thân mình."

"Cậu ta cũng dám chơi ghê, vì vờ đáng thương, mà hôm nay chỉ ăn một cái bánh bao."

"Chắc cậu ta nghĩ mình giả bộ thành dáng vẻ yếu ớt, để An Lượng đi an ủi cậu ta."

"An Lương quá thảm, vậy mà lại bị tên Omega vừa tiện vừa xấu như La Đại Cậu quấn lấy."

"Tính tình An Lượng tốt thật, đổi lại là tớ, đã để cậu ta cút được bao xa thì cút."

……

Ngay khi mấy người đó đùa giỡn, một nam.sinh anh tuấn cao lớn đi về phía bọn họ, trên mặt là ý cười ôn hòa, "Các cậu đang nói chuyện gì vậy?"

Mấy người dừng nói chuyện, lo lắng nhìn nam sinh trước mặt.

"Đang nói chuyện cậu với La Đại Xuân. Chuyến đi chơi tốt nghiệp này, rõ ràng mục đích của cậu ta là hướng tới cậu."

"Mấy năm cấp ba này, thủ đoạn không biết xấu hổ nào cậu ta cũng dùng hết rồi, chúng mình lo lần này cậu ta sẽ điên cuồng một phen."

"Bạn An Lượng, hiện tại cậu là miếng bánh lớn của trường. Coi chừng cậu ta có ý gạo nấu thành cơm."

"Đúng vậy, hiện tại cậu đã thi đậu đại học đệ nhất đế quốc, có tiền đồ rất tốt, cũng không thể để bị cậu ta phá hoại."

……

Mấy người này anh một câu tôi một lời, hiển nhiên vô cùng quan tâm đến nam sinh tên An Lượng này.

An Lượng cười ôn hòa: "Cảm ơn các bạn học nhắc nhở, tớ sẽ cẩn thận."

Hắn ta quay đầu nhìn thoáng qua Thượng Chỉ bên cửa sổ, "Tớ đi gọi cậu ấy nói vài câu, hy vọng có thể tháo gỡ khúc mắc của cậu ấy, mọi người đều là bạn học, cũng nên giúp đỡ nhau, cùng nhau tiến bộ."

Dứt lời hắn ta lập tức đi đến chỗ Thượng Chỉ, để mấy người còn lại ngồi ngây ngất vì hắn ta.

"An Lượng quân tử quá, đối xử lễ phép khách khí với La Đại Xuân như vậy."

"Đúng vậy, người gì vừa đẹp trai mà thành tích còn tổt. Còn thi đậu đại học đệ nhất đế quốc.

"Nghe nói tinh thần lực và pheromone đều có cấp bậc bình xét là chuẩn cấp S đấy. Trong Alpha cũng thuộc những người xuất sắc. "

"Vì sao tớ không phải Omega? A a a!"

"Tôi tuyên bố, tôi là beta, không phải cậu ấy không gả."

……

Mấy lời họ nói bay tới tai Thượng Chỉ, Thượng Chỉ lại không thèm để ý đến. Cậu âm thầm đánh giá An Lượng đang chậm rãi đi đến chỗ cậu. Người này cao khoảng 1 mét 8 trở lên, ngoại hình trông còn được, chỉ là đôi mắt tràn ngập vẻ tính kế.

An Lượng nhếch khóe miệng lên một độ cung gãi đúng chỗ ngứa, không lớn hơn cũng không ít hơn một phân nào, ý cười chưa chạm tới đáy mắt, hắn ta đi đến trước mặt Thượng Chỉ: "Xuân nhi, em còn chưa xuất phát sao?"

Thượng Chỉ không nói một lời, lẳng lặng nhìn hắn.

An Lượng dừng một chút rồi lại tiếp tục nói, "Không phải em quên chứ? Buổi sáng anh đã nói với em, đêm nay nhất định phải mua Lưu Tinh Chùy về. Hiện tại cũng sắp đến chạng vạng."

Thượng Chỉ rũ mắt, "Vì sao lại là tôi mua? Không phải cậu mới vừa nhận được học bổng vài vạn sao?"

Cậu quyết định cho An Lượng một cơ hội. Đương nhiên, có thể nắm chắc được cơ hội này hay không, phải xem tạo hóa của An Lượng rồi.