Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thiên Sư Không Xem Bói

Chương 96

« Chương TrướcChương Tiếp »
*Ý chỉ một chuyện xấu hổ trong quá khứ:v kiểu nhớ lại chỉ muốn đập đầu vào tường ấy chứ không phải trà Ô long tea plus đâu.1

Một chỗ suối nước nóng dưới chân núi.

Cả đám người đang tắm suối nước nóng, mà xin được phòng tắm riêng --- là phúc lợi của đại lão.

Đám người trẻ tắm cùng với người của quân đội, nhưng mà vào mùa đông thế này ở tuyết sơn ai cũng mới bị đông lạnh như cún về, có suối nước nóng để ngâm là mừng rồi, không rảnh so đo mấy chuyện khác.

Mao Cửu đang thoải mái ngâm trong nước nóng, Lục Tu Giác chỉ khoác một cái khăn lông đi tới, yên lặng đứng sau lưng cậu, ngồi xổm xuống, ra tay.

"Mao Tiểu Cửu!"

Hắn ôm chặt cậu rồi nhào xuống khiến bọt nước bắn tung tóe, làm Mao Cửu giật cả mình.

Mao Cửu ho mấy tiếng muốn tránh khỏi cái ôm của Lục Tu Giác, khó khăn lắm mới được ôm ấp với bạn trai nhỏ nhà mình, Lục Tu Giác sao mà buông cậu ra được?

Hắn ôm chặt cậu, chu môi: "Nhớ gần chết, Mao Tiểu Cửu, hôn một cái nào."

Mao Cửu đẩy hắn ra không cho hôn: "Bình tĩnh chút coi ---"

Lục Tu Giác rướn cổ mổ lên gương mặt mềm mịn của Mao Cửu, cảm thấy mờ lèm vô cùng.1

"Lửa cháy đến mông rồi mà bình tĩnh cái gì hả Mao Tiểu Cửu? Em không nhớ anh à? Mau lên, cho anh hôn một cái đi ~"

Mao Cửu vươn tay kẹp cái miệng đang chu ra của Lục Tu Giác, bình tĩnh nói: "Anh Lục, sư phụ em ở đây đấy."

Lục Tu Giác sửng sốt rồi lại cười dung túng: "Được đó Mao Tiểu Cửu, em còn biết trò này nữa? Làm sao? Cảm thấy có người nhìn thì kí©h thí©ɧ hơn hả?"

Mao Cửu đen mặt: "Sư phụ em ở đây thật."

Thái độ của Mao Cửu nghiêm túc vô cùng, Lục Tu Giác nửa tin nửa ngờ quay đầu lại mà không thấy ai, hắn càng xác nhận Mao Cửu nói đùa với mình, muốn chơi trò kí©h thí©ɧ.

Vì vậy, hắn vừa quay đầu lại vừa dùng giọng điệu "hết cách với em luôn" nói: "Mao Tiểu Cửu, muốn chơi tình thú thì nói thẳng đi. Moah moah, anh Lục chơi với em."

Quay đầu lại, vươn tay, nhắm mắt, chu miệng.

Mao lão dùng hai ngón tay kẹp bím tóc Mao Cửu kéo cậu sang một bên, đứng vào chỗ của cậu.

"Được thôi."

Một gương mặt già nua nhăn nheo đang nở cười ngượng ngùng.

!!!

Sắc mặt Lục Tu Giác thay đổi trong chớp mắt, khí thế cả người dâng lên, từ tiểu công chúa mềm như bông biến thành La Sát, phong cách thay đổi hẳn sau khi bị hù dọa.

Động tác của hắn vô cùng nhanh chóng, vớt Mao Cửu đang ở sau lưng Mao lão lên bờ ngay dưới cái nhìn của ông, vội vàng như bị lửa đốt sau mông, hắn cảnh giác nhìn Mao lão.

Mao lão cười ha hả: "Không chơi kí©h thí©ɧ nữa à, Lục Tiểu Tu Giác?"

Trong lòng Lục Tu Giác quặn đau nhưng trên mặt lại không thể hiện mảy may, ra vẻ trầm ổn.
« Chương TrướcChương Tiếp »